Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 997: Thất Tinh Khôn Nguyên Trận (2)



Dần dần, hắn rời khỏi nơi có đoàn người dày đặc mà đi tới một mảnh chỗ hoang vu phía sau núi nhỏ.

- Quả nhiên là ở đây.

Còn chưa đi vào bên trong thì một đạo gợn sóng trận văn nhàn nhạt đã tiến vào trong đầu Diệp Huyền, vô cùng nhỏ bé, nếu như không phải hắn cố gắng đi tìm kiếm. Ở dưới tình huống bình thường, coi như là đi ngang qua thì hắn cũng tuyệt đối không phát hiện ra được.

Diệp Huyền vừa mới chuẩn bị đi vào thì bước chân đột nhiên dừng lại, vội vàng ẩn giấu ở phía sau một khối nham thạch.

Hai bóng người từ chậm rãi đi qua nham thạch, một người trong đó mở miệng nói:

- Toái Phong Sơn này chỉ là một chỗ điểm du lịch, cũng không biết phó tông chủ đại nhân phái chúng ta tới nơi này thủ hộ làm gì a, ta sắp buồn chán tới chết rồi.

Tên còn lại tiếp lời nói:

- Hừ, tẻ nhạt cũng không sao. Điều làm cho ta tức giận nhất chính là phó tông chủ đại nhân lại để cho chúng ta nghe mệnh lệnh từ Huyền Cơ Tông, Cửu Dương Tông chúng ta chính là đệ nhất thế lực sau Lam Quang học viện, dựa vào cái gì mà phải nghe mệnh lệnh của Huyền Cơ Tông cơ chứ? Huyền Cơ Tông kia nghe chúng ta còn tạm được a.

Người lúc trước lại nói:

- Đây là mệnh lệnh từ phó tông chủ, chúng ta có biện pháp gì a, vẫn nên ngoan ngoãn tuần tra đi. Khi Nghiêm Tung phó tông chủ ra lệnh nghiêm túc vô cùng, nếu như chúng ta chưa hoàn thành nhiệm vụ của người. Một khi phó tông chủ tức giận, hai người chúng ta sẽ là người xui xẻo a.

- Ài.

Tên còn lại thở dài một hơi, hai người càng đi càng xa, thanh âm cũng dần dần nhỏ đi.

Diệp Huyền chờ hai người rời đi thì mới đứng dậy, nhìn thấy trang phục mà hai người mặc, quả nhiên là trang phục của Cửu Dương Tông.

- Trận cơ chỗ này rõ ràng là Thất Tinh Khôn Nguyên Trận mà Huyền Cơ Tông bố trí, vì sao lại là hai tên Võ Vương của Cửu Dương Tông trông coi cơ chứ? Nghe ý tứ của hai người, dường như Cửu Dương Tông và Huyền Cơ Tông đã liên thủ với nhau sao?

Diệp Huyền hít vào một ngụm khí lạnh, hắn phát hiện ra dường như mình đã nhìn ra một bí mật lớn, nếu là như vậy, như vậy lần này hoà đàm còn là hòa đàm đơn giản hay sao? Phải biết rằng người khởi xướng hoà đàm lần này chính là Cửu Dương Tông, nếu như đúng là âm mưu của Huyền Cơ Tông, như vậy...

Diệp Huyền cũng không dám tưởng tượng tiếp hậu quả, hơn nữa, ngoại trừ Cửu Dương Tông ra. Tám thế lực lớn khác cũng là người khởi xướng, rốt cuộc bọn họ đã tiến hành hợp tác với Huyền Cơ Tông hay là bị qua mặt a?

Sau đó Diệp Huyền lại đi tới những địa phương khác, một chỗ là một mảnh núi rừng bên trong Cổ Dương Thành. Một chỗ khác chính là di chỉ của một học viện trong Cổ Dương Thành, còn có một chỗ là một mảnh đảo giữa hồ...

Liên tiếp đi tới sáu nơi, mỗi một địa phương đều có trận pháp phản ứng, đồng thời còn có hai tên cường giả cấp bậc Võ Vương tọa trấn.

Trong lòng Diệp Huyền nặng trình trịch, chuyện duy nhất khiến cho hắn vui mừng chính là những chỗ này đều là người của Huyền Cơ Tông và Cửu Dương Tông trong bóng tối trấn thủ. Cường giả của các thế lực khác không gặp một ai, bởi vậy có thể thấy được, nói không chừng tám thế lực lớn khác cũng bị qua mặt, cũng không biết chuyện.

