Yêu thú hồn niệm khủng bố trùng kích vào đầu óc của hắn, hóa thành một con cự thú màu vàng, ở trên Hồn Hải của hắn không ngừng tàn phá.
Xì xì!
Phun ra một ngụm máu tươi, Vô Song Vũ Đế bay ngược ra ngoài, khí tức linh hồn tán loạn không thể tả.
- Đáng chết!
Nếu là dưới trạng thái toàn thịnh, hắn đương nhiên sẽ không e ngại Kim Lân hồn niệm xung kích, nhưng mà hắn hôm nay, người bị thương nặng, đồng thời lúc trước Song Tử Võ Hồn cùng Hải Long Tôn Hội chiến đấu, vốn bị diệt rơi mất một phân thân, uy lực giảm mạnh.
Hơn nữa đối thủ đối với Song Tử Võ Hồn của hắn cực kỳ hiểu rõ.
Cuối cùng cho dù sử dụng tới Song Tử Võ Hồn, bùng nổ ra toàn bộ sức chiến đấu, vẫn rơi vào trong nguy cơ.
Một bên khác.
Ma Huyết Hồn Đế ở cùng Diệp Huyền giao thủ cũng kinh nộ không thể tả.
Dựa theo đạo lý, hắn bất kể là tu vi võ đạo hay tu vi hồn đạo, đều muốn vượt qua Diệp Huyền, đối phó đối thủ như vậy, ở tình huống bình thường hẳn là bắt vào tay.
Nhưng đối phương nắm giữ Thiên Hỏa, đối với hắn tu luyện Huyết Luyện Ma Công cực kỳ khắc chế, làm cho hắn trái lại rơi vào hạ phong, đáp ứng không xuể.
- Đế sư...
Sau một phen giao thủ, Vô Song Vũ Đế lần thứ hai kinh nộ lên tiếng.
Lại giao thủ như thế, hai người bọn họ e là đều phải ở lại chỗ này, không có ngày vươn mình.
- Thiên Ma kính!
Ma Huyết Hồn Đế cắn răng một cái, trong tay đột ngột xuất hiện một tấm gương màu đen, tấm gương này vừa xuất hiện ở trong thiên địa, một luồng Ma khí ngập trời lập tức tịch cuốn ra.
Phần phật!
Chỉ thấy Ma khí phun trào, toàn bộ bầu trời từ ban ngày trong nháy mắt đi tới đêm đen, Ma khí như mây đen nồng nặc che đậy xuống, nhuộm toàn bộ bầu trời thành màu đen, phảng phất như lập tức đi tới luyện ngục.
- Đây là cái gì?
Một màn bất thình lình, khiến cho tất cả mọi người đều chấn động dữ dội, nhìn chăm chú phía chân trời.
Trên mặt kính, ô quang ngập trời, chiếu rọi ra một mảnh đại lục mênh mông, một mặt đất màu đen ở trong đó như ẩn như hiện, mà Ma Huyết Hồn Đế thì lại đứng ở phía sau Thiên Ma kính, khuôn mặt dữ tợn, cả người ánh sáng đỏ như máu, cùng ma kính dung hợp lại cùng nhau.
Một loại khí tức làm người nghẹt thở tản mát, đám người Diệp Huyền nhất thời cảm giác được huyết dịch trong cơ thể lưu chuyển chầm chậm, Huyền Nguyên ngưng trệ, có loại cảm giác khó thở, phảng phất như linh hồn bị áp chế.
Mà nhìn thấy đại lục trong gương kia, ánh mắt của Diệp Huyền càng ngưng lại, lộ ra vẻ hoảng sợ.
- Cổ Ma Chi Địa.
Hắn bật thốt lên, đại lục màu đen kia, chính là Linh Ma tộc Cổ Ma Chi Địa lúc trước hắn lang bạt.
- Ồ? Ngươi cũng biết Cổ Ma Chi Địa?
Ma Huyết Hồn Đế cười ra tiếng, hai tay chạm đến Thiên Ma kính, đại lục mênh mông trong mặt kính đột nhiên chấn động, một luồng Ma khí ngập trời hóa thành cột khí màu đen xuyên qua vòm trời, bỗng dưng đi tới trước mặt Diệp Huyền.
- Không được!
Trong lòng Diệp Huyền nhất thời kinh hãi, vội vàng căn bản không kịp chống đỡ, cũng đã bị cột khí màu đen bắn trúng, cả người bỗng dưng bay ngược ra ngoài.
Xì xì!
Một ngụm máu tươi phun ra, mạnh như Thiên phẩm Long Ma Khải Giáp cũng chống đối không được cột khí màu đen công kích, huyết nhục trong cơ thể lập tức bị một luồng lực lượng mãnh liệt ăn mòn, suýt chút nữa không bị một đòn đánh tan, ngay cả Thôn Phệ Võ Hồn cũng không kịp hấp thu.
