Nội tâm Chu quản sự sinh ra hiếu kỳ, hắn rất muốn khinh thường quay người rời đi.
Nhưng ánh mắt Diệp Huyền làm hắn không tự chủ dừng bước chân.
Hắn không tin một thiếu niên có đồ vật gì có thể quyết định vận mệnh của ngươi, nhưng nếu đối phương nói thật thì sao?
Một khi hắn bỏ đi có tai họa hàng lâm hay không?
Do dự một lát, Chu quản sự rốt cục quyết định.
Chỉ là nhìn một món đồ mà thôi, nếu như tiểu tử này dám can đảm lừa gạt hắn, Chu mỗ hắn có mấy chục biện pháp làm Diệp Huyền hối hận khi nói ra lời này.
- Ha ha, chẳng lẽ Chu mỗ liền không có dũng khí nhìn đồ vật của ngươi hay sao? Ta đúng là muốn xem là món đồ gì của ngươi có thể làm ta rước lấy họa sát thân.
Chu quản sự cười cười lạnh lùng, hắn tiến lên, ánh mắt khinh thường, lúc này nhìn thứ mà Diệp Huyền cầm trong tay.
Sau khi xem xét ánh mắt hắn mở to.
- Này... Này...
Hắn há to mồm lộ ra vẻ kinh hãi.
Nội tâm hắn vốn đầy lửa giận giống như bị chậu nước lạnh giội tắt.
Tất cả khinh thường lập tức tan thành mây khói.
Thậm chí sau lưng hắn còn đổ mồ hôi lạnh không thôi.
Trong tay Diệp Huyền cầm một tấm lệnh bài, lệnh bài kia kiểu dáng rất đơn giản, nó ở trong mắt Chu quản sự chính là thứ cực kỳ khủng bố.
Phía chính diện của lệnh bài kia chỉ có một chữ,
Khí!
Chữ “Khí” này chính là tiêu chí của Luyện Khí Phường bọn họ.
Hắn từng ở chỗ Hủ Lịch đại sư chủ tiệm cửa hàng phường thị trung ương có lệnh bài như thế, dường như chỉ có thành viên trung tâm của Luyện Khí Phường mới có thể có được.
Cái gọi là thành viên trung tâm chính là đệ tử của Lục Ly đại sư.
Chẳng lẽ thiếu niên này là đệ tử Lục Ly đại sư mới thu hay sao?
Nghĩ tới đây toàn thân Chu quản sự khẽ run rẩy.
Hắn chỉ là tiểu quản sự, ở ngoại thành đế đô xem như có chút địa vị, nếu như đắc tội nhân vật trọng yếu của Luyện Khí Phường, người ta có thể trong vài phút có thể đưa hắn đuổi ra khỏi Luyện Khí Phường, trở thành một phế nhân.
- Các hạ... Thiếu hiệp... Này... Này...
Chu quản sự đổ mồ hôi lạnh liên tục, hắn lắp bắp, căn bản không nói hết câu.
- Chu quản sự, như thế nào?
Thiệu quân thấy thế liền lên tiếng hỏi thăm.
Tất cả mọi người chung quanh không ngừng sinh nghi, rốt cuộc trong tay Diệp Huyền cầm cái gì? Vì sao Chu quản sự vừa xem đã có bộ dạng như gặp phải quỷ, toàn thân run rẩy như cầy sấy.
- Chu quản sự, không biết ngươi có thể quyết định chuyện hôm nay hay không?
Diệp Huyền nhàn nhạt nói ra.
Diệp Huyền nói chuyện như sấm sét vang lên trong đầu Chu quản sự.
- Vị... Đại sư này xin chờ một chút, ta đi sẽ trở lại.
Chu quản sự nói xong quay người bỏ chạy, chỉ trong nháy mắt biến mất trong đám người, bộ dáng kia giống như vội vã đi đầu thai.
- Tiểu tử, ngươi đưa cho Chu quản sự xem là cái gì?
Trong nội tâm Hoàng đội trưởng vô cùng bối rối, hắn lên tiếng hỏi.
- Ta cầm cái gì ngươi quản được sao?
Diệp Huyền cười cười lạnh lùng.
- Ngươi...
Hoàng đội trưởng tức giận tóc tai dựng đứng, hắn cũng không nói thành lời.
Bởi vì biểu hiện của Chu quản sự làm Thiệu Quân không có chủ ý.
- Chu Hòa, người nọ ở nơi nào, ngươi dẫn ta đi gặp.