Chỉ là, hiện tại Thất Tinh Khôn Nguyên Trận đã có sáu nơi được bố trí xong, chỉ còn dư lại một chỗ hoàng cung vẫn còn chưa hoàn thành. Một khi nơi kia hoàn thành, toàn bộ Cổ Dương Thành sẽ trở thành một lao tù cực lớn, triệt để nằm trong sự khống chế của Huyền Cơ Tông a.

- Phải nghĩ ra một biện pháp.

Diệp Huyền cau mày trầm tư, biện pháp tốt nhất hiện tại không thể nghi ngờ chính là phá hỏng Thất Tinh Khôn Nguyên Trận này. Chỉ là vị trí của mỗi một nơi trận cơ đều có cường giả tọa trấn, muốn thần không biết quỷ không hay phá hoại, chuyện này căn bản không có khả năng.

Hắn suy nghĩ tới từng nơi, đột nhiên, con mắt của hắn sáng ngời.

Sau một nén nhang, Diệp Huyền đã đi tới trước một mảnh hồ nước.

Hồ trong thành này tên là Huyền Tây hồ, là tên một thắng cảnh năm đó bên trong Cổ Dương Thành đế đô, là nơi mà vô số tài tử giai nhân du ngoạn.

Nhưng bây giờ, từ lâu Cổ Dương đế quốc đã bị diệt, cho nên Huyền Tây hồ này cũng đã trở thành một mảnh hồ hoang.

Ầm.

Diệp Huyền không chút do dự lẻn vào trong hồ nước, lặng lẽ lẻn về phía có bố trí trận cơ ở đảo giữa hồ.

- Ồ, vừa nãy dường như ta nhìn thấy có người nhảy xuống hồ.

Bên hồ, một tên võ giả dụi dụi con mắt nói, sau đó nhìn về phía trung ương của hồ.

Một võ giả khác vỗ đầu của hắn, có chút hung tợn nói:

- Ngươi đừng nói sang chuyện khác, lần trước ngươi nợ ta một triệu huyền tệ đến hiện tại còn không trả. Nếu như ngươi lại không trả, ta sẽ khiến cho ngươi nhảy hồ a.

Người võ giả kia lập tức ném chuyện có người nhảy xuống hồ ra sau đầu, vẻ mặt có chút đưa đám nói:

- Hùng ca, trên người của ta ta tạm thời thật sự không có tiền, cho ta thời gian một tháng, ta bảo đảm trong vòng một tháng nhất định sẽ trả Hùng ca a.

- Thật sao?

Hùng ca kia lườm hắn một cái, hung ác nói:

- Ngươi cũng biết danh tiếng Hùng Bát ta trong Cổ Dương Thành này a. Trong vòng một tháng, nếu như ngươi lại không trả tiền. Như vậy ta sẽ bán ngươi vào trong kỹ viện của bà nương kia, bà nương kia tuy rằng già một chút, nhưng một lần thu một trăm huyền tệ, tiếp một vạn lần khách cũng coi như hòa vốn a.

- Vâng, vâng, đa tạ Hùng ca, đa tạ Hùng ca.

Võ giả gầy yếu kia mặt đen lại, tiếp khách một vạn lần, vậy còn là người sao?

Đáy hồ.

Diệp Huyền nhanh chóng lao đi về phía vị trí hồ giữa đảo, hắn đem Huyền lực bao phủ ở xung quanh cơ thể, tạo thành một lồng quang mang trong suốt, không ngừng tới gần đảo giữa hồ.

Nếu mấy nơi này đều có cường giả Võ Vương tọa trấn, như vậy cũng chỉ có thể tìm một nơi đơn giản nhất thuận tiện nhất để tiến vào mà thôi. Hòn đảo giữa hồ kia bên ngoài bốn phía trống trải, căn bản không có cách nào áp sát, kì thực từ đường thủy xâm nhập là bí mật nhất a.

Có điều khi gần áp sát đảo giữa hồ thì Diệp Huyền lại phát hiện ra, phía trước lại có một đạo lồng quang mang bằng Huyền lực vô hình, ngăn cách đảo giữa hồ với bên ngoài.

Một ít cá bơi qua cỗ Huyền lực này lập tức tạo ra từng đạo từng đạo gợn sóng hư vô, dù cho là một con tôm nhỏ thì cỗ Huyền lực vô hình này cũng có thể điều tra ra được.

Nhiễu Quang Trận thất giai?

Diệp Huyền hơi nhướng mày, quả nhiên hắn có thể nghĩ đến biện pháp này thì người của Huyền Cơ Tông cũng có thể nghĩ đến a, bởi vậy cho nên mới bố trí một trận pháp như thế.