Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 610: Khống chế thành Hắc Thạch (1)



Càng làm cho hai người giật mình là, sau khi bị Diệp Huyền đánh hồn ấn vào đầu, hai người cảm giác được bản thân mình có thể cảm ứng chung quanh rõ ràng hơn nhiều, tốc độ hấp thu thiên địa huyền khí còn nhanh hơn trước kia rất nhiều lần.

- Ta nghĩ có lẽ các ngươi cũng cảm giác được, tên hồn ấn này của ta gọi là sinh tử hồn phù, có thể khống chế sinh tử của các ngươi, còn có thể gia tăng năng lực cảm ứng của các ngươi với chung quanh, có năng lực hấp thu thiên địa huyền khí cực mạnh.

- Các ngươi cũng đừng nghĩ tìm luyện hồn sư tiêu trừ sinh tử hồn phù do ta lưu lại, sinh tử hồn phù của ta dùng thủ pháp đặc thù cô đọng mà thành, trừ phi là luyện hồn sư Hoàng cấp bát phẩm, nếu không cho dù là luyện hồn sư Vương cấp thất phẩm cũng đừng mơ tưởng tiêu trừ hồn phù do ta lưu lại.

- Kỳ thật muốn tiêu trừ sinh tử hồn phù của ta rất đơn giản, nếu như các ngươi có thể tu hành đạt tới Vũ Hoàng bát giai, bằng vào tu vi Võ Hoàng ngưng luyện ra võ đạo chân ý chắc hẳn có thể tự mình giải trừ sinh tử hồn phù.

- Cho nên các ngươi muốn thoát khỏi khống chế của ta thì phải tu luyện đi, chờ các ngươi đột phá tới Vũ Hoàng bát giai, bản thiếu gia cho các ngươi tự do cugnx không sao cả.

Diệp Huyền cười nhạt nói một câu.

Hai gia chủ nhìn nhau, trong nội tâm vô cùng đắng chát.

Luyện hồn sư Hoàng cấp bát phẩm? Tu luyện tới Vũ Hoàng bát giai?

Mặc kệ Diệp Huyền nói là loại nào thì bọn họ cũng không thể đạt tới.

Cả Mộng Cảnh bình nguyên, luyện hồn sư Tôn cấp lục phẩm chính là tồn tại nghịch thiên rồi, luyện hồn sư vương phẩm thát giai, bọn họ cơ bản chưa từng nghe nói qua.

Về phần luyện hồn sư Hoàng cấp bát giai, chỉ sợ chỉ có địa phương cao cấp nhất đại lục là Huyền Vực mới có mà thôi.

Mà tu luyện tới Vũ Hoàng bát giai, đối với hai người mà nói là mục tiêu vĩnh viễn không thể hoàn thành.

- Thuộc hạ không dám, đã thần phục điện hạ, thuộc hạ sẽ thuần phục một mình điện hạ.

Hai người cúi đầu đắng chát nói ra, sâu trong nội tâm thần phục Diệp Huyền, không dám lại có ý niệm phản loạn trong đầu.

Nói xong câu đó tinh thần hai người buông lỏng, dường như cũng đưa ra quyết định cực lớn.

Hai người ẩn ẩn cảm nhận được, có lẽ quyết định của bọn họ hôm nay sẽ cải biến cục diện của gia tộc.

Một thiếu niên trẻ tuổi như thế nhưng có thể thi triển hồn ấn đáng sợ như vậy.

Một thiếu niên mười mấy tuổi, bên người có Vũ Vương thất giai đi theo hộ vệ.

Cho dù bối cảnh hay thiênphus đều là đỉnh cấp trên dại lục.

Đi theo một chủ nhân như thế, có lẽ nhân sinh của bọn họ từ nay sẽ tiến sang trang mới.

Trong lòng hai người lại có một tia chờ mong.

Mạc Thành Thiên nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong nội tâm vô cùng ghen ghét.

Hắn là người đầu tiên đầu nhập vào điện hạ đều không có bị sinh tử hồn phù khống chế, không nghĩ tới gia chủ Từ gia và gia chủ Lý gia lại đi sau nhưng vượt lên trước.

Mạc Thành Thiên rất rõ ràng, tuy điện hạ không có gieo sinh tử hồn phù lên mình là vì muốn mình yên tâm, nhưng dù sao không có trực tiếp điều khiển, trong nội tâm điện hạ sẽ có đề phòng và kiêng kị với mình.

Bằng không thời điểm ba đại gia tộc vây công, điện hạ cũng không có chậm chạp bảo Kim Lân tiền bối ra tay ngay sau đó.

