Một tiếng kêu to khốc liệt vang vọng, trong nháy mắt Lữ Phong đã bị Vô Tận Dung Hỏa thiêu đốt thành tro tàn, chỉ nghe hai tiếng leng keng vang vọng, một kiện khải giáp màu đen cùng với một sợi xích màu đen trong nháy mắt đã rơi xuống dưới đất, quang mang thu liễm lại.
Đùng!
Bình Không Châu trôi nổi ở bầu trời vào lúc này cũng vừa vặn đạt đến cực hạn, triệt để nổ tung, hóa thành bột mịn.
Mất đi Bình Không Châu che đậy, khí tức bên trong lập tức tràn ngập ra núi rừng bên ngoài.
- Không tốt.
Trong lòng Diệp Huyền cả kinh, lập tức thu hồi chiếc nhẫn trữ vật và Ma Thiên Giáp mà Lữ Phong để lại, đồng thời cũng đem trận kỳ tàn tạ bốn phía thu vào bên trong chiếc nhẫn trữ vật. Sau đó cả người hóa thành một đạo lưu quang, trong nháy mắt đã biến mất ở tại chỗ.
Không có Bình Không Châu che đậy, nhất định các đạo sư của Lam Quang học viện bảo vệ ở gần đây sẽ cảm nhận được khí tức từ nơi này. Nếu như hắn tiếp tục ở lại chỗ này, sẽ khó tránh khỏi có một chút phiền toái.
Quả nhiên, ngay sau khi Diệp Huyền rời đi không bao lâu thì đã có một đạo lưu quang nhanh chóng thu liễm rồi rơi vào bên trong mảnh rừng núi này.
Chính là một trong hai tên cường giả của nội viện của Lam Quang học viện.
- Ồ? Nơi này dường như đã trải qua một trận đại chiến.
Hắn vừa mới tới nơi này thì lông mày đã lập tức nhíu lại, đồng thời còn không ngừng đánh giá bốn phía.
Chờ sau khi hắn nhìn thấy dấu vết ở chung quanh, trên mặt nhất thời trở nên khiếp sợ không gì sánh nổi.
- Khí tức thật là khủng bố, rốt cuộc là vừa nãy ai chiến đấu ở đây chứ?
Dùng tầm mắt của hắn có thể lập tức phát hiện ra được, hai người chiến đấu lúc trước ở đây đã nắm giữ thực lực tuyệt đối. Tuyệt đối đã đạt đến cấp bậc Võ Vương thất giai, bằng không căn bản sẽ không có cách nào tạo thành hậu quả kinh khủng như thế.
Núi đá nát tan, cây cối hóa thành bột mịn, ngay cả hắn cũng không dám nói mình nhất định có thể làm được điểm này.
Mà chờ tới khi hắn đi tới vị trí mà Lữ Phong ngã xuống, đôi mắt càng trở nên trợn tròn.
- Khí tức của hỏa diễm này quá khủng bố, tại sao ngay cả ta cũng cảm thấy khiếp đảm từng trận, đây rốt cuộc là hỏa diễm gì chứ?
Sắc mặt của người nọ trong nháy mắt trở nên cực kỳ nghiêm nghị.
Trong tay hắn lập tức xuất hiện một khối ngọc, nhanh chóng đưa vào bên trong vài đạo tin tức.
Làm đạo sư nội viện, hắn biết rõ thực lực của các học viên tới tham gia sát hạch nơi này, dù cho là người mạnh nhất cũng không thể tạo thành cảnh tượng kinh khủng như thế.
Dị dạng như vậy, nhất định hắn phải ngay lập tức thông báo cho đạo sư của hắn.
Sau khi làm xong tất cả những thứ này, hắn nhanh chóng bay lượn lên trên không, huyền thức lan tràn ra, tìm kiếm ở trong rừng núi.
Bởi vì hắn có thể cảm nhận được, người chiến đấu ở đây lúc trước mới vừa rời đi không bao lâu.
Chỉ là, điều làm cho hắn tiếc nuối chính là, ở bên trong cảm nhận của hắn, căn bản không có phát hiện ra bất kỳ thứ gì khả nghi cả.
Sau một nén nhang.
Sưu sưu!
Hai đạo lưu quang từ hai phương hướng khác nhau đến bên trên bầu trời khu núi rừng này.
