Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 960: Lăn ra đây cho ta (1)



Đám người Thiên Luân mỗi cái giật mình tỉnh lại, dồn dập xua tay, đồng thời âm thầm hoảng sợ, nhiệm vụ lần này không đơn giản a.

Lão giả đấu bồng kia, tuy bọn họ không quen biết, nhưng ở thời điểm tiến vào Thí Luyện Tháp đều gặp, tuyệt đối là cường giả của học viện.

Một lúc mới bắt đầu, đám người Đông lão đều không xuất hiện, thời điểm tới chỗ cần đến, mới xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Tất cả dấu hiệu đều cho thấy, nhiệm vụ lần này không phải bình thường.

- Cửu Trần cung phụng, Đông lão, Dược lão, những người kia chính là ở gần thành trì này, chu vi sẽ không vượt qua mấy trăm dặm.

Diệp Huyền căn cứ trận bàn của Trần Kim lưu lại khí tức, cũng chỉ có thể tìm tới chung quanh đây.

Cửu Trần gật gù, lấy ra địa đồ, hơi quan sát, lúc này mới ngưng tiếng nói:

- Nơi này hẳn là cảnh nội của Minh Nguyệt đế quốc, ở phía nam trăm dặm, có một toà Thánh Phỉ Thành, nếu ngươi nói là thật, như vậy những người kia, nên ở trong Thánh Phỉ Thành.

Minh Nguyệt đế quốc, Thánh Phỉ Thành?

Đông lão cùng Dược lão đều nhíu mày, Minh Nguyệt đế quốc cũng là một trong mười thế lực lớn của Mộng Cảnh Bình Nguyên, nếu như đám người Đoạn Thiên Lang thật sự ở đây, khó tránh khỏi có chút phiền phức.

Có điều, sự tình đã đến trình độ này, tự nhiên cũng không thể từ bỏ.

- Đi thôi!

Xoạt xoạt xoạt!

Trong nháy mắt, mười bóng người, cắt phá trời cao, bạo vút về phía Thánh Phỉ Thành.

Khoảng cách trăm dặm, thoáng cái liền qua, chỉ chốc lát sau, mọi người cũng đã đi tới bầu trời Thánh Phỉ Thành.

Thánh Phỉ Thành này chiếm diện tích mấy trăm dặm, là biên cảnh của Minh Nguyệt đế quốc, một thành trì mậu dịch sầm uất, ở Mộng Cảnh Bình Nguyên cũng khá có thanh danh.

Phóng tầm mắt nhìn tới, bầy người rộn rộn ràng ràng, ngựa xe như nước, cực kỳ náo nhiệt.

- Huyền Diệp, chúng ta đến tột cùng là tới tìm ai?

- Lẽ nào là cao tầng của Huyền Cơ Tông? Nhưng thành trì lớn như vậy, coi như thật có cao tầng Huyền Cơ Tông, chúng ta cũng không tìm được a?

Mấy tên học viên nghi hoặc mở miệng, đến lúc này, bọn họ ngay cả mục đích của nhiệm vụ lần này cũng còn không biết.

Chỉ biết, trong thành trì này tựa hồ có mấy nhân vật trọng yếu, là mục tiêu của bọn họ.

- Ha ha, cực kỳ lớn, nhưng cứ giao cho ba chúng ta.

- Đi, chúng ta đi vị trí trung tâm của Thánh Phỉ Thành.

Kình khí xuyên không, mười bóng người như lưu quang, trong nháy mắt đi tới trung tâm Thánh Phỉ Thành, trôi nổi ở bầu trời Thánh Phỉ Thành.

- Ồ, mau nhìn trên trời làm sao đột nhiên xuất hiện mấy người.

- Khí tức thật đáng sợ, này đến tột cùng là cường giả nơi nào đến?

- Một, hai ba, bốn... Trời ạ, có mười bóng người, trong đó bảy người nắm giữ phi hành linh bảo cùng cánh chim, còn có ba cái... Đứng lơ lửng trên không, trời ạ, là cường giả Võ Vương.

Sự xuất hiện của đám người Diệp Huyền, ngay lập tức hấp dẫn không ít võ giả của Thánh Phỉ Thành ở phía dưới chú ý, từng cái từng cái khiếp sợ ngẩng đầu, nghị luận sôi nổi.

Sắc mặt Cửu Trần cung phụng bất biến, trong tay đột nhiên xuất hiện một khối trận bàn hình bát quái, kể cả Dược lão và Đông lão, cùng đưa Huyền Nguyên vào trong ngọc bội.

Vù!

Một luồng gợn sóng vô hình bao phủ ra, thật giống như cục đá rơi xuống mặt nước, gợn sóng hướng ra phía ngoài khuếch tán, cấp tốc bao phủ lại toàn bộ Thánh Phỉ Thành.

