Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 492: Giá một đêm là năm trăm vạn



“Cô Tề nói không sai, hôm đó tôi đến để mua xe thay cô ấy. Các người có vấn đề gì sao?” Không phải Đồng Xán không hiểu ý của Tề Đan Thần. Nhưng trong lòng anh ta vô cùng khinh bỉ, dù cho cô ta có không phải là kẻ tham tiền đi chăng nữa, thì chắc chắn anh ta cũng không thể nào thích một con nhóc con không biết trời cao đất dày như thế được.

Sắc mặt Tề Đan Thần lập tức trắng bệch ra.

Hóa ra, tổng giám đốc cao quý mà nó mơ tưởng bao nhiêu ngày nay lại chỉ là một tay vệ sĩ thôi sao?

Mà vệ sĩ đã đành, đằng này lại còn là vệ sĩ của Tề Tiểu Tô nữa chứ.

Trần Đông bị sự thật hiển nhiên này làm cho kinh ngạc đến mức mãi mà không hoàn hồn lại được, nghĩ đến chuyện mười chiếc xe ô tô hôm đó lại đều là của Tề Tiểu Tô, bà ta ghen tị đến mức sắp phát điên luôn rồi.

Đáng lẽ sau khi Tề Tông Dân và Tô Vận Linh chết, mọi thứ trong nhà họ phải là của bà ta mới đúng, tiền bồi thường tai nạn xe là của bà ta, chung cư Trường Ninh cũng là của bà ta!

Như vậy, tiền hiện giờ Tề Tiểu Tô kiếm được, hẳn cũng đều là của bà ta mới đúng chứ!

“Tiểu Tô, cháu mua nhiều xe thế làm gì? Cho thím một cái đi, thím cũng muốn đi học lái xe! À đúng rồi, cho thím luôn cái xe mà hôm trước anh chàng này mua ấy, cái xe hơn hai trăm vạn ấy!”

Nghe câu này của Trần Đông, Tề Tiểu Tô thực sự rất buồn cười. Cô nhìn Trần Đông từ trên xuống dưới, hơi khó hiểu hỏi Tề Tông Bình: “Cháu bảo này, rốt cuộc chú thích gì ở người đàn bà này vậy? Vẻ ngoài thì thôi không nói đến nữa nhé, chỉ nói đến đầu óc của bà ta thôi, có phải lúc trước khi chào đời, bà ta quên luôn trí thông minh trong bụng bà cụ Trần, không mang theo ra ngoài rồi không?”

Sắc mặt Tề Tông Bình hết xanh lại trắng, tuy cũng giận vì Tề Tiểu Tô châm chọc không chút nể nang như vậy, nhưng đúng là Trần Đông cũng làm ông ta mất mặt quá thể.

Ngu xuẩn, đúng là ngu đến không có giới hạn. Ông ta thò tay ra kéo Trần Đông ra sau lưng, hung dữ trừng mắt nhìn bà ta một cái.

Tề Tiểu Tô đanh mặt nói: “Nếu hôm nay các người tới để xem cược đá, thì yên phận mà ngồi xem đi. Nếu các người muốn đến để gây chuyện, thì giờ cút ngay cho tôi.”

Nếu bọn họ không gây chuyện, cô cũng sẽ không để xảy ra xung đột trước mặt bao khách khứa như thế, để việc còn chưa bắt đầu mà thành ra khó coi thế này. Hơn nữa, hiện giờ tâm trạng của cô cũng rất tốt, Thiếu soái ở ngay bên cạnh, lát nữa còn muốn vả vào mặt rất nhiều người, nên cô sẵn lòng tha cho họ một lần.

Tuy trong lòng Tề Tông Bình thầm oán hận những cũng biết nếu họ ầm ĩ lên ở đây chắc chắn sẽ không có kết quả gì tốt. Hiện giờ Tề Tiểu Tô cũng sẽ không nể tình họ hàng mà khách sáo nể nang với họ, nếu thực sự chọc con bé tức giận rồi đuổi thẳng cổ họ ra khỏi đây, người kia thấy họ vô dụng như vậy, chẳng phải họ sẽ thành quân cờ bỏ đi hay sao.

“Tiểu Tô à, cháu đừng tức giận, chúng ta thật sự chỉ đến xem cược đá thôi, không có mục đích gì khác.” Vừa nói, ông ta vừa lôi xềnh xệch Trần Đông vẫn đang hừng hực tức giận vì ghen tị tới đỏ mắt kia đi, đồng thời cũng trừng mắt lườm Trần Quang một cái.

