Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 251: Nhượng bộ lui binh (2)



Trong đầu Tào Hạc nháy mắt liền nhớ tới một màn xảy ra lúc khảo hạch tân sinh, tim run lên một cái, nháy mắt liền lộ ra vẻ sợ hãi, liên tục lùi lại phía sau.

Dưới ánh mắt của Diệp Huyền nhìn chằm chằm, căn bản không cần ra tay thì trong lòng Tào Hạc đã không còn can đảm đi ngăn cản, nhìn qua phía Ngô Diệt kia xin giúp đỡ.

Ngô Diệt nhíu mày.

- Phế vật, đúng là mất mặt.

Đường đường là một học viên cũ, cư nhiên lại sợ hãi một tân sinh thành như vậy, Ngô Diệt hầu như không dám nhận quen biết Tào Hạc, thân hình vừa động thì gã đột nhiên đánh một chưởng về phía Diệp Huyền, lạnh lùng nói:

- Ngươi chính là tên tân sinh lúc trước đã đả thương Tào Hạc sao? Để ta xem thử thực lực của ngươi ra sao.

- Chỉ bằng ngươi sao?

Diệp Huyền thản nhiên mở miệng, không đoái hoài gì tới thế công của Ngô Diệt, chỉ chậm rãi đánh ra một chưởng.

- Muốn chết!

Trong lòng Ngô Diệt cười lạnh.

- Oanh!

Một tiếng va chạm vang lên, sau đó là tiếng xương cốt vỡ vụn và tiếng kêu la thảm thiết, Ngô Diệt lúc trước còn kiêu ngạo hống hách nay lại bay ngược ra với tốc độ cực nhanh, trong miệng còn phun ra máu tươi.

- Đây là vốn liếng cho ngươi càn rỡ sao? Chỉ vậy mà thôi.

Diệp Huyền cười lạnh mở miệng, ngay cả nhìn Ngô Diệt thêm một cái cũng lười, quay sang Trần Tinh:

- Trần Tinh, phòng tu luyện này ngươi vào tu luyện trước đi, chúng ta lên tầng cao hơn xem thử.

- Được rồi.

Trần Tinh cũng không chối từ nữa, trực tiếp đi vào trong phòng tu luyện.

Két!

Phòng tu luyện khởi động, cửa chính liền đóng chặt lại.

Căn cứ theo quy định của học viện thì vì tranh giành phòng tu luyện trong tu luyện tháp thì có thể động thủ luận bàn, nhưng một khi đã tiến vào phòng tu luyện rồi thì nhất định không ai được vào quấy rầy.

Trần Tinh vào phòng tu luyện rồi, Diệp Huyền cũng yên tâm, mang theo hai người Lãnh Dĩnh Oánh và Phượng Nhu Y cùng nhau đi lên tầng cao hơn, về phần tên Ngô Diệt ngã vật ra đó và Tào Hạc đã đần mặt ra thì Diệp Huyền căn bản chưa từng nhìn qua một cái.

- Ngươi…

Ngô Diệt nằm trên mặt đất, ôm ngực, oán độc nhìn chằm chằm Diệp Huyền. Gã tình nguyện Diệp Huyền mắng gã thêm vài câu, ít nhất cũng tốt hơn là khinh thường không thèm đếm xỉa thế này.

Tất cả những học viên còn lại ở đây đều giật mình ngây ra, cả đám đều kinh hãi nhìn về phía Diệp Huyền.

Tên này thật sự là tân sinh sao? Ngay cả Ngô Diệt cũng không đỡ nổi một chiêu của hắn, thật sự là quá mức kinh khủng rồi.

Ngô Diệt là ai chứ, đám học viên cũ ở đây ai cũng biết, chính là cường giả võ sĩ tam trọng đó, sở dĩ Viên Sơn để gã ở lại chính là vì Viên Sơn cho rằng gã dư sức đánh bại mấy người Diệp Huyền, nhưng không ngờ Ngô Diệt thậm chí không đỡ nổi một chiêu của Diệp Huyền.

- Diệp Huyền, nếu không thì ta cũng ở lại tầng ba này chờ phòng tu luyện là được rồi.

Lên cầu thang, Phượng Nhu Y nhịn không được mở miệng.

Căn cứ theo bố trí của tu luyện tháp thì tổng cộng có mười hai tầng có phòng tu luyện, mà võ sĩ nhất trọng vừa nhập học tới võ sư tam trọng sắp tốt nghiệp thì tổng cộng có sáu đẳng cấp, cho nên bình quân là một đẳng cấp hai tầng.

Bây giờ nàng mới chỉ là võ sĩ nhất trọng, trong lòng cảm thấy ở lại tầng ba thì tốt hơn.