- Đằng Triển, ở trong ngọc giản ngươi nói có chuyện lớn xảy ra, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Người đến chính là Vương Phong đạo sư và Dược lão.
- Các ngươi xem.
Sắc mặt Đằng Triển nghiêm túc mang hai người tới vị trí có dấu vết chiến đấu.
- Hừm, đây là?
Sắc mặt Vương Phong và Dược lão trong nháy mắt cũng trở nên nghiêm nghị.
- Giao chiến cấp bậc Võ Vương, tuyệt đối là giao chiến cấp bậc Võ Vương.
Ba người liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt đều cực kỳ nghiêm túc.
Nơi này là vị trí nội viện sát hạch sinh tồn, trước khi bắt đầu sát hạch, thân là đạo sư học viện thì bọn họ đã sớm tiến hành thăm dò đối với mảnh rừng núi này, nơi này tuyệt đối không có bất kỳ tồn tại cấp bậc Võ Vương nào cả.
Mà giờ khắc này cảnh tượng hiện ra ở bên trong núi rừng lại làm bọn họ lập tức trở lên cảnh giác.
- Các ngươi nói xem, hiện trường này có thể là do hai học viên nội viện nào đó chiến đấu để lại hay không?
Dược lão đột nhiên mở miệng.
Đằng Triển lắc đầu một cái:
- Lần này mười tên học sinh cũ mà nội viện chọn lựa ra, người mạnh nhất chính là Lữ Phong và Chiêm Tuấn. Thế nhưng thực lực của hai người bọn họ cũng chỉ vô hạn tiếp cận Võ Vương thất giai mà thôi. Mà các ngươi xem dấu vết để lại nơi này, tuyệt đối không giống như là Võ Vương phổ thông có thể để lại được a.
- Quả thực, cảnh tượng kinh khủng như thế coi như là ngươi và ta giao thủ cũng chỉ đến như thế mà thôi.
Đột nhiên xảy ra một chuyện như vậy, trong lòng mấy người bọn họ đều có chút tâm thần không yên.
Một khi có cường giả Võ Vương có mưu đồ gây rối lẻn vào bên trong mảnh rừng núi này, như vậy sẽ tạo thành uy hiếp cực lớn đối với các học viên đang khảo hạch ở trong mảnh rừng núi này.
- Hiện tại sát hạch đã bắt đầu rồi, tất cả học viên đều phân tán ở bên trong mảnh rừng núi này, cho nên trước mắt chúng ta chỉ có bảo mọi người đều cảnh giác hơn một ít mà thôi.
- Đúng vậy, hiện tại chỉ có thể làm như thế, ta sẽ đem tin tức thông báo cho tất cả đạo sư ở bên trong này. Để mọi người đều chú ý một chút.
Ba người giao lưu trong chốc lát, rất nhanh đã phân tán ra.
- Phù, nguy hiểm thật.
Ở bên trong một hang núi cách nơi đây hơn trăm dặm, Diệp Huyền thở phào một hơi.
Vừa nãy hắn đã cảm nhận được có một luồng huyền thức đảo qua thân thể của hắn, nếu như không phải đúng lúc hắn đem khí tức thu lại, nói không chừng đã bị phát hiện ra rồi.
May mà năng lực thu lại khí tức của Cửu Huyền ngạo thế quyết vô cùng cường hãn, chỉ cần hắn cẩn thận một ít, dù cho là Võ Vương thất giai cũng đừng hòng có thể dễ dàng phát hiện ra vị trí của hắn lúc này.
Cảm nhận được ba cỗ khí tức cường hãn kia đã rời đi, lúc này Diệp Huyền mới thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu kiểm tra chiến lợi phẩm của mình...
Giờ khắc này.
Ở vị trí cách Diệp Huyền hơn một ngàn dặm, ở bên trong một mảnh núi rừng.
Ba tên học viên sát hạch tạo thành một tiểu tổ, đang cẩn thận từng chút một tìm kiếm tinh thạch.
Đột ngột...
Sưu sưu! Sưu Sưu!
Hai đạo lưu quang khí thế bàng bạc nhanh chóng áp sát, đến gần khu vực này, tỏa ra uy thế yêu tộc dâng trào.
Hai đầu yêu thú này chính là hai đầu yêu thú Yêu Vương mà địa long huyền thú và huyền thú viên loại sai phái ra ngoài.