- Cái gì là sát hạch sinh tồn, ta nghĩ chư vị đều biết. Đương nhiên cũng có người không biết. Như vậy ta cũng có thể giải thích một phen. Cái gọi là sát hạch sinh tồn, chính là sát hạch có thương vong, căn cứ vào ghi chép, mỗi một lần sát hạch sinh tồn, đều sẽ có các học viên bị thương, thậm chí còn ngã xuống. Bởi vậy trước khi bắt đầu, nhất định ta phải hỏi các ngươi một phen. Các ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng chưa? Nếu như có người không muốn tham gia sát hạch sinh tồn, như vậy hiện tại có thể đứng ra.
Ánh mắt Lỗ Tuấn sắc bén, quét qua tất cả mọi người ở đây.
Lặng lẽ như tờ, hiển nhiên vào lúc này căn bản sẽ không có người nào đứng ra.
Ở trong lòng mọi người, một chút thương vong thì tính là gì chứ? Đối với võ giả mà nói, liếm máu trên lưỡi đao đó mới là chuyện không quá bình thường.
- Được, rất tốt.
Lỗ Tuấn gật gù:
- Nếu như không ai từ chối, như vậy đã nói rõ các ngươi đều đồng ý. Nhớ kỹ, một khi bắt đầu sát hạch thì sẽ không có cơ hội quay đầu lại.
Dứt lời, Lỗ Tuấn đột nhiên vung tay lên.
Sưu!
Một chiếc phi chu màu đenrộng tới mấy thước, dài hai mươi thước, xuất hiện ở trước mặt chúng nhân.
- Luyện Kim Phi Chu.
Diệp Huyền ngẩn ra, chiếc phi chu màu đen này chính là sản phẩm của luyện kim đại lục, Luyện Kim Phi Chu.
Luyện Kim Phi Chu bình thường chí ít cũng cần luyện kim đại sư lục giai trở lên thì mới có thể luyện chế ra được. So với linh bảo phi hành, Luyện Kim Phi Chu này bất kể là phương diện vật liệu hay là độ khó luyện chế, cũng đều cao hơn một bậc.
- Chư vị, đây là Luyện Kim Phi Chu của Lam Quang học viện chúng ta, cũng là công cụ thay đi bộ của các ngươi chuyến này. Tất cả mọi người lên đi. Lỗ Tuấn nhìn thấy ánh mắt khiếp sợ của đám người Diệp Huyền, hắn không khỏi nhếch miệng nở nụ cười.
Đám người Diệp Huyền lập tức tiến vào Luyện Kim Phi Chu.
Toàn bộ Luyện Kim Phi Chu cũng không lớn, chỉ dài có hai mươi thước, rộng mấy thước. Thế nhưng sau khi đi vào lại có cảm giác có một động thiên khác, một loạt chỗ ngồi, xuất hiện ở trước mặt mọi người chỉnh tề, có vẻ vô cùng rộng rãi.
- Mỗi người đều tìm một vị trí đi.
Lỗ Tuấn nói.
Từng học viên nhanh chóng tìm vị trí ngồi xuống, chờ sau khi Diệp Huyền đi vào đã có không ít vị trí đã có người ngồi.
Thấy rõ Diệp Huyền nhìn về phía mình, ánh mắt của không ít học viên đều có vẻ vô cùng cảnh giác, tuy rằng trong miệng không nói gì, thế nhưng ánh mắt và vẻ mặt, không thể nghi ngờ là không hoan nghênh Diệp Huyền.
Hành động của đám người Đoạn Thiên Lang Huyền Cơ Tông đối với Lam Quang học viện đã khiến cho không ít học viên của Lam Quang học viện đều có thành kiến với Diệp Huyền.
Hơn nữa Huyền Cơ Tông thế lớn, cho nên mỗi một võ giả trong Mộng Cảnh Bình Nguyên này cũng không muốn có quan hệ gì với Diệp Huyền.
Đến lúc, nếu như bị Huyền Cơ Tông phát hiện ra, nói không chừng sẽ mang đến tai nạn cho gia tộc và thế lực của bọn họ.
Diệp Huyền ở bên trong Luyện Kim Phi Chu, lẳng lặng tìm một chỗ trống rồi ngồi xuống.
Hắn ngồi chỗ này, ngoại trừ muốn tách biệt với những người khác ra, cũng là vì muốn quan sát kỹ Luyện Kim Phi Chu này. Khu vực trung tâm của Luyện Kim Phi Chu bình thường sẽ chếch với nơi này.
