“Cô…”
Tần Thư Tiệp sắp suy sụp! Nhưng Thư Lăng Vy nói đúng, những gì Đông Phương Hạ thể hiện ra hôm nay, tuyệt đối không phải là sự quyết đoán và khí phách mà một cậu ấm có thể có! Đây cũng là điều mà Tần Thư Tiệp không hiểu được.
Diệc Phi thấy Thư Lăng Vy và Tần Thư Tiệp cãi nhau, lại nhìn ra quyết định của Tần Thư Tiệp, cô thở dài một hơi, nói: “Thư Thiệp, những điều cần nói, tôi đã nói rồi! Nếu cô nghĩ cho bản thân, thì thay đổi thái độ của cô, tóm lại, tôi sẽ không nhúng tay vào việc giữa cô và Đông Phương Hạ, đến lúc đó cô chịu thiệt thì đừng trách tôi không nhắc nhở cô.
Đông Phương Hạ hiện tại, cô không chọc vào được! Đương nhiên, cô có thể tận dụng thân phận của cô để triệu tập cuộc họp báo nhằm vào Đông Phương Hạ, nhưng cô phải chuẩn bị tâm lý, nếu cô làm như vậy thật, sẽ kéo theo rất nhiều người ngã xuống theo cô”.
Sở dĩ tối nay Diệc Phi ở lại khuyên nhủ Tần Thư Tiệp, mục đích cuối cùng chính là để Tần Thư Tiệp bình tĩnh, đứng đối đầu với Đông Phương Hạ trong lúc đang tức giận.
Nếu Tần Thư Tiệp công khai nhằm vào Đông Phương Hạ, với thủ đoạn của Đông Phương Hạ, chắc chắn sẽ không quan tâm đến nhà họ Tần, toàn lực tấn công nhà họ Tần.
Đến lúc đó, có lẽ nhà họ Tần sẽ lụi bại, Tần Thư Tiệp chắc chắn sẽ thân bại danh liệt.
Còn nữa, thân phận của Đông Phương Hạ bày ở đó! Diệc Phi lo lắng Tần Thư Tiệp bị người ta lợi dụng, người khác hãm hại Đông Phương Hạ, dù sao con đường sau này của Đông Phương Hạ nguy hiểm gấp hàng ngàn lần!
Tần Thư Tiệp không hiểu lời của Nam Cung Diệc Phi, cô thấy trong ánh mắt Diệc Phi lộ ra sự lo lắng, nghi hoặc hỏi: “Diệc Phi, tôi không hiểu cô đang nói gì?”
“Cô về hỏi ông nội của cô thì sẽ hiểu ý của tôi! Thư Tiệp, rốt cuộc Trịnh Hưng Hải đó là người thế nào, sao lại được cô yêu thích như vậy?”, Nam Cung Diệc Phi hiếu kỳ hỏi.
“Anh ấy là ông chủ của một công ty lớn ở Thượng Hải! Chúng tôi quen nhau ở nước ngoài”.
“Cô hiểu anh ta không?”, Diệc Phi hỏi tiếp.
“Hiểu chứ, anh Hải đối xử với tôi rất tốt, chững chạc, ôn hòa, là người rất coi trọng sự nghiệp!”, Tần Thư Tiệp nhắc đến Trịnh Hưng Hải, cảm xúc bất bình của Tần Thư Tiệp mới đỡ hơn một chút, thấp thoáng nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt.
Diệc Phi thấy sự thay đổi của Tần Thư Tiệp, Diệc Phi biết Tần Thư Tiệp đã rơi vào trong biển tình, cô trầm ngâm một lát, nhàn nhạt nói: “Thư Tiệp, e rằng Trịnh Hưng Hải đó không đơn giản như cô thấy!”
“Cô có ý gì?”
“Bốn người bị người của Đông Phương Hạ giết chết tối nay, cô không cảm thấy kỳ lạ sao?”, Diệc Phi không trả lời mà hỏi ngược lại.
Tần Thư Tiệp nghe xong, suy nghĩ một lát, lắc đầu nói: “Tôi không cảm thấy kỳ lạ gì, không phải chỉ là bốn vệ sĩ sao?”
“Vệ sĩ? Anh ta nói với cô như vậy à?”
“Ừm, lúc chúng tôi ở nước ngoài, tôi chưa từng phát hiện bên cạnh anh ấy có người như vậy, sau khi về nước, anh ấy nói bố của anh ấy lo lắng cho sự an toàn của anh ấy, phái vệ sĩ đến bảo vệ anh ấy!”, Tần Thư Tiệp giải thích với Diệc Phi.
.