Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 791: Thân phận bị lộ (2)



Nhìn thấy được Tần Lực đau buồn rời đi, có ba người trên mặt lại lộ ra dáng vẻ tươi cười dào dạt.

- Ha ha, ta đã nói, Diệp thiếu chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.

- Tần Phong, gia hỏa này còn muốn truy sát Huyền Diệp đại sư, không nghĩ tới lại bù cả bản thân vào.

- Đường đường là gia chủ của hào môn, lại ngã xuống ở bên trong núi hoang dã, cũng thật sự thực sự đủ đáng buồn.

Ba người Lục Ly đại sư khẽ cười một tiếng, sau đó đều quay về Đế Đô.

Sau khi tin tức được chứng thực, tất cả mọi người đang ngẩng đầu trông mong, xem thử Tần gia sẽ có động tác như thế nào.

Mọi người vốn tưởng rằng Tần gia sẽ phát ra sấm sét tức giận. Nhưng mà khiến tất cả mọi người kinh ngạc chính là, Tần gia không ngờ lại sản nghiệp của mình ở Đế Đô trên diện rộng co, bắt đầu ngủ đông.

Thậm chí, đóng cửa phong tộc, có loại cảm giác không hỏi tới thế sự.

Tần gia, thật sự bị Diệp Huyền hãm hại làm cho khiếp sợ.

Luận về thù hận, bọn họ hận không thể chém Diệp Huyền thiên đao vạn quả. Nhưng gia chủ Tần Phong bị chết, lại cho bọn họ một đòn cảnh cáo.

Hôm nay, La gia từ lâu đã quật khởi, cùng Viên gia, phường luyện khí, kết làm đồng minh.

Trước đó, Tần Phong nắm giữ gia chủ Tần gia, còn không có đối phó được Diệp Huyền. Hiện tại Tần Phong ngã xuống, địa vị của Tần gia xuống dốc không phanh, lại càng không cần phải nói.

Mà một hồi phong ba, cũng bởi vì Tần gia ngủ đông, đã bắt đầu trở nên gió êm sóng lặng.

Chỉ có điều, bởi vì Tần Phong chết đi, sản nghiệp của Tần gia thu lại. Hôm nay Tần gia cũng hoàn toàn bị loại bỏ khỏi bốn đại hào môn.

Mặc dù còn có Tần Lực, thái thượng trưởng lão này trấn thủ, nhưng mọi người đều hiểu, hiện tại Tần gia đã hoàn toàn xuống dốc, không còn huy hoàng giống như trước nữa.

Phủ đệ của Khúc gia!

- Cường giả Vũ Vương tóc vàng!

Khi tất cả phong ba đều đã yên ổn. Cuồng Chiến nhận được tin tức, trong ánh mắt hắn đột nhiên bắn ra một tia ánh sáng sắc bén.

- Tiểu tử tốt. Lại có thể bị ngươi lừa gạt.

Hai tay Cuồng Chiến đột nhiên xiết chặt, sát khí toàn thân giống như nước thủy triều cuồn cuộn.

- Cường giả tóc vàng, Huyền Diệp... Người này, nhất định là hung thủ giết chết Cuồng Phong con trai ta.

Cuồng Chiến cắn răng, khuôn mặt lộ vẻ dữ tợn.

Trước đây sở dĩ hắn loại bỏ tình nghi về Diệp Huyền, cũng là bởi vì Diệp Huyền chỉ một thân một mình, bên cạnh không có người thanh niên tóc vàng nào. Đồng thời, Diệp Huyền thể hiện ra thực lực, cũng không đủ lấy giết chết Cuồng Phong con trai hắn.

Nhưng khi tin tức Tần Phong ngã xuống vừa được truyền ra, Cuồng Chiến lập tức lại hiểu ra.

Ngày hôm qua Tần Phong rời đi, chính là để truy sát Huyền Diệp này. Kết quả, lại vẫn rơi vào trong tay một cường giả tóc vàng. Kết hợp tin tức hắn nhận được từ các nơi trong Hắc Thạch Thành, lại thêm thời gian Huyền Diệp đi tới Đế Đô, trong nháy mắt Cuồng Chiến lại nhận định, Huyền Diệp chính là thiếu niên từng xuất hiện qua ở Hắc Thạch Thành trước đó. Cường giả tóc vàng kia, chính là người thanh niên tóc vàng ở bên cạnh hắn.

- Phương hướng dãy núi Lạc Nguyệt. Mục tiêu của người này, đến tột cùng là chỗ nào?

