- Mà căn cứ vào ngươi nói, đan dược mùa thịnh vượng mỗi ngày tiêu thụ năm tới mười viên, mùa ế hàng nhất định sẽ có giảm bớt, cho nên tổng thể tính ra lợi nhuận đan dược của La gia các ngươi chỉ chừng hai ức huyền tệ, sai số sẽ không quá lớn.
Diệp Huyền phân tích mỗi câu làm La Mẫn há hốc mồm, chờ hắn nói xong La Mẫn đã cả kinh không khép miệng lại được.
Hắn vốn cho rằng Diệp Huyền nói hai ức là tùy tiện suy đoán, lại không nghĩ rằng Diệp Huyền đã suy tính và phân tích kỹ càng.
Hết lần này tới lần khác mấu chốt là Diệp Huyền phân tích không có sai.
- Nhưng mà Diệp thiếu làm sao ngươi biết Đằng Quang Đan thuần lợi nhuận là hai thành?
La Mẫn khó có thể tin.
Tài liệu thành phẩm là chuyện ai cũng hiểu, lợi nhuận thuần của đan dược sẽ khó kết luận.
Cùng một loại đan dược, luyện dược sư khác nhau luyện chế thành phẩm khác nhau, có luyện dược sư có thể kiếm tới mấy lần lợi nhuận, có luyện dược sư chỉ kiếm được vài phần trăm lợi nhuận, còn có luyện dược sư thậm chí bị lỗ.
Hoàn toàn phải xem năng lực của luyện dược sư, tiêu hao thành phẩm và xác suất thành công.
Mà tên luyện dược sư luyện chế Đằng Quang Đan của La gia thuần lợi nhuận đúng là hai thành.
Đây là con só La Mẫn thông qua chi tiêu và thu nhập thực tế, vì sao Diệp Huyền có thể biết được?
Diệp Huyền chỉ là cười cười, hắn không có giải thích.
Những thứ này đều biểu hiện trong viên đan dược của bọn họ.
Bất cứ viên đan dược nào rơi vào trong tay hắn, hắn có thể nhìn ra thực lực của ngươi luyện chế, xác suất thành công và tỷ lệ hao tổn, kể từ đó muốn phân tích ra lợi nhuận không phải việc khó.
- Lợi nhuận này đã là cực hạn của La gia, về sau còn tăng lên quá khó khăn.
Đột nhiên Diệp Huyền nói ra một câu.
La Mẫn nhướng mày:
- Diệp thiếu, ngươi nói lời này có ý gì?
- Lão bản, cho ta một lọ Ngưng Huyết đan.
Đúng lúc này một gã võ giả đi vào trong cửa hàng, hắn cắt ngang hai người nói chuyện.
Đó là thanh niên lưng mang chiến đau, khí tức trên người không kém hiểm nhiên là Vũ Tông ngũ giai.
La Hâm lập tức xuất ra một lọ Ngưng Huyết đan đưa cho đối phương, đối phương kiểm tra xong sau đó xuất ra huyền tệ, thời điểm chuẩn bị đi thì bị Diệp Huyền ngăn lại.
- Các hạ muốn làm gì?
Vẻ mặt tên võ giả cảnh giác nhìn Diệp Huyền.
- Xem bộ dạng các hạ hẳn là muốn đi mạo hiểm a?
Diệp Huyền cười nhạt nói.
- Ta có đi ra ngoài mạo hiểm hay không thì có liên quan gì tới ngươi, chẳng lẽ các hạ muốn xen vào?
Tên Vũ Tông lạnh lùng nói.
- Diệp thiếu, ngươi đây là...
La Mẫn cũng tiến lên, vẻ mặt nghi hoặc hỏi.
- Thì ra La Mẫn gia chủ cũng ở đây.
Tên Vũ Tông lườm La Mẫn, lập tức thở phào, chắp tay nói:
- La Mẫn gia chủ, không biết người này là ai, Lưu mỗ ta mua mấy viên đan dược cũng không phải không đưa tiễn, không đến mức không cho đi a, tại hạ cũng không lần đầu tiên mua đan dược tại đây.
- Các hạ hiểu lầm.
Diệp Huyền cười nói:
- Ta ngăn ngươi lại chỉ muốn đề cử cho ngươi hai chủng đan dược của La gia, Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan, Đằng Quang Đan, có thể khôi phục huyền lực võ giả nhanh, mà Thanh Chướng Đan có thể giải trừ đại bộ phận độc tố, nếu các hạ chuẩn bị đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện cũng nên chuẩn bị hai chủng đan dược này, khi đó an toàn nhất định sẽ tăng lên.