- Hừm, đây là phủ thành chủ, bên trong có một tên Võ Vương, hẳn là Thánh Phỉ Thành thành chủ.

- Nơi này cũng ẩn giấu một tên cường giả Võ Vương.

Trong gợn sóng, từng đạo từng đạo huyền thức kết hợp hồn thức càn quét, điều tra trong Thánh Phỉ Thành rõ rõ ràng ràng.

- Hả? Đây là...

Thời điểm ba người Cửu Trần điều tra đến thành nam, ở trong một phủ đệ hẻo lánh, năm đạo khí tức cường hãn, trong nháy mắt hiện ra ở trong đầu bọn họ.

- Năm tên cường giả Võ Vương, một tên cấp bảy tầng ba, bốn tên cấp bảy tầng một, quả nhiên là đám người Đoạn Thiên Lang.

Trên mặt ba người Cửu Trần nhất thời lộ ra vẻ vui mừng.

Trên thực tế, tuy bọn họ rất tin tưởng Diệp Huyền, nhưng lần này đến đây, cũng không có ôm hi vọng quá lớn, nhưng hiện tại, nhận biết được đám người Đoạn Thiên Lang, trong lòng lập tức lộ ra một tia mừng rỡ như điên.

- Đi!

Xoạt xoạt xoạt!

Căn bản không có chút do dự gì, đám người Cửu Trần trong nháy mắt hóa thành đạo đạo lưu quang, bạo lướt về phía thành nam.

Mà trong nháy mắt huyền thức của đám người Cửu Trần đảo qua toàn bộ Thánh Phỉ Thành, các Võ Vương trong Thánh Phỉ Thành cũng đồng dạng cảm nhận được cỗ khí tức kinh khủng này.

- Không tốt.

Đám người Đoạn Thiên Lang đang ở trong phủ đệ tu luyện lập tức nhảy một cái.

Không chờ bọn hắn làm ra phản ứng, một thanh âm quát chói tai, ở trong thiên địa này vang dội.

- Đoạn Thiên Lang, lăn ra đây cho ta.

Ầm ầm quát chói tai, giống như sấm sét, ở trên bầu trời Thánh Phỉ Thành ầm ầm nổ vang, rung động tâm thần của mỗi người.

Đám người Cửu Trần hóa thành một tấm võng lớn, hoàn toàn vây quanh phủ đệ của đám người Đoạn Thiên Lang, ánh mắt sắc bén.

- Trời ạ, mục tiêu của chúng ta, dĩ nhiên là Huyền Cơ Tông Đoạn Thiên Lang.

Đám học viên Thiên Luân, cho đến lúc này mới biết mình mục tiêu của chuyến này, từng cái từng cái tâm thần giật mạnh, nhưng đón lấy, một luồng cuồng nhiệt từ trong con ngươi của bọn họ tỏa ra.

Bắt Huyền Cơ Tông phó tông chủ, còn có chuyện gì, có so với này càng thêm kích động lòng người sao?

Phía dưới, các võ giả bình thường ở dưới uy thế của đám người Cửu Trần, đã sớm sợ đến chạy trốn tứ phía, quan sát từ đằng xa.

Đồng thời bọn họ cũng nghe được Cửu Trần gầm lên, Huyền Cơ Tông Đoạn Thiên Lang? Này không phải Huyền Cơ Tông phó tông chủ sao? Lẽ nào người này ở trong Thánh Phỉ Thành của bọn hắn?

Một ít người tương đối thông tuệ, cũng trong nháy mắt nghĩ đến đám người thân phận của Cửu Trần, vào giờ phút này, dám cùng Huyền Cơ Tông công nhiên hò hét, ngoại trừ Lam Quang học viện còn có thể là ai?

Nói cách khác, mười người trên bầu trời, đều là cường giả của Lam Quang học viện?

Trong lúc nhất thời, vô số dân chúng trong Thánh Phỉ Thành đều nín hơi, bọn họ dự liệu được, tựa hồ có một hồi đại sự kinh thiên động địa, muốn ở Thánh Phỉ Thành của bọn hắn sinh ra.

- Người nào, dám ở Thánh Phỉ Thành ta hô to gọi nhỏ.

Nhưng vào lúc này, một thanh âm phẫn nộ ở trên bầu trời Thánh Phỉ Thành vang lên, tiếp theo một vệt sáng, từ phủ thành chủ lướt ầm ầm ra, xuất hiện ở trước mặt đám người Cửu Trần.

Người này mặc trường bào màu đỏ thẫm, chính là một nam tử trung niên, sắc mặt hồng hào, thần thái mang theo tức giận, không giận mà uy.