Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 971: Sau lưng đánh lén (2)



Một bên Dược Thành cũng cười nói:

- Diệp thiếu, không nghĩ tới ngươi và ta ở trong học viện, vì lần hành động này, chuyên môn luyện chế ra Kỳ Tâm Hư Nguyên Hỏa vẫn đúng là có đất dụng võ, nếu như không phải Kỳ Tâm Hư Nguyên Hỏa này, đúng là bị Đoạn Thiên Lang chiếm cứ thượng phong.

Dược Thành hưng phấn nói, đồng thời đối với Diệp Huyền nháy mắt một cái.

Thân là Luyện Dược Sư, hắn là một cái duy nhất, ngay lập tức liền nhìn ra Diệp Huyền triển khai chính là Thiên Hỏa, hắn rõ ràng giá trị của Thiên Hỏa, ngay lập tức biên ra một lý do, dời đi mọi người suy đoán.

- Nguyên lai ngọn lửa này chính là Kỳ Tâm Hư Nguyên Hỏa trong truyền thuyết?

Quả nhiên rất nhiều Luyện Dược Sư trong Thánh Phỉ Thành, khi nghe được Dược Thành nói, tất cả đều bừng tỉnh.

Kỳ Tâm Hư Nguyên Hỏa, là một loại hỏa diễm hết sức đặc thù, ngọn lửa này, là Luyện Dược Sư cấp bảy trở lên, hòa Huyền Hỏa vào nhiều loại vật liệu quý hiếm, cuối cùng hình thành một loại hỏa diễm.

Khả năng tăng lên lực công kích, lực phá hoại cực lớn, thường thường dùng ở trong chiến đấu của Luyện Dược Sư, ở trong Luyện Dược giới truyền lưu rất rộng, chỉ là người có thể luyện chế, lại cực kỳ ít ỏi.

Nếu như là Kỳ Tâm Hư Nguyên Hỏa, nói không chắc thật có chức năng này.

Diệp Huyền cũng rõ ràng ý tứ của Dược lão, liền cười nói.

- Này vốn là cử chỉ vô ý của chúng ta, không nghĩ tới dĩ nhiên đưa đến kỳ hiệu, xem ra ông trời cũng đứng bên chúng ta a.

Trải qua một phen dằn vặt, Cửu Trần cùng Đoạn Thiên Lang cũng vội vàng dành thời gian chữa trị thương thế.

Vẻn vẹn chỉ chốc lát sau, Cửu Trần liền lao ra.

Rầm rầm rầm!

Hắn liều lĩnh ra tay, cùng Đoạn Thiên Lang lần thứ hai chiến thành một đoàn.

Sau khi trọng thương, thực lực của Đoạn Thiên Lang yếu đi rất nhiều, song phương dĩ nhiên đến cái thế lực ngang nhau.

Dù chỉ là hoà nhau, nhưng trên mặt Cửu Trần lại mừng như điên, cả người chiến ý sôi trào, cười nhạo nói:

- Đoạn Thiên Lang, hiện tại ngươi còn có tài năng gì không.

Đoạn Thiên Lang dùng Bạo Huyết Hóa Ma Đan, chỉ có nửa canh giờ, chỉ cần tiếp tục chiến đấu tiếp, cuối cùng thua trận, chính là Đoạn Thiên Lang.

Sắc mặt của Đoạn Thiên Lang biến ảo không ngừng, trong lòng thầm hận không ngớt, nếu như không phải hỏa diễm của Diệp Huyền phá tan huyết quang của hắn, hắn sao lại bị thương.

- Hừ, Cửu Trần, ngươi đừng vội tùy tiện, không giết được ngươi, lẽ nào ta ngay cả bọn họ cũng giết không được sao?

Con ngươi của Đoạn Thiên Lang đảo một vòng, trong con ngươi đột nhiên lướt qua một tia ánh sáng tối nghĩa, đối mặt Cửu Trần công kích, dĩ nhiên không chống đối, mà khống chế Hậu Thổ Ấn, đột nhiên đánh về phía đám người Diệp Huyền.

- Lão phu trước tiên giết những người đó, lại trở lại cùng ngươi tranh tài.

- Không tốt.

Cửu Trần thấy vậy, giật nảy cả mình, nếu như hắn tiếp tục ra tay, xác thực có thể lần thứ hai trọng thương Đoạn Thiên Lang, nhưng đám người Diệp Huyền, căn bản chống không được Đoạn Thiên Lang, đến thời điểm đó tất sẽ ngã xuống.

Kết quả như thế, không phải Cửu Trần có thể chịu đựng.

Trong nguy cấp, Cửu Trần liền lao đi cứu viện đám người Diệp Huyền.

Ầm!

Thế ngàn cân treo sợi tóc, hắn rốt cục chạy tới, chủy thủ trong tay mạnh mẽ gánh vác lấy đại ấn.