Cho nên nhìn thấy đám người gia chủ Từ gia và gia chủ Lý gia đều đã bị hồn ấn khống chế, ngược lại mình không có, trong nội tâm Mạc Thành Thiên cảm thấy không ổn.

- Điện hạ, thuộc hạ cũng muốn tiếp nhận sinh tử hồn phù.

Đột nhiên Mạc Thành Thiên quỳ một chân xuống đất và nói:

Hắn biết rõ đã quyết định đầu nhập vào điện hạ thì không thể do do dự dự, nếu không có hại chịu thiệt khẳng định là bản thân mình.

Nghe Mạc Thành Thiên nói thế, Diệp Huyền khẽ giật mình, trên thế giới này còn có người chủ động tiếp nhận khống chế, sau khi nhìn thấy ánh mắt Mạc Thành Thiên thì Diệp Huyền hiểu ra.

Mạc Thành Thiên sợ chính mình khôn tin hắn, chuẩn bị đập nồi dìm thuyền ah.

Nhưng không thể không nói tính cách của Mạc Thành Thiên rất được Diệp Huyền thưởng thức, người này kiên quyết quyết đoán, một khi đã đưa ra quyết định tuyệt đối không dây dưa dài dòng, chỉ cần thiên phú hơi khá thì tương lai có thể thành tựu không kém.

Nếu Mạc Thành Thiên chủ động đưa ra yêu cầu này, Diệp Huyền tự nhiên sẽ không cự tuyệt, hắn lại gieo sinh tử hồn phù lên người Mạc Thành Thiên.

- Được rồi, từ giờ trở đi, ba người các ngươi là thủ hạ của bổn thiếu gia, ba đại gia tộc dùng Mạc gia làm chủ, buổi tối hôm nay phải khống chế thành Hắc Thạch trong tay, sau đó ngày mai lại tới tìm ta, nhớ kỹ, chuyện các ngươi đầu nhập vào ta tạm thời không được nói ra ngoài.

Diệp Huyền phân phó một câu.

- Vâng, điện hạ.

Ba đại chủ cung kính nói một câu.

Trong đó nội tâm Mạc Thành Thiên vô cùng vui mừng, chính mình vừa mới quyết định quả nhiên là chính xác, điện hạ nói rất rõ ràng, đó là bảo Mạc gia trở thành đệ nhất gia tộc thành Hắc Thạch.

Hiện tại đám trưởng lão Mạc gia đang khống chế cao thủ ba gia tộc ở bên ngoài, chờ mênh lệnh của gia chủ Mạc Thành Thiên.

Sau khi nhìn thấy gia chủ của mình và hai gia chủ khác đi ra, bộ dáng thân mật hơn trước, người Mạc gia đều sững sốt.

Vừa rồi còn chém chém giết giết lẫn nhau, vì sao trong nháy mắt song phương lại thân mật với nhau như vậy?

- Thả người Lý gia và Từ gia ra, dẫn người Ngụy gia đi cho ta.

Mạc Thành Thiên lớn tiếng ra lệnh, sau đó nói với gia chủ Lý gia và gia chủ Từ gia:

- Hai vị, nếu chúng ta đều đầu nhập vào điện hạ, như vậy phải làm việc cho điện hạ thật tốt, buổi tối hôm nay ba đại gia tộc chúng ta tiếp thu tất cả sản nghiệp của Ngụy gia, ngày mai lại tới nghe điện hạ dạy bảo.

Gia chủ Lý gia và gia chủ Từ gia chắp chắp tay, ba người rời khỏi khách sạn.

Bên ngoài khách sạn, Ngô chưởng quỹ nhìn thấy khách sạn hỗn loạn, sắc mặt âm trầm gần như chảy ra nước.

Ba đại tộc lại dám phát động tấn công khách sạn Thiên Nhất, thật sự là ăn tim gấu gan báo, cho dù tính toán như thế nào nhưng trong nội tâm cảm thấy bất đắc dĩ.

Vô Không Lĩnh chính là vùng đất hỗn loạn của Mộng Cảnh bình nguyên, căn bản không được gia tộc coi trọng, xem như hắn mang tin tức bẩm báo về Mộ Dung gia, gia tộc cũng không bởi vì chuyện này đối phó ba đại gia tộc.

Đối với Mộ Dung gia mà nói, Vô Không Lĩnh quá nhỏ.

Huống chi mấy thế lực lớn Mộng Cảnh bình nguyên cũng có nhận thức chung về Vô Không Lĩnh, đó là cấm các thế lực tiến hành can thiệp vào Vô Không Lĩnh, chuyện nơi đó do thế lực Vô Không Lĩnh tự mình giải quyết.&