Kanji bước chân vào dãy nhà trọ và mở cửa bước vào căn phòng nhỏ của mình . Nhưng cậu chưa kịp bước đến bước chân thứ 2 thì bị vấp phải 1 thứ gì đó . Và thế là đôi môi chạm với đôi môi của mặt đất , đó là khi cậu không kịp phản xạ đưa tay lên chống lại . Lúc này khi cậu đã lấy lại thăng bằng rồi thì nhìn vào món đồ khiến mình vấp ngã lúc nãy , và cầm nó lên .
<Cái quái gì đây , mình có đặt hàng gì đâu ? . Mà có đi nữa thì làm sao nó xuất hiện trong phòng được ?.>
Lúc này cậu cầm bó lên nhìn lên xung quanh kiện hàng hiện tại đã mốp vì bị chân cậu đè lên , nhưng có vẻ vật bên trong vẫn chưa bị hư hại gì . Kanji nhìn đi nhìn lại cũng không thấy ghi địa chỉ gì cả , cũng như thông tin về món hàng , chỉ đơn giản là 1 chiếc hộp giấy với đồ vật bên trong khá cứng .
<có lẽ mở ra cũng không sao nhỉ , dù sao thì phòng trọ này cũng chỉ có mình . Không gữi cho mình thì gữi cho ai được chứ .>
Lúc này cậu lấy từ bếp 1 con dao tay nhỏ mà khui hộp ra và từ trong hộp rơi xuống là 1 thanh Tanto với phần cả vỏ và tay cầm đều là màu trắng với họa tiết là những đường kẻ màu hoàng kim , cùng với hình ảnh ngọn lửa đỏ . Lúc này 1 thứ như thế rơi ra thì càng làm cho cậu cảm thấy có phần rắc rối nhìn thứ đó rồi cầm lên nói .
<thế đéo nào 1 thanh Tanto lại được gữi tới đây , hy vọng không phải vật được chôm từ viện bảo tàng đi . Mà chắc không phải rồi , lý gì mà tên trộm lại đóng gói cẩn thận gữi đến đây được chứ . >
Nói thì nói vậy dù có phần nghi ngờ nhưng khi cầm nó lên thì 1 điều gì đó thôi thúc cậu hãy giữ lấy nó , và đừng bao giờ đánh mất . Thế là cậu cũng cỡi ái khoát ra và để thanh Tanto vào túi trong như thế thì con dao này có thể theo mình mà không gây chú ý . Thấy đã ổn thì cậu cũng treo nó lên móc đồ gần đó . Thôi thì cứ tạm coi nó là vật phòng thân vậy . Lúc này 1 con mèo tam thể trốn từ trên trần nhà nhảy xuống .
<mày cũng trốn kỹ ở nơi ở mới quá nhỉ Tora .>
Meo meo~~
<cũng đơn giản với mày à . Mà Tao có đồ cho mày này . >
Nói rồi cậu cũng lấy từ trong túi 1 hộp cá mở ra rồi đưa tới trước mặt nó . Tora đi lại làm ra vẻ vui mừng cảm ơn bằng cách liếm tay của vậu , rồi cúi đầu ăn lấy phần ăn của nó . Thấy vậy cậu cũng cười nhẹ mà vuốt nhẹ bộ lông mượt của Tora 1 lúc rồi đứng dậy đi tắm 1 lúc , rồi bắt tay vào làm bữa tối . Tuy là tay nghề con non nhưng cũng vẫn khá ngon không đến nỗi nào . Mà bản thân tự thẩm định thì sao chính xác được .
<Cảm ơn vì bữa ăn . >
Cậu dùng xong bữa rồi thì cũng dọn dẹp bát đĩa , và sau đó vừa ôm Tora vừa bật máy chơi Game 1 chút rồi mới ngủ . Lúc này khi đang đánh quái thì đôi mắt đỏ như máu của cậu có những điểm dị thường là hơi lóe lên những tia sáng nhẹ . Qua tầm mặt cậu lúc này có hơi thay đỗi là mờ mờ nhìn thấy được trên thân con quái có những đường vết ánh đỏ trên thân .
Cậu cũng không thấy lạ mà điều khiển nhân vật nhắm vào những điểm đó mà tấn công , thế là con quái nhận 1 lượng lớn sát thương khổng lồ hơn bình thường . Ngay Cả trên bản trạng thái của nó có kỹ năng hồi máu tự động , không hiểu vì sao lại không hoạt động , và những vết thương cũng không liền lại theo đống quy lật của game . Chính vì thế không lâu sau thì nó cũng bị nhân vật của Kanji thoải mái chém giết , và nhất điểm bằng 1 nhát đâm kết liễu .
-Boss Is Death-
Nhìn vào màng hình chíu lên 3 cậu chữ thì cậu cũng không thấy có gì vui vẻ . Mà chỉ thở dài mà nói . Đồng thời cũng nhắm mắt lại đợi đến khi nó kết thúc trạng thái đó .
<lại tự ý khởi động rồi . Thôi cũng trể rồi đi ngủ thôi Tora>
Meo meo~
Kanji cũng đi làm vệ sinh cá nhân 1 chút rồi trải nệm ra trên sàn rồi tắt đèn mà chùm mền lên mà ngủ . Trong khi cậu đang làm 1 giấc ngủ thì con mèo Tora nằm kế bên đột nhiên mở mắt như bị bẳn năng động vật báo hiệu cho việc gì đó , mà nhìn về áo khoát của Kanji đã trên trên móc . Nó nhìn 1 chút khi thấy không còn gì kỳ lạ thì lại tiếp tục ngủ .
Tại trong giấc mơ cậu cảm thấy bản thân đang trôi nỗi giữa 1 không gian dù có múa tay múa chân cở nào cũng không với được thứ gì . Nhưng khi mở mắt ra thì thấy bản thân đang đứng trên mặt nước trải dài tới vô tận , kèm với trên đó là vô số các loại kiếm , thương , hay cung dài mang phong cách Nhật Bản khác nhau trôi nổi trên mặt nước với 1 phần của chúng là dưới nước . Bầu trời là ban đêm với hình ảnh như là cả 1 dãi ngân hà .
Lúc này thứ thu hút được sự chú ý của cậu là 1 cổng Torii cách đó khá xa , với trên đó đang có 1 cô gái ngồi trên đó chắc tầm 15 tuổi trở xuống . Tuy không nhìn rõ diện mạo cô ta vì khoản cách , nhưng Kanji lại có thể cảm thấy cô ấy đang cười lạnh với cậu nói .
<cậu có vẻ sắp sẳn sàng rồi nhỉ . >
<này cô kia !.>
Cậu chỉ vừa mới định kêu lớn lên để kêu cô ta thì đột nhiên cậu thức giấc với hình ảnh là phòng trọ mới đến , thuận tay tắt đi tiếng chuông đồng hồ đang kêu inh ỏi lên . Kanji mệt mỏi ngồi dậy mà trong đầu đầy câu hỏi về giấc mơ kia .
<haiz . Càng lúc càng kỳ lạ>