- Các ngươi trước tiên lui ra.

Cửu Trần nhìn đám người Diệp Huyền lớn tiếng quát lên.

Chỉ cần đám người Diệp Huyền tản ra, hắn có thừa biện pháp dây dưa đến chết đám người Đoạn Thiên Lang.

- Vâng.

Đám người Thiên Luân liền dồn dập tản ra.

Nhưng vào lúc này...

Từ trong đám người, đột nhiên bắn mạnh ra một ánh đao sáng như tuyết, một bóng người giống như quỷ mỵ, trong nháy mắt xuất hiện ở phía sau Cửu Trần, chiến đao trong tay như lưỡi hái tử thần, phút chốc bổ về phía đầu lâu của Cửu Trần.

- Chết đi!

Giờ khắc này Cửu Trần đang đem hết toàn lực chống đối Đoạn Thiên Lang tiến công, đối mặt chiến đao ở sau lưng, căn bản không có một chút lực lượng chống đối nào.

- Không tốt.

- Cẩn thận!

- Thạch Triển Tân, ngươi làm gì?

Thanh âm kinh nộ liên tiếp vang lên, mọi người tức giận nhìn đạo nhân ảnh giữa bầu trời kia, dĩ nhiên là Thạch Triển Tân trong bảy tên học viên của Lam Quang học viện.

Tất cả mọi người đều không ngờ, ở lúc mấu chốt này, Thạch Triển Tân sẽ đột nhiên động thủ với Cửu Trần.

- Ha ha ha, chết đi cho ta.

Ở trong nháy mắt Thạch Triển Tân động thủ, Đoạn Thiên Lang đột nhiên điên cuồng cười to, đồng thời đột nhiên thôi thúc Hậu Thổ Ấn, lực lượng kinh khủng mạnh mẽ trấn áp vào trong cơ thể Cửu Trần, để Cửu Trần căn bản không có cách phân tâm.

Chỉ cần Cửu Trần dám phân thần chống đối Thạch Triển Tân tiến công, nhất định sẽ bị Hậu Thổ Ấn đè chết, mà hắn cật lực chống lại Hậu Thổ Ấn, Thạch Triển Tân tiến công, cũng có thể làm hắn thân tử đạo tiêu.

Trong lúc nhất thời, Cửu Trần rơi vào một hoàn cảnh hẳn phải chết.

Ở dưới mọi người kinh nộ, chiến đao của Thạch Triển Tân ầm ầm hạ xuống, trong ánh mắt của hắn, mang theo vẻ điên cuồng.

Không có ai biết, hắn giống như Lữ Phong, kỳ thực cũng là đệ tử của Huyền Cơ Tông.

So với Lữ Phong kiêu căng, Thạch Triển Tân ở trong học viện, vẫn rất biết điều, hắn cùng Lữ Phong trong lúc đó, cũng rất ít có giao lưu, thậm chí lẫn nhau trong lúc đó, còn có xung đột nho nhỏ.

Bởi vậy, sau khi Huyền Cơ Tông cùng Lam Quang học viện bạo phát xung đột, Thạch Triển Tân ngay lập tức trở thành một kẻ nội ứng trong nội viện.

Dựa theo tông môn giao cho nhiệm vụ, cần hắn ẩn núp xuống, đồng thời thu được tín nhiệm của Lam Quang học viện.

Vì đạt đến mục đích này, lúc trước Lam Quang học viện đối với Huyền Cơ Tông càn quét, hắn xuất lực rất lớn, thời điểm quét dọn trú điểm của Huyền Cơ Tông, cũng không chút lưu tình.

Những cử động này của hắn, rốt cục để hắn thu được đám người Thiên Luân tin tưởng, trở thành một thành viên của bọn họ, đồng thời được cơ hội tham dự lần hành động này.

Vốn là, nếu như đám người Đoạn Thiên Lang có thể đào tẩu, Thạch Triển Tân là sẽ không bại lộ mình, thế nhưng mắt thấy Đoạn phó tông chủ đối mặt nguy hiểm, hắn rốt cục động.

Thạch Triển Tân rất rõ ràng, trong mọi người Lam Quang học viện, lấy Cửu Trần dẫn đầu, chỉ cần đánh giết Cửu Trần, đám người Đông lão Dược lão căn bản không đủ thành sự, ở dưới thực lực của Đoạn phó tông chủ, căn bản không có sức lực chống đỡ.

Thời khắc này, Thạch Triển Tân bùng nổ ra lực lượng đáng sợ nhất của mình, tương đương với Võ Vương tầng một đỉnh cao, ầm ầm chém về phía đầu lâu của Cửu Trần.

Giữa bầu trời, tất cả mọi người đều nín hơi, tình cảnh này quá đột nhiên, đột nhiên đến mọi người căn bản phản ứng không kịp nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn chiến đao của Thạch Triển Tân bổ xuống.