- Không sao, cường giả vào tu luyện tháp này cũng không nhất định là sắp xếp theo trình độ vào tầng nào, hôm nay vừa mới khai giảng, tân sinh khá nhiều, mấy tầng bên dưới lại càng đông hơn, ngươi ở đó thì phải chờ tới khi nào chứ.

Diệp Huyền thản nhiên mở miệng nói.

Nghe ngữ khí cường ngạnh của Diệp Huyền, trong lòng Phượng Nhu Y sinh ra chút vui vẻ.

Thật ra tu luyện ở tầng nào với nàng đều như nhau, nàng quan tâm chính là thái độ của Diệp Huyền đối với mình, thấy Diệp Huyền có chút để bụng tới mình thì trong lòng Phượng Nhu Y lập tức cảm thấy ngọt ngào như ăn mật vậy.

Diệp Huyền nào biết trong lòng Phượng Nhu Y đang nghĩ gì, ba người một đường đi lên, rất nhanh liền đi tới tầng thứ tư, cả tầng thứ tư cũng kín mít không có gian phòng trống nào.

Tiếp tục đi lên, mấy người nhanh chóng đi tới tầng thứ năm.

Tầng thứ năm này vừa lúc có hai phòng tu luyện đang chậm rãi đóng cửa lại.

Mà ở bên trong đó chính là hai tên thiếu niên đi theo Viên Sơn khi nãy.

Trên mặt đất còn có hai học viên cũ mặt mũi đầy máu, vẻ mặt phẫn nộ và không cam lòng nhìn vào cánh cửa phòng tu luyện đang chậm rãi đóng lại kia.

Mấy học viên cũ đứng ở những phòng tu luyện xung quanh thì nhìn hai người nọ đầy vẻ thương hại. rõ ràng phòng tu luyện của hai người này vừa bị thủ hạ của tên Viên Sơn kia dùng thủ đoạn cướp đi.

Diệp Huyền thấy thế, bước nhanh về phía đó, cũng không thấy hắn có động tác gì, song chưởng đặt lên trên hai cánh cửa chưa hoàn toàn đóng kín kia, vỗ nhẹ hai cái, cửa phòng tu luyện cư nhiên lại mở ra lần nữa.

- Hai người các ngươi lăn ra đây.

Diệp Huyền nói với ngữ khí thản nhiên, sau đó nhìn về phía Lãnh Dĩnh Oánh và Phượng Nhu Y:

- Hai phòng tu luyện này vừa lúc cho hai người các ngươi.

Ngữ khí của hắn nghiễm nhiên đã xem phòng tu luyện của hai tên kia thành đồ của mình.

- Tiểu tử, ngươi muốn chết sao.

Hai gã thủ hạ của Viên Sơn nghe thấy vậy thì vô cùng tức giận, một trái một phải nhanh chóng đánh về phía Diệp Huyền.

Ầm ầm!

Hai đạo huyền khí mạnh mẽ đánh ra từ hai bên, gắt gao vây kín Diệp Huyền.

Bọn họ là bạn của Ngô Diệt, bây giờ thấy Diệp Huyền đi lên mà không thấy bóng dáng Ngô Diệt và Tào Hạc, lập tức biết là Ngô Diệt chắc là không làm gì được Diệp Huyền, cho nên vừa ra tay liền vô cùng hung ác, không hề lưu tình chút nào.

Nhưng mà mặc cho bọn họ ra tay hung ác cỡ nào, nhưng trong mắt Diệp Huyền thì đều không khác gì nhau, thân hình khẽ lui lại một chút, thủ chưởng của Diệp Huyền đã dùng một góc độ vô cùng quỷ dị, hung hăng đáng lên trước ngực của bọn hắn.

Tốc độ cực nhanh, khiến cho tất cả mọi người ở đây không kịp phản ứng.

Phốc phốc hai tiếng, trước mắt bao người, hai tên kia chật vật ngã nhào ra đất, phun máu tươi, huyền khí trong cơ thể hỗn loạn, cư nhiên không thể dùng tới nửa điểm khí lực.

Một chiêu của Diệp Huyền đánh ra liền khiến cho hai tên học viên cũ trực tiếp mất đi khả năng chiến đấu.

- Hai người các ngươi vào đi, có thêm thời gian tu luyện, tu luyện được bao lâu thì cứ tu luyện, dù sao bên trong vẫn còn thẻ tu luyện của hai tên kia.

Diệp Huyền lúc này chuẩn bị bế quan tu luyện cửu chuyển thánh thể, cần rất nhiều thời gian, cũng không phải hai ba ngày là có thể giải quyết xong, cho nên cũng muốn để cho mấy người Lãnh Dĩnh Oánh và Phượng Nhu Y tu luyện lâu thêm một chút.