Huyền Thiên

Chương 957: Thủ đoạn phi thường!




Washington, trung tâm văn hóa chính trị của M quốc, trung tâm nghệ thuật Kennedy là đơn vị văn hóa nổi tiếng của M quốc.

Liễu Diệc Nhi được mời tới đây vào ngày hai mươi bốn tháng sau, ở trung tâm nghệ thuật Kennedy sẽ tổ chức đại nhạc hội. Người Hoa có thể tổ chức concert ở điện phủ nghệ thuật cao nhất của M quốc vốn là ít ỏi không có mấy, hơn nữa đều là những ngôi sao opera. Mà ca sĩ đại chúng giống như Liễu Diệc Nhi thì là người đầu tiên.

Tuy nhiên, tin tức này vừa mới công bố, vé tham dự concert liền điên cuồng bị tranh mua không còn, cho dù người chịu trách nhiệm chính đã sớm dự kiến được loại tình huống này, đưa giá vé đẩy lên trời, nhưng vẫn không thể ngăn cản được khán giả hâm mộ cuồng nhiệt.

Liễu Diệc Nhi với bề ngoài xuất trần, siêu nhiên, tuyệt mỹ, vừa mới nổi lên liền được vinh danh "nữ thần đông phương", mà âm thanh của tự nhiên độc nhất vô nhị này, lại chẳng phân biệt biên giới, chủng tộc khuynh đảo toàn bộ thế giới. Nhất là theo concert của Liễu Diệc Nhi tăng lên, khi tiếng ca của Liễu Diệc Nhi ở hiện trường so với đĩa nhạc hay hơn gấp trăm gấp ngàn lần truyền ra thì càng làm cho concert của Liễu Diệc Nhi được chờ mong.

Liễu Diệc Nhi ở trong lòng rất nhiều người đã không phải là người, mà là thần, là tiên.

Chỉ có điều...

Liễu Diệc Nhi nguyên bản như là hoa trong kính, chim trong lồng, tính cách đơn thuần, trong lòng chỉ có âm nhạc, luôn luôn vui vẻ, cho dù lịch trình một ngày an bài kín mít, nhưng nàng đều không hề có ý kiến, cũng không cảm thấy mệt. Nhưng từ sau khi trên người xảy ra chuyện ly kì, vả lại gặp được Dương Thiên Lôi, tâm tình phẳng lặng của nàng đã bị phá vỡ, dẫn ra tầng tầng sóng gợn, hơn nữa, theo thời gian chuyển dời, trở nên càng ngày càng mãnh liệt.

Càng làm cho nàng cảm thấy lo lắng c, chuyện xảy ra trong đoạn thời gian gần đây, không ngờ bắt đầu thoát ra khỏi quỹ tích, vừa ra khỏi tầm khống chế "thấy trước" của nàng...

Hiệu ứng hồ điệp!

Liễu Diệc Nhi biết, nếu nàng không gặp được Dương Thiên Lôi ở trang viện Tống thị, không biểu diễn bài "thiên sứ thủy tinh" trước, có lẽ sẽ không thay đổi thành như vậy...

Tựa như lần concert này, nàng chưa từng có trải qua.

Trước ba ngày concert bắt đầu, nàng phải đến Washington trước làm quen sân bãi, tập luyện, hoàn thành các khâu chuẩn bị. Dù sao, đây là sự nghiệp của nàng, cũng là yêu thích của nàng. Mà trung tâm nghệ thuật Kennedy lại còn là điện phủ âm nhạc đỉnh cấp trên thế giới.

Ngồi trên máy bay, nhìn mây trắng trời xanh ngoài cửa sổ, ánh mắt trong suốt của Liễu Diệc Nhi giống như roi vào trong ký ức tuyệt vời, nàng nghĩ tới cảnh tượng Dương Thiên Lôi mang theo mình "bay trên trời"...

