Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 652: Bị nhìn thấu (2)



- Ngươi không cần cám ơn ta.

Mộ Dung Vân Tiêu thở dài một tiếng, nhìn La Thành:

- La Thành, La gia ngươi vốn là gia tộc phụ thuộc Mộ Dung gia nhưng vừa rồi nhị ca ta ở trước mặt Lê Húc đại sư nói những lời kia, ta cũng không có biện pháp gì, Tần gia thủ đoạn tàn nhẫn, La gia các ngươi nên nghĩ biện pháp chạy nạn đi.

Nói đến đây Mộ Dung Vân Tiêu lại nhìn Luyện Khí Phường sau lưng, lắc đầu nói:

- Cũng không biết ngươi làm sao quen biết tên kia, ngươi đứng ra nói chuyện vì hắn, cho dù người này có bối cảnh, tại đế đô Hạo Thiên đế quốc cũng không sinh ra bọt nước gì, huống chi hắn chửi bởi thanh danh Luyện Khí Phường, có thể đi ra ngoài hay không còn khó nói, ngươi làm như vậy đã đẩy La gia vào trong hố lửa.

- La Thành đa tạ Mộ Dung Vân Tiêu tiểu thư quan tâm, La Thành cáo từ.

Nói xong lời này, La Thành đi lại tập tễnh rời đi vội vàng.

Trong lòng của hắn vô cùng thất lạc, giờ phút này hắn cũng biết hành vi của mình mang tới tai họa ngập trời cho gia tộc, phải mau chóng thông tri gia tộc.

- Nhị ca, La gia tốt xấu gì cũng là gia tộc phụ thuộc Mộ Dung gia, ngươi làm như vậy trong Luyện Khí Phường, chỉ sợ những gia tộc khác phụ thuộc Mộ Dung gia trái tim băng giá ah, hơn nữa nếu để phụ thân biết được, chỉ sợ ngươi không thiếu bị phụ thân trách phạt.

Sau khi La Thành rời đi, Mộ Dung Vân Tiêu bất mãn với Mộ Dung Vân Nghĩa.

Mộ Dung Vân Nghĩa tươi cười ý vị thâm trường, hắn nói:

- Tam muội, ngươi yên tâm đi, phụ thân sẽ không trách cứ ta chuyện hôm nay, thậm chí còn khen ta đấy.

- La gia mấy năm qua phát triển càng ngày càng kém, hơn nữa kết thù kết oán với gia tộc khác rất sâu, nghe nói không lâu Khúc gia có một tên Khúc Như Phong trưởng lão vẫn lạc bên ngoài đế đô, rất có thể có quan hệ với La gia.

- Ngươi cũng biết bối cảnh của Khúc gia, cứ điểm Huyền Cơ Tông tại đế đô nghe nói là một Thái Thượng trưởng lão Huyền Cơ Tông đã đi vào đế đô, phụ thân đã sứt đầu mẻ trán vì việc này, hôm nay việc này chính là cơ hội, thừa cơ đẩy La gia ra ngoài, đến lúc đó Huyền Cơ Tông thực sự có tức giận gì cũng không thể tính toán lên đầu với Mộ Dung gia chúng ta.

- Cho nên ta dám cam đoan, phụ thân biết rõ chuyện hôm nay sẽ không trách tội ta, ngược lại còn khen ngợi ta.

Mộ Dung Vân Nghĩa nói xong cười đắc ý.

Trong nội tâm Mộ Dung Vân Tiêu cảm thán một hồi, đồ vật của gia tộc, nàng bình thường rất ít quan tâm, loại chuyện tùy ý ném bỏ một thế gia theo mình cả trăm năm qua vẫn làm cho nội tâm Mộ Dung Vân Tiêu phát lạnh.

Nàng cùng biết sở dĩ phụ thân làm như thế cũng vì hưng suy của gia tộc.

Hiện tại trong Luyện Khí Phường, Diệp Huyền và Lục Ly đại sư đang ngồi đối mặt với nhau.

- Nói đi, các hạ là đệ tử của thế lực nào, đến Luyện Khí Phường của ta hồ đồ, mục đích vì sao, nếu các hạ không cho lão phu một câu trả lời hợp lý, mặc kệ ngươi tới từ thế lực nào, Cửu Dương Tông hay vẫn là Huyền Cơ Tông, lão phu dám cam đoan hôm nay ngươi khó thoát khỏi cái chết.

Lục Ly đại sư ngồi xuống, ánh mắt sâm lãnh nhìn Diệp Huyền sau đó nói ra.

