Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 919: Giá hỏa kẻ khác (1)



- Đại nhân, Võ Vương nhân loại sắp đuổi giết tới nơi này, kính xin đại nhân giúp ta một tay.

ThấyDiệp Huyền không nói lời nào, Ưng Cưu Yêu Vương lập tức hoảng hốt, nó nhìn về phía sau và lo lắng nói:

- Nếu thế ngươi xuống đây đi.

Diệp Huyền ngẫm lại sau đó nói ra, hắn thúc dục thôn phệ vũ hồn bay về vị trí của mình.

Ưng Cưu Yêu Vương liền theo sát sau lưng Diệp Huyền.

Rất nhanh, thôn phệ vũ hồn liền dẫn Ưng Cưu Yêu Vương tới bên ngoài sơn động Diệp Huyền.

- Ân?

Nhìn thấy trong sơn mạch nhỏ hẹp, Cưu Yêu Vương khẽ giật mình, nó nhanh chóng kịp phản ứng, chỉ thấy huyết nhục ngoài thân nó nhúc nhích sau đó hình thể lớn mười mấy mét thu nhỏ lại.

Trong sơn động, Ưng Cưu Yêu Vương chậm rãi đi về phía trước, nó nhìn thấy Diệp Huyền đang ngồi khoanh chân bên trong, đột nhiên lại có đồng tử màu vàng lọt nhìn nó.

- Nhân loại, tại sao nơi này lại có nhân loại?

Yêu khí trên người nó sôi trào, nó kính sợ thôn phệ vũ hồn nói ra, đồng thời cảnh giác Diệp Huyền trước mặt, chỉ cần có cái cái gì không đúng thì nó lập tức ra tay ngay.

- Nhìn thấy điện hạ, còn không quỳ xuống cho ta.

Đúng lúc này có tiếng quát như lôi đình vang lên bên tai làm nó đau đớn xuất hiện, uy áp cường đại rơi vào người nó,khí tức thượng vị Huyền thú Yêu Vương đáng sợ làm nó sợ hãi suýt hồn phi phách tán.

Nó vội vàng ngẩng đầu lên, đã thấy sau lưng nhân loại kia có thanh niên tóc vàng đứng ngạo nghễ, trong ánh mắt màu vàng tỏa ra hàn quang lãnh khốc, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn no.s

Khí tức Huyền thú Yêu Vương cường đại làm nó không tự chủ quỳ xuống.

- Ta... Điện hạ, này...

Ưng Cưu Yêu Vương nhìn Kim Lân và Diệp Huyền, đầu óc của nó không linh hoạt.

- Hừ, trước mặt ngươi là điện hạ tộc ta, ngươi chính chỉ là tiểu Yêu Vương thất giai còn không quỳ?

Kim Lân hừ lạnh nói.

Vừa rồi nó đang nghỉ ngơi trong túi linh sủng, trực tiếp bị Diệp Huyền kêu ra và phân phó một việc.

Nghe theo Diệp Huyền phân phó, Kim Lân tự nhiên không dám chậm trễ chút nào.

- Điện hạ?

Ưng Cưu Yêu Vương hồ nghi nhìn Diệp Huyền, cho dù nó nhìn thế nào cũng là nhân loại ah, lúc nào nhân loại lại trở thành điện hạ Huyền thú nhất tộc?

Đầu óc của nó trống rỗng.

- Ngươi không cần kinh hoảng, đây là thân thể ta biến ảo ra.

Diệp Huyền mở mắt và lãnh đạm nói ra, hắn vừa dứt lời, đã thấy thôn phệ vũ hồn biến thành bóng người màu đen chui vào đỉnh đầu của hắn và biến mất không thấy gì nữa.

- Này...

Vẻ mặt Ưng Cưu Yêu Vương kinh ngạc, ánh mắt hoảng sợ của nó biến mất.

Nó cẩn thận dò xét Diệp Huyền hồi lâu, lúc này khiếp sợ nói:

- Điện hạ, khí tức trên người của ngài rất giống nhân loại, quả thực quá không thể tưởng tượng nổi, nếu như không phải ngài thi triển hồn niệm, ta tuyệt đối sẽ không tin tưởng ở trước mặt tiểu yêu lại là Huyền thú điện hạ

Biết rõ Diệp Huyền cũng là Huyền thú, Ưng Cưu Yêu Vương thả lỏng gánh nặng trong lòng.

Đồng thời nó dò xét Diệp Huyền và Kim Lân, ý đồ đoán ra lai lịch hai người.

Diệp Huyền âm thầm bật cười, hắn vốn chính là nhân loại, nếu Ưng Cưu Yêu Vương từ khí tức có thể nhìn ra hắn là Huyền thú mới là quái sự.