Lần trước từ biệt, đến hiện tại đã hơn nửa năm, nàng không nhớ được mình đã gửi đi bao nhiêu tin nhắn, nhưng số lần nàng nhận được tin nhắn hồi đáp thì lại nhớ rất rõ ràng, hai mươi ba tin. Còn có ba lượt gọi điện thoại. Anh ấy thất sự bề bộn nhiều việc vậy sao?

Lúc này, đi theo Liễu Diệc Nhi có hai mươi người, ngoại trừ Lý tỷ làm bảo tiêu kiêm người đại diện, còn có tám gã bảo tiêu trước kia, cùng với mười bảo tiêu mỗi lần xuất ngoại biểu diễn mới xuất hiện, bất quá lần này mười người lại trở thành mười một người. Người thêm vào là một nữ tử, nhưng làm cho Liễu Diệc Nhi phi thường kinh ngạc và tò mò chính là, nữ tử và thủ lĩnh của mười người kia, một nữ tử phi thường xinh đẹp. không ngờ bộ dạng giống nhau như đúc.

Nữ thủ lĩnh xinh đẹp này này vốn là phi thường quái dị, mấy năm nay mỗi lần Liễu Diệc Nhi xuất ngoại biểu diễn nàng cơ bản cũng sẽ đi theo, nhất là khi đến loại cường quốc như M quốc, tuyệt đối sẽ không vắng mặt. Nhưng mà, chưa bao giờ nói chuyện một câu với Liễu Diệc Nhi, cho dù Liễu Diệc Nhi chủ động nói chuyện với nàng ta thì đổi về chỉ là cái gật đầu. Hơn nữa, vừa đến nơi liền sẽ biến mất, ẩn nấp ở chung quanh.

Nhưng nữ tử thêm vào lần này giống với nữ thủ lĩnh y như đúc, lại càng kỳ quái hơn. Cho Liễu Diệc Nhi một cảm giác giống như là một tiểu cô nương hai ba tuổi, vẻ mặt, ánh mắt, thật sự là quá ngây thơ, nhưng tuyệt không giống người chậm phát triển. Mà nữ thủ lĩnh thủy chung nói chuyện với nàng giống như là dạy dỗ hài tử, còn làm cho Liễu Diệc Nhi kinh ngạc chính là, năng lực học tập của nàng ta siêu nhanh, chỉ cần nữ thủ lĩnh nói qua điều gì, nàng ta liền rất nhanh hiểu được.

Hai người này là tỷ muội song sinh, chính là Hắc Long và Cổ Xuyên Huệ Tử.

Tổ chức của Hắc Long, chính là chủ yếu phục vụ cho Liễu Gia.

Lực ảnh hưởng của Liễu Gia tại Hoa Hạ rất lớn, Dương Thiên Lôi cũng không biết, nhưng Lý Hàn Mai lại rõ ràng. Cho dù là Lý gia, so với Liễu Gia còn kém hơn một cấp bậc. Lý lão là đệ nhất nhân của quân giới Hoa Hạ, mà Liễu Gia lại là đệ nhất thế gia ẩn giấu phía sau màn, quân giới, chính giới, thương giới đều có lực ảnh hưởng rất mạnh.

Tổ chức của Hắc Long là tồn tại mà Lý lão đặc biệt cung cấp cho Liễu Gia làm lực lượng bảo vệ. Bởi vậy, có thể tưởng tượng Liễu Gia có lực lượng lớn cỡ nào.

- Điện thoại vẫn là không thông...

Ma Đô, trong nhà ăn xa hoa của khách sạn Hàng Long, Dương Thiên Lôi bỏ điện thoại xuống, nhìn bốn người Lăng Hi nói. Lúc này, đã là sáu giờ chiều, Dương Thiên Lôi cùng bốn người Tống Hiểu Phân, Lý Hàn Mai còn có Trương Nhã Tĩnh, dẫn theo Lăng Hi mới tới Địa Cầu đi chơi ở Ma Đô gần một ngày. Trong khoảng thời gian đó có gọi điện cho Liễu Diệc Nhi hai lần, nhưng đều không có tín hiệu.