Cũng không chờ Diệp Huyền nói chuyện, Lục Ly đại sư lại lên tiếng nói:

- Về phần cái gọi là sư tôn của ngươi thì không cần nói ra, lão phu biết tất cả luyện khí đại sư nổi danh trog Mộng Cảnh bình nguyên, trong đó căn bản không có người nào có thể là người luyện chế phi đao kia.

Ánh mắt Lục Ly lộ ra tinh mang, hắn cũng vạch trần lời nói dối sư tôn của Diệp Huyền, đồng thời đôi mắt của hắn còn mang theo sát cơ nhàn nhạt.

Diệp Huyền cười nhạt một tiếng, thần sắc không thay đổi, nói:

- Mục đích của ta tới nơi này không phải lãnh giáo luyện khí một đạo của các hạ, mà là có mấy thứ cần các hạ hỗ trợ luyện chế.

- Nói như vậy, ngươi hồ ngôn loạn ngữ trong đại sảnh Luyện Khí Phường chính là dẫn lão phu xuất hiện sao?

Ánh mắt Lục Ly đại sư ngưng tụ.

Diệp Huyền thản nhiên nói:

- Có thể nói như vậy.

- Thật lớn mật.

Lục Ly đại sư vô cùng tức giận, hắn đứng lên và uy áp bộc phát như núi, lập tức bao phủ thân thể Diệp Huyền, khí tức làm người ta sợ hãi giống như sóng to gió lớn.

- Còn muốn lão phu luyện chế đồ vật cho ngươi? Người trẻ tuổi, ngươi có biết chỉ bằng hành vi của ngươi làm trong Luyện Khí Phường đã làm lão phu muốn giết ngươi hay không?

Sát khí khủng bố bao phủ Diệp Huyền vào trong, khí tức khắc nghiệt bao phủ cả gian phòng.

Trong ánh mắt đáng sợ của Lục Ly đại sư, Diệp Huyền bất động thanh sắc, hắn bưng chén trà lên và uống một ngụm, nhắm mắt lại giống như đang thưởng thức hương vị, một lát sau hắn đặt chén trà xuống và nói:

- Ta đã dám tới nơi này sẽ không sợ các hạ động thủ, huống chi chẳng lẽ ngươi không biết thù lao là gì hay sao?

Diệp Huyền hành động tùy ý, ngữ khí lạnh nhạt đã triệt để chọc giận Lục Ly đại sư.

Chỉ là một thiếu niên còn dám làm càn ở trước mặt ta như vậy, chẳng những chửi bới đồ vật Luyện Khí Phường của hắn, còn hung hăng càn quấy trước mặt hắn.

Những việc này càng làm nội tâm Lục Ly đại sư tức giận.

Tiểu tử này cho rằng có bảo vật gì, hoặc là sau lưng có bối cảnh gì là có thể đả động hắn sao? Lục Ly hắn tung hoành Mộng Cảnh bình nguyên nhiều năm như vậy, có thứ gì chưa kiến thức qua.

- Người tới, kéo tiểu tử này ra ngoài đánh chết cho ta, sau đó ném lên đường lớn.

Lục Ly đại sư vung tay lên, hắn lạnh lùng quát, hắn không thích nhất là kẻ đầu cơ trục lợi.

- Vâng, sư tôn.

Đám người Lê Húc đại sư đã sớm chờ ở bên ngoài, nghe được Lục Ly nói thế lập tức lao tới vây quanh Diệp Huyền.

- Chậm đã.

Đột nhiên Diệp Huyền nói.

- Người trẻ tuổi, ngươi có lời gì muốn nói?

Lục Ly cười lạnh lùng, mặt lộ vẻ khinh thường:

- Thời điểm này không nên chuyển lai lịch của ngươi ra, cho dù chuyển ra cũng không dùng được, cho dù ngươi là hoàng tử Hạo Thiên đế quốc, thiếu chủ Huyền Cơ Tông, Cửu Dương Tông tiêu khiển lão phu, hậu quả cũng như vậy thôi, hiện tại ngươi muốn nói gì? Muộn rồi!

Diệp Huyền mặt không biểu tình, lắc lắc đầu nói:

- Nói thật, ta còn không có gì phải sợ, ta chỉ đáng tiếc ah, lúc này ngươi cố ý dẫn ta ra ngoài, trừ muốn ngươi luyện chế đồ vật, cũng nhìn ra thiên phú không tệ, chuẩn bị truyền thụ cho ngươi kỹ xảo Bách Chuyển Thối Luyện Thuật, hiện tại xem ra các hạ không lĩnh tình.

Diệp Huyền nói ra lời này, Lục Ly đại sư phẫn nộ khinh thường lộ ra mặt.