- Ta không quản các ngươi đến từ gia tộc nào, là hào phú nào, ta chỉ nói một lần, nếu ai dám động thủ trong Luyện Khí Phường chính là gây khó dễ với Luyện Khí Phường, từ nay về sau gia tộc các ngươi không thể mua được món gì trong Luyện Khí Phường, không tin các ngươi thử xem.
Vừa mới dứt lời, Lê Húc cũng không nói thêm gì, quay người rời khỏi đại sảnh.
Hắn vừa nói lời này, tất cả người trong đại sảnh lập tức câm như hến.
Lúc trước Tần Vũ còn nổi giận đùng đùng, sát ý không cách nào che dấu, lúc này hắn chỉ đổ mồ hôi lạnh mà thôi.
Lê Húc đại sư là đại đệ tử của Lục Ly đại sư, người chủ sự Luyện Khí Phường, hắn thật sự có tư cách nói ra lời này, nếu như bởi vì chính mình mà làm cho Luyện Khí Phường đoạn tuyệt hợp tác với Tần gia, về đến nhà hắn sẽ bị phụ thân đánh gãy chân ngay.
Có Lê Húc đại sư cảnh cáo, trong đại sảnh trật tự tốt hơn trước rất nhiều.
- Tiểu tử, tạm thời cho ngươi sống lâu một lúc, sau khi ra khỏi Luyện Khí Phường chính là tử kỳ của ngươi.
Tần Vũ cắn răng hung ác nói một câu.
Diệp Huyền liếc nhìn hắn một cái, khinh thường cười lạnh một tiếng:
- Người ta nói chó sủa là chó không cắn, ngươi càng sủa như vậy ngươi càng không cắn người.
Vẻ mặt Diệp Huyền đầy khinh thường, trên mặt hắn không có e ngại, Diệp Huyền hắn cũng không có bị dọa.
- Ngươi...
Tần Vũ tức giận trán nổi gân xanh, thiếu chút nữa hắn phun ra một ngụm máu tươi, nói:
- Tiểu tử, ngươi tốt lắm, hi vọng ngươi lát nữa cũng có thể nhẹ nhõm như hiện tại.
Diệp Huyền đã quay lưng lại mặc kệ Tần Vũ, chỉ để hắn có giận mà không nói được lời nào.
Nhìn thấy Diệp Huyền và Tần Vũ tranh phong với nhau, tên thanh niên áo bào trắng lúc trước còn gào thét Diệp Huyền hiện tại đã mồ hôi lạnh khắp người.
Rốt cuộc tiểu tử này có địa vị gì, còn không sợ cả Tần Vũ thiếu gia, hắn vừa rồi còn cảnh cáo Diệp Huyền, chuẩn bị ra tay với người ta, chẳng phải tự tìm tai vạ hay sao?
Hắn đã quyết định sau khi giao dịch hội chấm dứt sẽ lập tức đi ngay, va chạm như vậy cũng không phải hắn có thể lẫn vào.
Mà Mộ Dung Vân Tiêu cũng kinh dị nhìn Diệp Huyền, nàng sinh ra hứng thú.
Về phần đám người Lưu Tinh, Chu Thành Bình lúc này cảm giác hai chân run rẩy, cũng không dám nhìn Diệp Huyền lần nữa.
Ngược lại có một ít người lớn tuổi rất hào hứng nhìn Diệp Huyền, sau đó lại lắc đầu.
Diệp Huyền vô cùng lạ mặt, hiển nhiên cũng không phải là người đế đô của bọn họ, nhưng đã dám ngông cuồng với Tần Vũ thì hẳn cũng là đệ tử thế lực lớn trên Mộng Cảnh bình nguyên.
Mặc kệ hắn là đệ tử thế lực lớn nào, dám ngông cuồng với Tần Vũ tại đế đô Hạo Thiên đế quốc đó là hành vi tự tìm đường chết.
Tần gia tốt xấu gì cũng là một trong mấy đại hào phú của Hạo Thiên đế quốc, cái gọi là cường long không áp địa đầu xà, nếu muốn giáo huấn một người tại đế đô là quá dễ dàng.
Nghĩ tới đây mọi người cũng sinh ra một tia thương hại Diệp Huyền.
Bọn họ thương hại không được bao lâu, Lê Húc đại sư đã xuất hiện lần nữa, hắn ra khỏi nội đường Luyện Khí Phường, lúc này sau lưng hắn còn có mấy người đi theo.
Mấy người đi theo sau lưng Lê Húc, trên thân mỗi người là khí tức nóng bỏng, sắc mặt ngăm đen, hiển nhiên là thường xuyên dừng lại trong hoàn cảnh nóng rực.