- Thì ra là như vậy.
Tên Vũ Tông buông lỏng một hơi, hắn cười khổ nói với La Mẫn và Diệp Huyền:
- Hai vị, ta không phải không mua đan dược các ngươi, ngày hôm qua tiệm bán thuốc Tần gia mới bán ra hai chủng đan dược mới, công hiệu cũng cùng loại với Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan của La gia các ngươi, mà giá cả còn thấp hơn một ít, các ngươi cũng biết, võ giả tu luyện cần tài nguyên quá nhiều, có thể tiết kiệm một chút thì có thể tiết kiệm một chút?
- Cái gì? Tần gia xuất ra hai loại đan dược hiệu quả cùng loại với La gia chúng ta?
La Mẫn nhướng mày, giật mình nói ra.
- Đúng vậy, hai chủng đan dược này là Hồi Quan Đan, sáu mươi vạn huyền tệ một viên, một loại khác năm mươi vạn một viên, so với đan dược La gia các ngươi còn thấp hơn mười vạn, cho nên lát nữa ta cũng chuẩn bị đi xem.
Tên Vũ Tông nói xong lập tức chắp chắp tay rời đi.
- Điều này sao có thể, Tần gia lúc nào chế tạo ra loại đan dược này?
Thẳng đến khi Vũ Tông ngũ giai rời đi, La Mẫn vẫn còn khó mà tin nổi.
- Xem ra ngươi có cùng suy nghĩ với ta.
Diệp Huyền nhàn nhạt nói ra.
Đầu óc La Mẫn xuất hiện một suy nghĩ khác.
- Diệp thiếu, ngươi nói là...
Diệp Huyền gật gật đầu:
- Tần gia Hồi Quang Đan và Trừ Chướng Đan, nếu không có gì bất ngờ xảy ra có lẽ là đánh cắp Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan của La gia.
- Nhưng mà đan phương La gia chúng ta khi nào lưu truyền tới Tần gia?
- Vậy thì phải hỏi Mộ Dung gia.
- Diệp thiếu, ngươi nói là đan phương La gia chúng ta là Mộ Dung gia cho Tần gia?
La Mẫn vẻ mặt khiếp sợ:
- Điều đó không có khả năng ah, La gia chúng ta lúc trước phụ thuộc Mộ Dung gia nhưng luyện chế và tiêu thụ vẫn do La gia tiến hành, Mộ Dung gia căn bản không có khả năng có được.
La Mẫn vẫn không dám tin.
Diệp Huyền lắc đầu:
- Việc này còn không đơn giản, luyện chế đan dược là do người La gia các ngươi tiến hành nhưng Mộ Dung gia tham gia cung ứng linh dược, hắn chỉ cần ghi chép lại số lượng cung ứng linh dược là có thể nhẹ nhõm biết rõ tài liệu hai chủng đan dược là cái gì.
- Đây là phương pháp tương đối phiền toái, La gia các ngươi phụ thuộc Mộ Dung gia nhiều năm như vậy, dùng thủ đoạn của Mộ Dung gia, nếu như không chiếm được phương pháp luyện chế hai chủng đan dược này là quá thát bại rồi.
Bất kể là thời gian Tần gia đẩy đan dược ra hay công hiệu của đan dược, Diệp Huyền dễ dàng suy tính ra, Tần gia đẩy ra hai chủng đan dược mới chính là Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan của La gia.
Hơn nữa vô cùng có khả năng đạt được từ Mộ Dung gia.
- Đáng giận.
Nghĩ đến Mộ Dung gia không chỉ khu trục gia tộc mình, còn cướp đi đan phương bí truyền của gia tộc mình và giao cho Tần gia, La Mẫn tức giận không nhỏ..
- Cũng không biết đan dược Tần gia có phải đan dược La gia hay không, nếu như...
Trong mắt La Mẫn sinh ra lửa giận, đồng thời trong nội tâm cũng bối rối.
Nếu như mất đi hai chủng đan dược này, đả kích lên cửa hàng La gia sẽ mang tính hủy diệt.
Diệp Huyền nhàn nhạt nói ra:
- Muốn biết đan dược Tần gia có phải đan dược La gia hay không, cứ xem là biết rõ.