Cuồng Chiến nhíu mày trầm tư, tư tưởng không ngừng lan tràn về phía ngoài dãy núi Lạc Nguyệt phương hướng. Một tia hung ác, không ngừng hiện lên ở trên mặt hắn. Trong ánh mắt hắn có hàn quang hiện ra.

Đột nhiên, trong đầu hắn có linh quang lóe lên.

- Học viện Lam Quang!

- Còn có hơn nửa tháng nữa, chính là ngày tựu trường của học viện Lam Quang. Mục tiêu của người này, chẳng lẽ là học viện Lam Quang?

- Bất kể có phải hay không phải, lão phu cũng không thể dễ dàng buông tha.

- Dám giết con ta, bất kể ngươi trốn tới chỗ nào, lão phu đều phải băm thây ngươi ra thành vạn đoạn.

Trong phủ Khúc gia, đột nhiên truyền ra từng tiếng rít gào dữ tợn.

Ngay sau đó một bóng người phá không lao lên, biến mất ở phía chân trời.

Lúc này, Diệp Huyền cũng không biết thân phận của mình đã bị Cuồng Chiến biết được. Lôi quang màu xanh tím hiện lên ở phía sau lưng của hắn. Hắn điên cuồng chạy về phía học viện Lam Quang.

Dọc đường đi, Diệp Huyền trèo đèo lội suối, bởi vì lông chim Lăng Hư, không biết đã đi qua bao nhiêu đường tắt.

Cuối cùng sau nửa tháng, hắn chạy tới chỗ Lam Quang Thành có học viện Lam Quang.

Đây là một tòa thành trì chiếm diện tích lên tới mấy ngàn ki-lô-mét vuông. Từ phía xa nhìn lại, cửa thành rộng rãi đâm thẳng về phía chân trời, cao chừng trăm trượng.

Tường thành với phong cách cổ xưa, từng trải mấy ngàn năm năm tháng ăn mòn, khiến cho người ta một loại cảm giác tang thương.

Học viện Lam Quang lại ở vị trí trung tâm của thành trì này.

Vị trí địa lý của nó, ở gần trung tâm của bình nguyên Mộng Cảnh, được thiên nhiên ưu đãi.

Bởi vì ngày mai sẽ là ngày báo danh của học viện Lam Quang trong năm nay, cho nên ở bên ngoài Lam Quang Thành, lúc này khắp nơi đều là xe cộ lui tới, vô số người đi đường, đang chờ vào thành.

Diệp Huyền đứng xếp hàng ở trong đám người, phóng tầm mắt nhìn lại. Không ngờ có không ít người đều là thanh thiếu niên chừng hai mươi tuổi. Không cần hỏi cũng biết, những người này nhất định là tới tham gia sát hạch nhập học của học viện Lam Quang.

Chỉ có điều khiến Diệp Huyền cảm thấy bất đắc dĩ chính là, trong những người này, có rất nhiều người không ngờ là kéo theo gia đình đi cùng. Tất cả đều là do gia trưởng cùng đi. Trong đó có vài thanh niên, bộ dạng công tử hoàn khố, hai người thị nữ trái ôm phải ấp, cà lơ phất phơ, làm gì có được bộ dạng tới tham gia sát hạch. Bọn họ giống như là tới du sơn ngoạn thủy thì đúng hơn.

- Hắc hắc, Xuân Hương à, bắt đầu từ ngày mai, công tử ta sẽ là học viên chính thức của học viện Lam Quang.

Một thanh niên thân mặc trường bào tơ lụa, vẻ mặt gian xảo, nhếch miệng cười nói, trông bỉ ổi đến cực điểm.

- Công tử thật là lợi hại.

Một thị nữ hình thể giống như phát tướng, dựa sát vào bên cạnh hắn, hai mắt tỏa ra ánh sáng, bộ dạng sùng bái.

- Ha ha ha.

Người thanh niên bộ dạng bỉ ổi kia hình như vô cùng hưởng thụ, tay heo mập ở trên cái mông của thị nữ phát tướng kia dùng sức bóp một cái. Cái mông này bỗng nhiên co lại, lại đột nhiên bắn ra ngoài, co dãn mười phần.

Người thanh niên kia vô cùng hưởng thụ, hai mắt thoáng hiện ánh sáng phóng túng, cười hắc hắc nói:

- Mọi người đều nói học viện Lam Quang này là học viện đứng đầu trong bình nguyên Mộng Cảnh. Đồng thời mỹ nữ cũng rất nhiều. Người anh tuấn giống như bản công tử thế này, nếu như tiến vào, chẳng phải là sẽ mê đảo một mảng lớn hay sao?