Lúc này, trên người Lăng Hi đã đổi thành quần áo mang phong cách Địa Cầu, hơn nữa còn đeo "nịt ngực", đây so với đồ "buộc ngực" ở Tam Thập Tam Thiên thoải mái hơn nhiều, đương nhiên, càng thêm đầy đặn dụ người. Trương Nhã Tĩnh cũng đã sớm thay đi bộ đồ cảnh sát chói mắt.

- Đúng rồi...Cô ấy hẳn đang trên đường bay đến M quốc. Hình như hai mươi bốn tháng hai này, cô ấy sẽ biểu diễn trong concert tổ chức ở trung tâm nghệ thuật Kennedy...

Tống Hiểu Phân nói.

Từ sau khi nghe Liễu Diệc Nhi hát, bất kể là yêu thích tiếng ca của Liễu Diệc Nhi hay xuất phát từ quan hệ của Liễu Diệc Nhi và Dương Thiên Lôi, dù sao Tống Hiểu Phân bình thường luôn chú ý đến tin tức của Liễu Diệc Nhi. Mà chuyện Liễu Diệc Nhi sắp tới M quốc biểu diễn ở điện phủ âm nhạc cao nhất, chính là đại sự phi thường náo động, chỉ cần hơi chú ý một chút sẽ biết.

- Hôm này là ngày hai mươi mốt, hẳn là vậy rồi. Chúng ta liên hệ với cô ấy rồi đi hay trực tiếp qua tới?

Dương Thiên Lôi nói.

- Đi sớm một chút. Thiên Lôi...Dường như hôm nay ta...Chung quy có cảm giác không yên, không biết có phải vì ta mới đến nơi này chưa thích ứng hay là sắp phát sinh chuyện gì...

Từ đêm qua Lăng Hi đã bắt đầu xuất hiện loại cảm giác này, bây giờ, sau khi nghe thấy lời nói của Dương Thiên Lôi mới nhịn không được nói. Tuy rằng không thể khẳng định rốt cuộc sao lại thế này, nhưng sớm chuẩn bị sẵn sàng thì tốt hơn.

- Nga? Có thể phát sinh chuyện gì? Nhiều nhất có yêu nghiệt tìm tới cửa mà thôi, không cần lo lắng. Chúng ta đây cơm nước xong liền trực tiếp đi.

Dương Thiên Lôi nói.

- Được, để tôi lo liệu thủ tục.

Lý Hàn Mai nói. Truyện Sắc Hiệp

- Không cần, chúng ta trực tiếp đi, tự mình đi.

Dương Thiên Lôi nói.

- Bay đi sao?

Nghe thấy lời nói của Dương Thiên Lôi, Tống Hiểu Phân cùng Trương Nhã Tĩnh lập tức lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng nói.

- Đương nhiên! Được rồi, mọi người ăn trước, Lăng muội, ăn nhiều một chút a...Tuy rằng thực phẩm ở Địa Cầu "không ra gì", nhưng hương vị chung quy không tồi...Ta ra đi ngoài một chút.

Dương Thiên Lôi nói xong liền ra khỏi gian phòng xa hoa.

- Tông chủ!

- Đều đến rồi chứ?

- Đã đến cả rồi, tông chủ, mời!

Trương Trị Trung khom người vô cùng cung kính nói, thời gian hai tháng ngắn ngủi, Trương Trị Trung đã xảy ra biến hóa cực lớn, cả người đỏ da thắm thịt, tu vi cũng tăng lên rất nhiều. Sở dĩ như vậy, hoàn toàn là vì dựa vào gốc đại thụ Dương Thiên Lôi này. Hiện tại cực phẩm đan dược cùng vật dụng tu luyện cung ứng cho hắn so với trước kia nhiều hơn gấp trăm lần. Hơn nữa, nội bộ Kiếm Tông có rất nhiều cao thủ mạnh hơn hắn rất nhiều, nhưng đều là "thuộc hạ" của hắn, đối với hắn lễ độ cung kính. Đây đương nhiên là an bài của Dương Thiên Lôi.