Thấy họ đi cả rồi, Tô Vận Thuận và Trịnh Mạt cũng không dám đứng lại trước mặt Tề Tiểu Tô nữa, vội vội vàng vàng chạy theo.

Nhìn theo bóng đám người đó, trong lòng Tề Tiểu Tô bỗng sinh ra cảm giác kỳ quặc, hình như thái độ của Tề Tông Bình đối với cô hơi khác rồi thì phải.

Kiếp trước, thái độ của Tề Tông Bình đối với cô rất cứng rắn, cũng chính vì có ông chú lúc nào cũng nghiêm khắc với cô như vậy, nên cô mới không dám tùy tiện phản bác điều gì. Lúc đó, trong mắt cô, Tề Tông Bình còn hơi đáng sợ một chút, là một người có tâm tư thâm trầm ẩn sau lớp vỏ ngoài tuấn tú nhã nhặn.

Nếu nói là do bây giờ nhìn thấy cô có địa vị như thế này nên mới thay đổi thái độ, thì cô vẫn cảm thấy có gì đó không bình thường. Nếu như là kiếp trước, hẳn là ông ta sẽ càng ghen tị muốn nghĩ cách cướp lấy tất cả mọi thứ trong tay cô mới đúng.

“Em đang nghĩ gì vậy?” Vệ Thiếu soái xoa đầu cô.

“Không có gì.” Tề Tiểu Tô khẽ lắc đầu, tạm thời cứ ném mấy người này sang một bên cái đã.

Hôm nay cô muốn điên cuồng tách đá cơ!

Ngày hôm nay, những người đến đây cũng không phải đông lắm, nhưng tuyệt đối không hề ít, nói chung, những người nên đến thì cũng đều có mặt đủ cả.

Vì lúc trước danh tiếng của Tề Tiểu Tô đã vang rất xa, nhất là trong cuộc đấu đá giữa cô và Thạch Quỷ ở thành phố K khi đó, cô đã đánh bại được cả Nghê Hào một cách triệt để, thế nên, vừa nghe thấy tin hôm nay cô muốn bán đấu giá một lô phỉ thúy lớn ở đây, hơn nữa còn tách đá ngay tại chỗ, tất nhiên họ đều phải đến xem xem thế nào rồi.

Ở đây có rất nhiều người đã từng chứng kiến cô cược đá, cũng có một số người chưa từng nhìn thấy bao giờ nhưng cũng đã từng nghe đến tên cô. Đối tượng thứ nhất thì vô cùng hưng phấn muốn được tận mắt chứng kiến lần nữa, đối tượng thứ hai thì nửa tin nửa ngờ, cũng không phải không có người mang suy nghĩ muốn xem Tề Tiểu Tô tự tát vào mặt thế nào.

Khoảng hai rưỡi chiều, mọi người đều đã đến đủ, ước chừng khoảng bốn năm mươi người, cộng thêm bạn bè thân thích mà họ đưa đi cùng hoặc tay chân, vệ sĩ gì đó, cuối cùng tổng cộng cũng gần một trăm người.

Lần này người chủ trì là La Thành Giang. Ngoài ra, là bên hợp tác khai thác sơn trang nghỉ dưỡng kiêm phim trường này, công ty giải trí Đông Thần của ngài Ngải cũng đưa ngôi sao đang ăn khách dưới trướng của mình đến.

Người xuất hiện hôm nay chính là Tiêu Nhiên, nữ minh tinh hàng đầu trong nước hiện giờ.

Nghe nói một khoảng thời gian trước, Tiêu Nhiên vừa sang Hollywood quay phim, vừa về nước không bao lâu. Mấy ngày gần đây, tất cả các tin báo giải trí đều bị cô ấy chiếm trọn, nói là những người hâm mộ điện ảnh nước ngoài đều bị mê hoặc bởi phong thái của cô ấy, nên cô ấy cũng trở nên vô cùng nổi tiếng ở bên đó.

Lúc Tiêu Nhiên khoác tay ngài Ngải xuất hiện ở đây, Tề Đan Thần cũng kinh ngạc bật thốt lên thành tiếng.

“Tiêu Nhiên kìa, là Tiêu Nhiên!” Ôi trời ạ, không ngờ nó có thể được tận mắt nhìn thấy Tiêu Nhiên như thế này! Bình thường đối với nó mà nói, thì một minh tinh lớn như thế này thật chẳng khác nào sao trên trời, chỉ có thể nhìn thấy vầng hào quang mà thôi, giữa họ còn cách cả một khoảng cách vô cùng xa vời.