- Đông Phương Tử Ti, ngươi có thể ngồi bên này, bên này không cí ai.
Khi Đông Phương Tử Ti đi vào Luyện Kim Phi Chu, ánh mắt của không ít nam học viên đều sáng ngời, một tên học viên cũ trong đó càng chủ động ân cần nói.
- Cảm tạ ngươi, ta không cần.
Đông Phương Tử Ti cười nhạt, từ chối ý tốt của người này. Mà sau đó nàng đến bên người của Diệp Huyền rồi mỉm cười nói:
- Ta có thể ngồi ở đây không?
- Có thể.
Diệp Huyền không nói gì nà chỉ mở miệng cười nhạt nói:
- Lẽ nào ngươi không sợ bị Huyền Cơ Tông ghi hận sao?
- Ta là một nữ tử yếu đuối, Huyền Cơ Tông ghi hận ta làm gì chứ?
Đông Phương Tử Ti nhẹ nhàng nở nụ cười.
- Hừ, Huyền Diệp này đã đắc tội này với Huyền Cơ Tông, rõ ràng chính là một kẻ hấp hối sắp chết, Đông Phương Tử Ti vì qua ải, lại còn tập hợp với hắn. Quả thực là vô liêm sỉ tới cực điểm, vì lợi ích, chuyện gì cũng sẽ làm được.
Trương Nham xem thường liếc mắt nhìn qua Đông Phương Tử Ti. Dù nhìn thế nào thì hắn cũng cảm giác đối phương không vừa mắt.
- Trước đó bên trong cuộc thi vòng loại đã để ngươi tránh thoát một kiếp. Ngươi cho rằng ngươi nịnh bợ tên Huyền Diệp kia thì ta sẽ không dám động vào ngươi hay sao?
Theo Trương Nham thấy, Đông Phương Tử Ti tìm tới Diệp Huyền, hoàn toàn là bởi vì nhìn trúng thực lực của Diệp Huyền phi phàm. Muốn dựa vào hắn để thông qua vòng sát hạch sinh tồn này mà thôi. Cho nên trong lòng hắn không khỏi khinh bỉ nàng đến cực điểm.
Rất nhanh, tất cả học viên đã ngồi vào chỗ của mình ở bên trong Luyện Kim Phi Chu.
Luyện Kim Phi Chu rất lớn, bởi vậy ngoại trừ các học viên khá là thân thiết với nhau sẽ túm năm tụm ba tụ tập ra. Tuyệt đại đa số học viên còn lại đều phân tán ra, người như Lâm Nguyên và Trương Nham, bên người càng không có bất kỳ ai.
- Chư vị đã ngồi xong chưa.
Theo Lỗ Tuấn quát khẽ một tiếng, mọi người đã cảm giác được rõ ràng Luyện Kim Phi Chu nhanh chóng bay lên, tốc độ nhanh chóng vô cùng, khiến cho tất cả mọi người ở bên trong phi chu đều có chút mê muội.
- Lỗ Tuấn đạo sư, nghe nói có một chút Luyện Kim Phi Chu có thể đi ra bên ngoài xem. Không biết Luyện Kim Phi Chu của chúng ta có thể hay không?
Không ít học viên xưa nay đều không có cưỡi qua Luyện Kim Phi Chu, cho nên mỗi một người đều tò mò hỏi.
- Địa điểm mỗi một lần học viện chúng ta sát hạch sinh tồn thông thường đều được bảo mật, vì lẽ đó, trước khi tới nơi, cửa sổ của Luyện Kim Phi Chu chúng ta, trên đường đi sẽ phải đóng kín.
Lỗ Tuấn lạnh nhạt nói.
Các học viên đều có chút thất vọng.
Chỉ có điều bây giờ Lam Quang học viện đang đứng ở trong một tình huống vô cùng đặc thù. Địa điểm diễn ra sát hạch sinh tồn cũng không ở bên trong Lam Quang Thành, nếu như hành tung của bọn họ bị Huyền Cơ Tông nắm giữ, tất nhiên sẽ xuất hiện một trường phong ba. Dùng thủ đoạn của Huyền Cơ Tông, nói không chắc sẽ đánh giết tới cùng Huyền Diệp kia. Chuyện này cũng không phải là không thể xảy ra.
Nghĩ tới đây, không ít học viên đều liếc mắt nhìn Diệp Huyền, càng nghĩ càng thấp thỏm.
Hiện tại bọn hắn không ở bên trong Lam Quang học viện, một khi xảy ra chuyện bị người của Huyền Cơ Tông bắt được, như vậy chẳng phải là...