Ngoài cửa sổ, sấm sét chồng chéo đan xen nhau, Hàn Anh Nại không sợ nguy hiểm vẫn mở máy tính chơi game như thường. " Khó trách mấy ngày hôm trước tớ có cảm giác eo mỏi lưng đau, hít thở không thoải mái, thì ra là do trời muốn mưa. Ha~ đầu óc tớ cuối cùng cũng thông rồi! "
Ôn Nhã theo "chủ nghĩa khái luận " ngẩng đầu lên:" Nhân thể dự báo thời tiết. "
Doãn Hi Đệ lắc lắc đầu, phán " Bệnh phong thấp với dấu hiệu của bệnh tuổi già. Nại Nại, cậu phải chú ý thân thể, coi chừng tinh tẫn nhân vong đó. "
Lúc này, Cung Tiểu Kiều vừa thở nhẹ một hơi, bắt đầu dọn dẹp chiếc bàn đầy các bài thi đã làm xong "Chẳng lẽ đầu óc nước vào hội dùng tốt điểm. "
Hàn Anh Nại thở phì phì, tức giận trừng Cung Tiểu Kiều" Tiểu Kiều cậu lưu manh, lại bắt nạt tớ nữa rồi! "
Doãn Hi Đệ không nói gì, đưa mắt nhìn một đống bài thi lộn xộn trên mặt bàn " Sáng đến giờ đã viết không ngừng rồi, có ai chọc cậu à? "
"Này không là vì muốn cuộc thi sao? Ta cũng phải nỗ lực điểm không là? Bằng không không là có vẻ ta rất không phù hợp đàn, rất không thấp điều. "
Hàn Anh Nại " Thiết "một tiếng nếu cậu quá nhàm chán thì cứ qua đây chiến bang với tớ, mẹ nó người của bang tuyệt sắc khuynh thành kia ngạo mạn chết đi được, thiếp mấy chiếu truơng sai lệch 90% nghệ thuật chi liền tưởng rằng bản thân là [phong vực] đại mĩ nữ bang phái, hoành hành ngang ngược khắp nơi, chiếm đoạt nam phụ. "
Cung Tiểu Kiều ".... "
"A aaa. Chính là tiện nhân này cướp lão công tớ đã theo đuổi nửa tháng. Buổi tối còn mang theo người chặn giết tớ trong lúc bị thương. Yaaaa, nó lại khinh bỉ kỹ năng của tớ nữa chứ! "
"Nại Nại, chỉ là trò chơi thôi mà, đâu phải thật. Tớ có việc bận phải đi ra ngoài, ở nhà chơi vui vẻ, ngoan. "Cung Tiểu Kiều sửa áo gió màu đen cài đai lưng, đem mái tóc dài cột lên, sau đó cầm ô chuẩn bị ra ngoài. Tiểu Tịnh đã ra ngoài từ sáng sớm, chắc hiện giờ đang chờ ở sân bay rồi.
Miệng nhỏ nhắn của Hàn Anh Nại bỉu ra, nước mắt nói đến là đến, bộ dạng lê hoa đái vũ, đau lòng muốn chết. "Nha đát nha đát! Cung Tiểu Kiều cậu nỡ trơ mắt nhìn người ta bắt nạt nữ nhân của cậu. Cậu có phải là đàn ông không? "
Ôn Nhã "... "
Doãn Hi Đệ"... "
Diệp Mộng Kỳ "... "
Cung Tiểu Kiều cũng chẳng biết nói sao nữa " Tài năng diễn xuất của hệ chúng ta toàn nhân tài
"
"Âu ni tang ~" * Ánh mắt Hàn Anh Nại long lanh chớp chớp.
• * Oni – tan[chan]: anh trai trong Tiếng Nhật Bản
"Nại Nại tớ đang vội. "
"Ni tang ~"
"Đã lâu rồi chưa chơi, không quen tay. "
"Âu ni tương ~"
"Được rồi! Chỉ trong chốc lát thôi đấy. " Cung Tiểu Kiều cả người run lẩy bẩy đầu hàng.
Kỹ năng làm nũng một phát liền gục của Hàn Anh Nại vẫn sắc bén trước sau như một. W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.z.c.o.m Mười phút sau.....
[ Tuyết nhi tuyệt sắc ]: anh đào tiểu Nại đồ không biết xấu hổ. Lại tìm tay súng chỉnh lão công ta, có bản lãnh thì bản thân mình tự chơi. Tìm người hỗ trợ làm cái gì. Thế nào? Không dám? Cũng đúng thôi, kỹ thuật phá hoại của cô, tốt nhất đừng có lấy ra không lại mất mặt xấu hổ.
[ Tuyệt sắc tiểu suất]: Phi! Đồ điên! Chiến bang đã xong hết rồi còn đòi đánh.
[Nhất thùng tương hồ]: tìm giúp đỡ thì như thế nào? Có bản lĩnh tìm được một người như vậy đi. Ngươi muốn mặt, muốn mặt còn có thể thưởng lão công nại nại chúng ta?
[Trư đúng vậy niệm đã tới đổ]: rống rống ~vị ấy chính là cao thủ sau lưng? Vừa rồi, bang chiến bắt đầu liền nhằm vào một mình tuyệt sắc tiểu suất giết, tiểu tử kia ngay cả cơ hội chống đỡ cũng không có, đủ biến thái, ta thích!
[Hoa tiền nguyệt]: không ngờ chỉ đổi sang một người khác, kỹ thuật thao tác lại chênh lệch lớn như vậy.
[Tuyệt sắc Tuyết nhi]:anh đào tiểu nại ngươi có biết xấu hổ không? Đã không giữ được nam nhân còn ở đây khóc lóc om sòm. Muốn nam nhân đến phát điên rồi chứ gì! Tiểu suất nói chỉ thích ta, ngươi còn....
[phụ cận]: Tuyệt sắc tuyết nhi đã tử vong.
[Anh đào tiểu nại]: nại nại là nữ nhân của tôi, sau này ai bắt nạt cô ấy, gặp một lần giết một lần.
...........
"Tốt lắm, tớ phải đi rồi. "Mắt Cung Tiểu Kiều nhìn về phía trước.
Hàn Anh Nại kích động nhảy qua "Tiểu Kiều quá đẹp trai! Ni tang ~, Nại Nại yêu anh chết mất! "
"Được được. Tớ chỉ nhìn không quen đôi cẩu nam nữ kia thôi. "