Sau đó, Hắc Long liên hệ với Ngưu lão, Lý tỷ liên hệ với Liễu gia, ngưng hẳn hành động cứu viện kế tiếp.
Kinh hồn ngắn ngủi trên không trung, trong thời gian ngắn liền thông qua các hành khách sống sót sau tai nạn cùng với truyền thông tuyên bố ra bên ngoài. Công ty hàng không bằng tốc độ nhanh nhất đổi chuyến bay cho hànhh, còn máy bảy xảy ra sự cố thì tiến hành kiểm tra nguyên nhân. Kết quả đạt được, làm cho các kiểm tra viên là những người đầu tiến khiếp sợ không nói nên lời.
Chỉ có thể dùng hai từ "kỳ tích" để hình dung.
Người chịu trách nhiệm chính ở M quốc phụ trách concert của Liễu Diệc Nhi, sau khi biết được tin tức này, cũng là sợ bóng sợ gió một hồi, trong vòng một giờ liền an bài chuyên cơ, trực tiếp đón đám người Liễu Diệc Nhi bay tới Washington.
Đám người Dương Thiên Lôi và Lăng Hi cũng không có xuất hiện, chỉ là hẹn gặp lại Liễu Diệc Nhi ở Washington sau khi đã an bài xong xuôi. - Đạm Đài tỷ tỷ...Chị nhận biết Thiên Lôi như thế nào?
Trên chuyên cơ, Liễu Diệc Nhi bắt chuyện với Hắc Long cùng tỷ muội song sinh của nàng ngồi ở bên cạnh, ghé vào bên tai Hắc Long nhẹ giọng hỏi.
"Hắc Long" chính là danh hiệu cả nàng, tên thật của nàng là Đạm Đài Huyên, mà tỷ muội song sinh của nàng, cũng chính là Cổ Xuyên Huệ Tử, tên thật là Đạm Đài Huệ.
Hắc Long nhìn nhìn Liễu Diệc Nhi, nàng chưa bao giờ mở miệng, lúc này đây, sau một hồi do dự, nhẹ giọng nói: - Tôi không nhận biết, chỉ biết anh ta là cao thủ của Hoa Hạ, cho nên thông qua người khác liên hệ với anh ta. - Nha... - Cô làm sao quen biết hắn?
Làm cho Liễu Diệc Nhi không thể tưởng được chính là, không ngờ Hắc Long chủ động hỏi. - Khi ở Ma Đô ngoài ý muốn nhận biết.
Trên mặt Liễu Diệc Nhi thoáng hiện một nụ cười, thấp giọng nói.
Hiển nhiên, hai người này ai cũng không nói thật. Hắc Long không thể nói, bởi vì nàng đối với Dương Thiên Lôi mà nói, chẳng qua là xem như mây khói, nàng có thể nói cái gì? Mà tình huống đặc thù giữa Liễu Diệc Nhi và Dương Thiên Lôi càng không thể nói thật ra.
Mấy giờ sau, chuyên cơ một đường thông thuận bay tới Washington. Mà đám người Dương Thiên Lôi cùng Lăng Hi cũng theo đuôi tới.
Bởi vì Liễu Diệc Nhi hiện nay có sức ảnh hưởng toàn cầu rất lớn, tự nhiên không thể công bố lộ trình, bằng không e rằng cả sân bay sẽ bị chen chúc chật kín.
Khi Liễu Diệc Nhi dưới sự bảo hộ của đám người Hắc Long bước ra khỏi chuyện cơ, hơn mười chiếc xa limousine đỉnh cấp, đã chỉnh tề đậu ở trong phi trường, trong đó còn có một chiếc Lamborghini được sản xuất với số lượng có hạn màu vàng chói mắt, riêng chiếc xe này thôi đã giá trị mấy tỷ nhân dân tệ. Hơn nữa, có thể trực tiếp lái xe vào. - Liễu tiểu thư, cát nhân thiên tướng, hoan nghênh đến Washing ton.
Vào lúc này, một nam tử trẻ tuổi tây phương da trắng, tay cầm một bó hoa tươi, nói tiếng Hoa Hạ lưu loát, được sự vây quanh bởi nhiều người vạm vỡ đeo kính, nghênh tiếp Liễu Diệc Nhi, mang nụ cười thân sĩ trên mặt, nói.
Nam tử tây phương này, chính là người đứng ra tổ chức buổi concert cá nhân này của Liễu Diệc Nhi, người thừa kế duy nhất của gia tộc Kennedy, Tabitha Kennedy.
Gia tộc Kennedy vốn là một trong tứ đại gia tộc của M quốc, có lịch sử truyền kỳ, mấy năm gần đây ở M quốc hô phong hoán vũ, trở thành gia tộc đứng đầu trong tứ đại gia tộc. Nắm trong tay mạch máu chính trị cùng kinh tế của M quốc. Nguyên nhân rất đơn giản, đương kim tổng thống của M quốc, đó là do một tay của gia tộc Kennedy nâng đỡ. Cũng chính bởi vì như thế, gia tộc Kennedy mới có địa vị cùng quyền lực như hôm nay. - Cám ơn!