- Điện hạ.
- Chủ nhân.
Kim Lân, Dao Nguyệt Vũ Đế, U Minh Vũ Đế kinh hãi, không lo được tiếp tục vây giết Vô Song Vũ Đế, dồn dập nhằm về phía Diệp Huyền.
- Chết đi cho ta.
Ma Huyết Hồn Đế dữ tợn cười to, ở dưới ma kính màu đen tôn lên, giống như một vị Ma thần, cả người hắn Ma khí ngập trời, uy thế kinh người, như Ma vương giáng lâm nhân gian, mang đến tai nạn.
Ầm!
Hắn nhẹ nhàng đụng vào Thiên Ma kính, lại một đạo Ma khí xuyên ra, bắn thẳng về phía Diệp Huyền.
- Ngưng Chân Bí Thuật!
- Tài Quyết Chi Kiếm... Lôi Diệt Thiên Hạ!
Lần này Diệp Huyền đã sớm chuẩn bị, hắn vận chuyển Ngưng Chân Bí Thuật trong cơ thể, Huyền Nguyên nguyên bản nhất trọng đỉnh phong trong nháy mắt bước vào nhị trọng.
Răng rắc!
Một ánh chớp màu xanh từ trong Tài Quyết Chi Kiếm dâng trào ra, trong nháy mắt hóa thành một con Cự Long dài đến trăm trượng, hống, Cự Long gào thét, nương theo lôi điện chi lực khủng bố, cùng cột khí màu đen ầm ầm va chạm.
Oanh ca!
Diệp Huyền bổ ra Cự Long vẻn vẹn chống lại cột khí màu đen một sát na, liền phát sinh gào thét vô lực, ầm một tiếng nổ tung ra, tiếp theo cột khí màu đen kia lại lần nữa đánh vào trên người Diệp Huyền.
Xì xì.
Lần này Diệp Huyền lần thứ hai phun ra máu tươi, lục phủ ngũ tạng điên đảo, hắn điên cuồng vận chuyển Thiên Hỏa, khí tức Vô Tận Dung Hỏa kinh người cấp tốc ma diệt những Ma khí kia, rốt cục gian nan chống lại Ma khí xâm lấn.
Trong đầu, Bát Tinh Sinh Mệnh Võ Hồn vận chuyển, cấp tốc thoải mái thân thể bị thương.
- Điện hạ!
Lúc này đám người Kim Lân mới chạy tới, vẻ mặt kinh sợ.
Cái kia ma uy ngập trời, khiến cho bọn họ khó thở, có loại cảm giác bị áp bức, loại áp bức này, không phải đến từ bản thân Ma Huyết Hồn Đế, mà đến Thiên Ma kính trong tay Ma Huyết Hồn Đế, hoặc có thể nói là mảnh đại lục trong Thiên Ma Kính kia.
Phảng phất như vào giờ phút này, bọn họ đối kháng không phải một Ma Huyết Hồn Đế, mà là một mảnh đại lục mênh mông đáng sợ.
- Đế sư, giết bọn họ, để bổn Đế nhìn, mấy người bọn hắn đến tột cùng lai lịch ra sao.
Vô Song Vũ Đế lau máu tươi ở khóe miệng, trong tròng mắt dưới mặt nạ lộ ra một tia âm lạnh cùng dữ tợn, tức giận quát lên.
- Hừ, không cần ngươi nói.
Ma Huyết Hồn Đế hừ lạnh một tiếng, ngữ khí gợn sóng, tựa hồ hơi có chút không tự nhiên, phảng phất như điều khiển Thiên Ma kính, cần tiêu hao tâm thần cực lớn.
- Chết!
Hắn gian nan cắn răng lên tiếng, lại một đạo ma quang ngập trời, từ trong Thiên Ma Kính bắn ra, xung quanh cột khí màu đen, Ma khí ngập trời, hư không phá nát, hoàn toàn hóa thành loạn lưu, trong nháy mắt bao phủ lại đám người Diệp Huyền.
Hắn lần này, là muốn một lưới bắt hết.
Đòn đánh này, ngay cả Dao Nguyệt Vũ Đế cũng cảm thấy sợ hãi, phảng phất như đối mặt Tử thần nhìn chăm chú.
Nàng vung tay, biên giới bàn tay, ánh sáng vạn ngàn, tạo thành một tấm khiên ánh sáng mông lung, hào quang óng ánh, chặn lại ở trước Ma khí.
Răng rắc!
Ma khí tầng tầng quét qua, như vào chỗ không người, trong nháy mắt liền nổ nát khiên ánh sáng của Dao Nguyệt Vũ Đế, điểm điểm tinh quang tung bay ra, bị Ma khí vô tận dập tắt, hóa thành hư vô.