Mà đoạn thời gian này, vốn trà trộn giữa bạch đạo, hắc đạo chẳng qua là khi bất đắc dĩ mới vận dụng hắn, hoàn toàn biến thành đại lão bạch đạo, về phần hắc đạo thì do thập đại chiến tướng của Dương Thiên Lôi, đám người Trần Hồng Binh ra mặt.

- Lão đại!

Khi Trương Trị Trung dẫn Dương Thiên Lôi đi vào một gian phòng khác, đám người Trần Hồng Binh ngay cả thức ăn còn chưa động qua, lập tức đứng lên khỏi chỗ ngồi, ánh mắt cung kính và kích động nhìn Dương Thiên Lôi hô.

Đoạn thời gian này, mặc dù Dương Thiên Lôi không gặp lại mười người Trần Hồng Binh và Trương Kiến, nhưng mà hết thảy an bài đều bày mưu nghĩ kế, nhất là khi Trương Trị Trung cùng cao thủ của Hiên Viên Kiếm Tông gia nhập, càng làm cho đám người Trần Hồng Binh khiếp sợ lực lượng của Dương Thiên Lôi. Bọn họ rất rõ ràng, đơn thuần lấy vũ lực của bọn họ mà nói thì không hề giúp ích gì được cho Trần Hồng Binh, bởi vì Hiên Viên Kiếm Tông điều động cho bọn họ "thủ hạ" sử dụng cơ hồ không một ai không mạng hơn bọn họ. May mà, sự cường đại của bọn họ không chỉ ở vũ lực, mà còn có kỹ năng cùng trí tuệ của đặc công được huấn luyện đặc biệt.

- Đều ngồi đi! Không phải bảo các anh ăn trước sao?

Ánh mắt Dương Thiên Lôi đảo qua mọi người, khẽ mỉm cười nói.

- Hắc hắc...Lão đại, anh chưa đến, làm sao chúng tôi dám ăn?

Khi Dương Thiên Lôi nắm lấy bả vai của Trần Hồng Binh, Trần Hồng Binh gãi gãi đầu, cười toe toét nói.

- Ít nói nhảm, đều lại đây ngồi, vừa uống vừa nói. Thời gian của tôi không nhiều lắm, lập tức phải đi ngay.

Dương Thiên Lôi nói xong liền ngồi vào vị trí chính giữa.

- Gần đây mọi người đều làm không tồi. Tôi, kính các anh một ly.

Sau khi bốn nữ phục phụ viên rót đủ rượu cho mọi người, Dương Thiên Lôi bưng chén rượu lên, khẽ cười nói.

- Lão đại lãnh đạo có phương pháp, đa tạ lão đại.

Đám người Trương Trị Trung và Trần Hồng Binh tức thì uống cạn, cả đám vẻ mặt kích động, không nói lời nào, so với câu "làm không tệ" của Dương Thiên Lôi, càng làm cho bọn họ cao hứng. Tuy nhiên, sau giây phút hưng phấn ngắn ngủi, trong mắt mọi người đều mơ hồ hiện ra một tia khó xử, nhìn về phía Trần Hồng Binh.

Trong mười người, Trần Hồng Binh là có "giao tình" sâu nhất với Dương Thiên Lôi, điểm ấy mười người đều rõ ràng. Cho nên, mười người đều coi Trần Hồng Binh là trung tâm.

- Lão đại...

Trần Hồng Binh tự mình rót rượu cho Dương Thiên Lôi, tựa hồ có chút khó xử nhìn Dương Thiên Lôi.

- Có gì khó khăn sao?

- Có một chút! Dường như Thanh Long hội đã phát hiện hành động của chúng ta, đoạn thời gian này rất cẩn thận, cho nên chúng ta không thể hạ thủ. Hơn nữa, Thanh Long hội không biết từ nơi nào mới đến một số cao thủ...Rất giống đám người của lão Trương...Hành động mấy ngày hôm trước, cho chúng tôi chịu không ít thiệt thòi...

Trần Hồng Binh nói.

- Nga?

Dương Thiên Lôi khẽ nhíu mày, nhìn về phía Trương Trị Trung, nói:

- Là ai?