Nhưng hiện giờ, nó lại được tận mắt nhìn thấy Tiêu Nhiên rồi!

Nhìn nữ minh tinh kia, ánh mắt Tề Tông Bình hơi lay động, trong lòng chợt cảm thấy hơi ngứa ngáy. Cô minh tinh đó xinh đẹp quá. Cô ấy mặc một chiếc váy ngắn bó sát người, vòng eo thon nhỏ xíu như không đủ một vòng tay, đôi chân dài miên man thẳng tắp, nếu eo ông ta mà được đôi chân như thế ôm lấy thì không biết sẽ mất hồn đến mức nào.

Ông ta đã nghe đến cái tên Tiêu Nhiên từ lâu rồi, tất nhiên, không phải là vì xem phim hay quảng cáo của cô ấy, bình thường ông ta cũng không thích tìm hiểu về các ngôi sao. Ông ta nghe đến cái tên Tiêu Nhiên là vì có một lần nào đó đi qua phòng làm việc của Mã Chí Thành, nghe thấy gã và Lư Khải nói chuyện với nhau.

Lúc ấy, Lư Khải đang bực bội nói với Mã Chí Thành: “Ông chủ à, thật ra đâu phải không có cô gái nào xinh đẹp hơn Tề Tiểu Tô chứ. Cô nàng Tiêu Nhiên, hoa đán hiện giờ của giải trí Đông Thần ấy không phải cũng rất xinh đẹp sao? Hơn nữa, cô ấy còn lớn hơn Tề Tiểu Tô mấy tuổi, hiện giờ đang là thời điểm quyến rũ gợi cảm nhất của một người phụ nữ. Tuy giá trị con người của cô ấy hơi cao một chút, hẹn một bữa cơm cũng mất ba trăm vạn, nhưng em cho rằng nếu bỏ ra tầm năm trăm vạn hẳn cũng sẽ đủ để có một đêm mất hồn với cô ấy rồi. Hay là để em đi liên hệ thử xem thế nào nhé?”

Khi đó nghe xong đoạn đối thoại này, Tề Tông Bình còn thầm líu lưỡi, muốn một người phụ nữ mà phải trả đến năm trăm vạn, thì cô gái đó được làm từ gì vậy? Lẽ nào khả năng trong chuyện ấy giỏi hơn những người con gái bình thường nhiều lắm sao?

Nhưng điều khiến ông ta kinh hãi là Mã Chí Thành lại gạt thẳng đi: “Mày thì hiểu cái cứt gì. Loại như Tiêu Nhiên, cũng không biết đã bị tay họ Ngải kia ngủ biết bao nhiêu lần rồi. Mà trừ tay họ Ngải ra, cũng không biết nó đã ngủ với bao nhiêu thằng cha già khú ra rồi. Còn dạng như Tề Tiểu Tô, mới là mỹ vị chốn nhân gian.”

Ngày hôm ấy chính ông ta cũng cảm thấy rằng chắc hẳn Mã Chí Thành đã trúng độc mê hồn gì đó của Tề Tiểu Tô.

Nhưng giờ nhìn thấy Tề Tiểu Tô đã được bồi dưỡng đầy đủ, không còn gầy gò ốm yếu như trước, cơ thể yểu điệu xinh xắn, khuôn mặt rạng ngời bắt mắt như viên ngọc sáng được phủi sạch lớp bụi mờ bao phủ đi, ông ta cũng không thể không thừa nhận rằng, so với Tiêu Nhiên, Tề Tiểu Tô cũng không hề thua kém chút nào.

Nhưng đó là cháu gái của ông ta, đương nhiên ông ta cũng không đến mức sinh ra ý đồ vượt quá giới hạn thân phận với Tề Tiểu Tô. Hơn nữa, Tề Tiểu Tô là người mà người đó đang muốn giành lấy, ông ta cũng không dám có chút ý đồ khác nào. Hiện giờ ông ta đã bị Tiêu Nhiên mê hoặc rồi, trong đầu cũng chỉ toàn là ma chướng, cũng không biết cô minh tinh trị giá năm trăm vạn một đêm này có phương pháp mất hồn thế nào đây?

Nếu làm xong được chuyện này, ông ta mà mở lời xin người kia đẩy Tiêu Nhiên cho mình, liệu người đó có đồng ý không nhỉ?