Đúng lúc này có một đạo uy áp xuất hiện, mọi người quay đầu nhìn thấy Chu quản sự rời đi đang thở hồng hộc chạy về, phía sau hắn là một trung niên đi theo.
Người này mặc trang phục luyện khí sư, mặt chữ quốc, đôi mắt như chim ưng, hiển nhiên làm người hung ác.
Nhìn thấy người này, đám người chung quanh lập tức kinh hô thành tiếng.
- Là Luyện Khí Phường Hủ Lịch đại sư.
- Tại sao hắn tới đây?
- Hủ Lịch đại sư là chưởng quầy cửa hàng Luyện Khí Phường tại phường thị, là đệ tử ký danh của Lục Ly đại sư, gần đây rất ít ra mặt, chuyện gì cũng khó kinh động tới hắn.
Chu quản sự nhanh chóng mang theo Hủ Lịch tới trước cửa hàng La gia sau đó chỉ vào Diệp Huyền, nói:
- Hủ Lịch đại sư, chính là vị đại sư này.
Hắn?
Hủ lịch có phần nghi hoặc nhìn sang Diệp Huyền.
Hắn nhận được tin người Chu quản sự nói sinh ra xung đột với Thiên Long vệ, hơn nữa người này có được lệnh bài của Luyện Khí Phường nên mới vội vàng đi tới đây.
Theo hắn biết có được lệnh bài Luyện Khí Phường trên cơ bản đều là luyện khí sư của Luyện Khí Phường.
Sau khi chờ hắn nhìn thấy Diệp Huyền liền nghi hoặc.
Hắn đều biết luyện khí sư của Luyện Khí Phường, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Diệp Huyền.
Cho dù trong nội tâm rất nghi hoặc nhưng Hủ Lịch nhanh chóng xuát hiện trước mặt Diệp Huyền:
- Các hạ, nghe nói ngươi có lệnh bài Luyện Khí Phường chúng ta, không biết...
Hủ Lịch còn chưa nói xong, Diệp Huyền đã ném lệnh bài tới trước mặt hắn.
Sau khi nhìn thấy kiểu dáng của lệnh bài, Hủ Lịch lập tức hít khí lạnh.
Lệnh bài Luyện Khí Phường thật ra cũng phân biệt chủng loại, người khác nhìn không ra điểm khác nhau của lệnh bài Luyện Khí Phường nhưng hắn là đệ tử lý danh của Lục Ly, hắn làm sao không biết cơ chứ.
Lệnh bài của Diệp Huyền và lệnh bài của hắn nhìn như giống nhau nhưng Hủ Lịch rất rõ ràng cả hai chênh lệch cực xa.
Lệnh bài của hắn là lệnh bài chế thức đệ tử ký danh của Lục Ly đại sư, mà chữ “Khí” trên lệnh bài Diệp Huyền lại có thêm hoa văn đặc biệt, điều này đại biểu lệnh bài của Diệp Huyền là do Lục Ly đại sư tự ban cho.
- Chẳng lẽ tiểu tử này chính là đệ tử quan môn sư tôn mới thu?
Trong nội tâm Hủ Lịch sinh ra sóng to gió lớn.
Tuy hắn là đệ tử Lục Ly đại sư nhưng chỉ là ký danh mà thôi.
Muốn trở thành đệ tử thân truyền của Lục Ly đại sư phải là luyện khí sư ngũ giai, mà hắn hiện tại chỉ là luyện khí sư tứ giai.
Sở dĩ hắn có thể làm chưởng quầy Luyện Khí Phường hoàn toàn là vì hắn rất có nghề trong việc buôn bán, hơn nữa rất nhiều đệ tử thân truyền một lòng nghiên cứu luyện khí, không muốn quản lý sản nghiệp thế tục nên hắn mới có cơ hội này.
Hắn biết rõ trong mắt đại đa số gia tộc và thế lực thì chưởng quầy lầu các Luyện Khí Phường uy phong bát diện, nhưng trong mắt những đệ tử thân truyền của Lục Ly đại sư thì mình không đủ nhìn.
Bởi vậy nhìn thấy lệnh bài của Diệp Huyền thì hắn có một ý niệm trong đầu, bản thân mình phải đánh tốt quan hệ với người trước mặt, quyết không thể có nửa phần đắc tội.
Có thể được sư tôn giao lệnh bài cho Diệp Huyền, cho dù không phải đệ tử quan môn của sư tôn thì thân phận không kém chút nào.
- Tại hạ Hủ Lịch, là chưởng quầy lầu các Luyện Khí Phường ra mắt công tử, không biết công tử tôn tính đại danh là gì?