Lê Húc đi tới, tất cả mọi người nơi này kích động, liên tục vây quanh và cung kính chào hỏi.
Nghe chúng nhân xưng hô với Lê Húc và mấy người sau lưng Lê Húc, hiển nhiên đám người này đều là đệ tử của Lục Ly đại sư.
- Lê Húc sư huynh, có thể bắt đầu chưa?
Mấy người sau lưng Lê Húc cũng chỉ cười cười khi đối mặt với đám người chung quanh hỏi thăm, rồi sau đó nhìn về phía Lê Húc.
- Bắt đầu đi.
Lê Húc nhàn nhạt nói ra, mấy người chung quanh đều đi tới.
Rất nhanh, trước mặt mỗi người xuất hiện một cái hộp, dường như đang bài bố gì đó.
Lê Húc lúc này mới chậm rãi nói ra:
- Luyện Khí Phường khai trương một tháng một lần, ta nghĩ mọi người cũng biết quy củ, ta không nói thêm cái gì, mỗi dạng đồ vật đều biểu thị giá cả, nếu có hợp ý sẽ đấu giá, người giá cao sẽ được.
Lê Húc vừa dứt lời, trước mặt vài tên luyện khí sư bày ra một đống bảo vật.
Một luyện khí sư đầu tiên lập tức lên tiếng:
- Ta lấy ra ba kiện đồ vật, đầu tiên là huyền binh ngũ phẩm Ly Hỏa kiếm, Ly Hỏa kiếm được ta tuyên khắc trận vân hỏa hệ, hơn nữa dung nhập nhiều loại tài liệu hỏa hệ, có thể gia tăng lực công kích của võ giả hỏa hệ lên mức lớn nhất.
- Ly Hỏa kiếm giá cả là hai ngàn vạn huyền tệ, nếu như huyền thạch hạ phẩm cần một ngàn năm trăm khối, huyền thạch trung phẩm cần mười ba khối. Nếu có tài liệu tốt có thể định giá, hiện tại cạnh tranh bắt đầu.
Tên luyện khí sư nói xong liền đặt thanh kiếm ngâm đen lên quầy hàng, lúc này khí tức hỏa diễm nóng rực bao phủ gian phòng, nhiệt độ cả đại sảnh tăng lên trong nháy mắt.
- Hai ngàn vạn huyền tệ, ta muốn.
- Ta ra giá hai ngàn một trăm vạn.
- Hai ngàn ba trăm vạn.
Tràng diện vốn yên tĩnh lập tức nóng nảy, mọi người liên tục tăng giá, rất nhanh giá cả tăng lên hai ngàn năm trăm vạn.
- Ta ra giá hai ngàn tám trăm vạn.
Tần Vũ lạnh giọng lên tiếng, ánh mắt nhìn sang mọi người.
- Hai ngàn chín trăm vạn.
Một tên thanh niên lên tiếng.
- Ba ngàn vạn.
Tần Vũ nhìn chằm chằm vào hắn.
- Nếu Tần huynh bức thiết như vậy, tặng cho ngươi cũng không sao.
Thanh niên kia không sợ ánh mắt Tần Vũ chút nào, hắn vừa cười vừa nói.
Cuối cùng Ly Hỏa kiếm bị Tần Vũ dùng giá ba ngàn vạn mua đi.
Sau khi xuất ra chi phiếu ba ngàn vạn huyền tệ, Tần Vũ thu trường kiếm vào trong tay và vẻ măt hưng phấn.
- Vật phẩm thứ hai của ta là huyền binh ngũ phẩm Phá Thiên Đao, Phá Thiên Đao dung nhập Vô Dung Tinh, có được hiệu quả phá toái, bởi vì trình độ sắc bén vượt qua huyền binh ngũ phẩm bình thường gấp ba thành.
- Định giá hai ngàn vạn huyền tệ, huyền thạch hạ phẩm một ngàn năm trăm viên, huyền thạch trung phẩm mười ba khối.
Tên luyện khí sư giới thiệu kết thúc lại là một lần đấu giá mới.
Cuối cùng Phá Thiên Đao dùng giá ba ngàn năm trăm vạn thành giao.
Diệp Huyền xem xong và im lặng.
Thì ra Luyện Khí Phường một tháng mở cửa một ngày tương đương với đấu giá hội cỡ nhỏ.
Hơn nữa Diệp Huyền là một tên luyện khí sư, hắn cũng hiểu mục đích của Luyện Khí Phường này.
Đầu tiên quy định một tháng mở cửa một ngày, rất nhiều người sẽ cảm giác như vậy mới trân quý, đây là cách tiêu thụ đói khát.&