Thấy Ưng Cưu Yêu Vương khẩn trương, Diệp Huyền cười nhạt nói:

- Ngươi yên tâm đi, chỉ cần có ta ở chỗ này, đám nhân loại kia không phát hiện ra.

Hắn vung tay lên, lúc này huyền lực vô hình bao phủ chung quanh, lập tức ngăn cách khí tức Ưng Cưu Yêu Vương với sơn mạch chung quanh.

- Đa tạ điện hạ xuất thủ tương trợ.

Ưng Cưu Yêu Vương cũng không phải ngu ngốc, cũng biểu dạt cảm kích, nó chợt hỏi:

- Không biết hai vị đai nhân tới từ nơi nào, tại sao ở địa bàn Lang Hoàng điện chúng ta?

- Nơi này là địa bàn Lang Hoàng điện các ngươi?

Diệp Huyền cười nhạt một tiếng:

- Ta không biết, chúng ta từ Phù Quang sơn mạch đi du lịch thiên hạ, vô tình đi ngang qua nơi này mà thôi.

- Nếu đây là địa bàn Lang Hoàng điện, chủ nhân nhà ngươi bây giờ đang ở ở đâu? Nhanh bảo nó tới đây nghênh đón điện hạ, tại sao một chút lễ nghĩa cũng không biết vậy?

Kim Lân ở bên cạnh lạnh lùng nói ra.

Ưng Cưu Yêu vẫn còn sợ hãi uy thế của Kim Lân, liền giải thích:

- Hai vị đại nhân, đại nhân nhà đang ở tiến hành Lang hoàng tuyển kỳ thần, cấp bậc lễ nghĩa không chu toàn, mong được tha thứ.

- Kỳ thần?

Diệp Huyền không rõ ý nghĩa hai từ này, ánh mắt Kim Lân sáng lên, nói:

- Điện hạ, kỳ thần là một đám Huyền thú lợi dụng hồn niệm tiến hành câu thông với yêu thần thời đại viễn cổ, đó là nghi thức cực kỳ thần bí, nói chung thông qua kỳ thần có thể kích phát huyết mạch yêu thú và Huyền thú, nếu là có thể cảm nhận được yêu thần lực, tu vi của Huyền thú và yêu thú sẽ tăng lên rất lớn.

Kim Lân âm thầm truyền âm nói.

- Yêu thần?

Trong nội tâm Diệp Huyền rùng mình, hắn cũng không quá hiểu việc của Yêu tộc.

Đương nhiên thời điểm này không phải lúc miệt mài theo đuổi.

- Tại sao ngươi ở nơi này?

Diệp Huyền lại hỏi.

Ưng Cưu Yêu Vương liền giải thích:

- Là như thế này, ta cùng Đặc Lạp Tư được Kim Cương đại nhân cùng Tạp Lỗ đại nhân ủy thác mới đi tới nơi đây, khu vực núi rừng này là lãnh địa của Tạp Lỗ đại nhân, bởi vì Hắc Nham Độc Chu dưới trướng Tạp Lỗ đại nhân mất đi quyền khống chế, cho nên Tạp Lỗ đại nhân mới phái chúng ta tới đây điều tra, ai biết gặp phải nhiều Võ Vương nhân loại, may mà có điện hạ ngài xuất thủ tương trợ, nếu không tiểu yêu cũng gặp nguy hiểm.

- Thì ra là như vậy, nếu như ngươi nói con Hắc Nham Độc Chu kia, vậy hẳn nó đã bị luyện hồn sư nhân loại xóa đi hồn niệm rồi.

Trong nội tâm Diệp Huyền mặc niệm, Đông lão, ngươi cũng đừng trách ta.

- Quả nhiên là đám người kia, đáng chết, cũng không biết những người kia tới từ nơi nào, tới nơi này có ý đồ gì, hại ta và Đặc Lạp Tư chật vật trốn đi, hi vọng Đặc Lạp Tư không có việc gì.

Ưng Cưu Yêu Vương nghiến răng nghiến lợi nói.

Kim Lân thương cảm nói:

- Nếu như ngươi nói là đầu Sư Hổ Yêu Vương thì nó chết rồi.

Trên mặt Ưng Cưu Yêu Vương lộ ra thần sắc bí phẫn, nó muốn nói chuyện nhưng Kim Lân bảo nó im lặng.

- Đừng nói chuyện.

Ưng Cưu Yêu Vương khẽ giật mình.

Sau một khắc ——

Hô!

Một đạo uy áp khủng bố bay qua bầu trời, cũng nhanh chóng biến mất không thấy đâu nữa.

- Là luyện hồn sư nhân loại!

Đôi mắt Ưng Cưu Yêu Vương bắn ra hào quang tức giận.

- Đáng chết, nếu như ta không có bị thương thì ta sẽ xông ra giết hắn.

&