Liễu Diệc Nhi đeo kính râm và đội mũ lưỡi trai, khẽ nhíu mày, không có tháo kính xuống, chỉ là xuất phát từ lễ tiết, thản nhiên nói. Loại trường hợp này nàng đã thấy rất nhiều, cũng không kỳ quái. - Ha ha...Liễu tiểu thư, xin hãy thông cảm, gia phụ có chuyện quan trọng không thể tự mình nghênh đón. Bất quá...Đã chuẩn bị xong bữa cơm đạm bạc, vì tiểu thư đón gió tẩy trần.
Tabitha Kennedy nói tiếp. Đồng thời lúc nói chuyện thân hình hơi khom, hai tay đưa lên bó hoa tươi trong tay, hiển nhiên, thông qua lời ăn tiếng nói của hắn có thể thấy được, hắn có hiểu biết rất sâu về văn hóa lễ tiết của Hoa Hạ.
Liễu Diệc Nhi tiếp nhận hoa tươi, nhìn thoáng qua Lý tỷ, trực tiếp đưa qua. Lý tỷ tiến lên một bước, tháo kính râm xuống, mỉm cười nói: - Cám ơn ý tốt của lệnh tôn, tiểu thư của chúng tôi đã chịu chút kinh hách, đi đường mệt nhọc, muốn sớm nghỉ ngơi một chút, yến hội không thể tham gia, thật vô cùng có lỗi. - Không sao, Lý tiểu thư nói rất đúng, vậy yến hội ngày mai mở lại cũng không muộn. Tôi đưa mọi người đến khách sạn.
Tabitha Kennedy đối với sự lãnh đạm cùng cự tuyệt của Liễu Diệc Nhi tựa hồ không hề để ý chút nào, khẽ mỉm cười nói: - Liễu tiểu thư, mời.
Hắc Long Đạm Đài Huyên nhẹ giọng dặn dò tỷ muội song sinh Đạm Đài Huệ vài câu, sau đó liền cùng Lý tỷ đi ở hai bên Liễu Diệc Nhi, lên chiếc Lamborghini kia. - Liễu tiểu thư, có thể ngồi gần nói chuyện với cô, tôi thật cao hứng. Một năm này mỗi lần cô biểu diễn, tôi đều có mặt ở hiện trường. Đối với cô hâm mộ đã lâu...
Tabitha Kennedy ngồi ở ghế phụ lái, hơi hơi nghiêng người nhìn Liễu Diệc Nhi nói. Đối với người đại diện Lý tỷ của Liễu Diệc Nhi, hắn đương nhiên quen thuộc, mặc dù là Hắc Long một thân hắc y đeo kính râm, hắn cũng rõ rằng, biết đó là siêu cấp bảo tiêu của Liễu Diệc Nhi. Bất quá, lần này lại là lần đầu tiên tiếp xúc gần gũi. Tuy rằng Hắc Long đeo kính râm, nhưng không thể che giấu được vẻ đẹp của nàng. Bất quá, Tabitha lúc này trong mắt chỉ có Liễu Diệc Nhi mà thôi. - Cám ơn!
Liễu Diệc Nhi vẫn thản nhiên nói, đồng thời cũng quay mặt đi chỗ khác, ngắm nhìn phong cảnh ngoài xe. Hiển nhiên không muốn nói nhiều.
Tabitha cũng rất biết điều, không có nói thêm gì nữa. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Gần một giờ sau, chiếc Lamborghini chạy vào khách sạn xa hoa cao cấp nhất ở Washington.
Sau khi đi vào, Hắc Long cùng các thủ hạ, trực tiếp tiến hành kiểm tra toàn diện trong phòng của Liễu Diệc Nhi, sau khi xác định không có bất cứ vấn đề gì, mới theo yêu cầu của Liễu Diệc Nhi, toàn bộ rời khỏi. Đạm Đài Huyên và Đạm Đài Huệ đều ở cách vách Liễu Diệc Nhi.
Nhẹ đóng cửa lại, Liễu Diệc Nhi vẫn không xoay người, liền khẩn cấp lấy di động ra, chỉ có điều, vừa mới bấm số điện thoại của Dương Thiên Lôi, liền nghe được phía sau truyền đến âm thanh "đô đô", Liễu Diệc Nhi lập tức xoay người lại.
Khuôn mặt nhỏ nhắn siêu nhiên thoát tục, tràn ngập kinh hỉ cùng kích động nhìn chăm chú Dương Thiên Lôi đang mỉm cười đứng ở trước mặt nang.
Dương Thiên Lôi vẫn là Dương Thiên Lôi, hơn nữa còn là Dương Thiên Lôi đẹp trai hơn.
Liễu Diệc Nhi vẫn là Liễu Diệc Nhi, hơn nữa còn là Liễu Diệc Nhi càng siêu nhiên thoát tục hơn.
Hai người nhìn chăm chăm đối phương, đều không nói gì, cũng không cử động. Đối với Liễu Diệc Nhi mà nói, cảm giác Dương Thiên Lôi trước mắt vừa quen thuộc vừa xa lạ, bọn họ tương phùng vốn là tràn ngập mộng ảo, sau cái tương phùng "mệnh trung chú định" ấy, tuy rằng luôn giữ liên lạc, nhưng cũng chưa từng gặp lại nhau. Xa cách nhau hơn nửa năm, lần này gặp lại vân tràn ngập mộng ảo, làm cho Liễu Diệc Nhi cám thấy giống như mình đang trong mơ mà không phải là thực tế, nhưng vẫn thật sự rõ ràng.