Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 915: Liên minh - Cuộc đua tàn khốc



“Xin chào, tôi là mã đồng số 08, tên là Xuân Lệ, rất vui được phục vụ cô.”

“Xin chào.”

Tề Tiểu Tô vừa chào cô ta, vừa bảo Hệ thống Tiểu Nhất tra tìm vị trí của Tần Tốc.

“Xin hỏi cô xưng hô thế nào?”

“Tề Vân Diên.”

Tên thật của cô ở thế kỷ 21 khi đến đây đã được Vệ Thường Khuynh dùng biệt hiệu của cô khi là đội viên Ám Mang thay thế, nguyên nhân là vì không muốn trong hai không gian có cùng một cái tên xuất hiện.

“Đây là lần đầu tiên cô Tề đến trường đua ngựa Lạc Phi phải không?”

Xuân Lệ vừa hướng dẫn cô đi vào trong, vừa trò chuyện với cô.

Còn Tề Tiểu Tô cũng thông qua cuộc trò chuyện với cô ta, biết được một số quy tắc trong trường đua mà Hệ thống Tiểu Nhất không tra được.

Ví dụ, ở đây còn có đánh cược riêng.

Chuyện này không viết rõ trên bảng thông tin được.

Đánh cược riêng cũng không chỉ đơn thuần là cược đua ngựa.

Giống như bây giờ, có một ván cược sắp bắt đầu rồi. Tất cả quan khách, mã đồng đều có thể tham gia và người chơi trong ván cược chính là nhân viên trường đua.

Vừa nghe thấy chuyện này, Tề Tiểu Tô vô thức cảm thấy rất nhanh sẽ có thể nhìn thấy Tần Tốc.

Cô lập tức dò hỏi về quy tắc của ván cược này.

“Thật ra rất đơn giản, chính là nhân viên trường đua sẽ thi chạy với ngựa, thi vượt chướng ngại vật.”

Cái gì?

Cô không nghe lầm đấy chứ?

Người thi chạy với ngựa? Vậy chắc chắn không thể thắng được.

Hệ thống Tiểu Nhất nhanh chóng kết nối với hệ thống của trường đua, nhanh chóng tra ra quy tắc chi tiết, lập tức không kìm được mà chửi thề.

“Đờ mờ! Cô ta nói không đúng lắm! Sao có thể nói là ngựa thi chạy với nhân viên trường đua chứ!”

“Vậy thì là thế nào?”

“Mỗi khách tự lựa chọn ngựa cho mình, trên thân cột một sợi dây thừng, sau đó phía sau mỗi con ngựa sẽ kéo theo một nhân viên trường đua, họ phải nắm chặt dây thừng, chạy phía sau con ngựa, xem ai có thể kiên trì lâu nhất, kiên trì đến cuối cùng sẽ xem như thắng cuộc! Cuộc thi này xảy ra rất nhiều tình huống, ví dụ người chạy phía sau giữa chừng té ngã, bị ngựa kéo lê trên đất, hoặc sau khi ngã không kịp bò dậy, bị con ngựa phía sau giẫm trúng...”

Một cuộc thi rất tàn khốc!

Trong các cuộc thi trước đây, cũng từng xảy ra tình huống bị kéo lê hàng trăm mét, hoặc bị ngựa giẫm chết.

Nhưng có lẽ chính vì kích thích, nên rất nhiều khách quan đều không biết chán, kiểu thi đấu này rất được hoan nghênh, trung bình mỗi tháng đều tổ chức ba lần.

Ba lần đều sẽ có người bị thương.

Cũng chính vì thế nhân viên trường đua luôn bị thiếu người, tiền lương cũng khá, hơn nữa còn xin vào khá dễ.

“Thế nên, cũng chính vì nguyên nhân này họ mới đồng ý nhận Tần Tốc vào làm?”

Lúc Tề Tiểu Tô nhìn thấy lịch sử những cuộc thi trước đây, cùng tỷ lệ thắng của Tần Tốc, mới thốt ra câu này.

Có người chèn ép không cho anh dễ dàng tìm thấy việc làm, nhưng trường đua ngựa Lạc Phi vẫn đồng ý nhận anh, chính vì nguyên nhân này sao?

Họ muốn sỉ nhục đội viên của đội phi cơ chiến đấu từng là thuộc hạ dưới trướng Vệ Thiếu soái, còn muốn xem thử rốt cuộc anh ta có thể sống sót ở đây không?

Tuy chưa từng gặp Tần Tốc, cô với anh ta xem như vẫn là người lạ, nhưng cô vẫn cảm thấy khá phẫn nộ. Bất luận thế nào, Tần Tốc trước đây cũng là quân nhân từng bảo vệ Liên minh!

Đến lượt họ làm nhục thế sao?

Chuyện này phía sau chắc chắn có người sai khiến!

Liệu là ai đây?

“Có phải cô Tề cũng có hứng thú không?” Xuân Lệ hỏi. Biểu cảm của cô ta rất bình thường, hoàn toàn không nhìn ra cô ta cảm thấy cuộc đua này tàn nhẫn.

Có lẽ những người ở đây đều đã tê liệt rồi.

Đến thời đại này, không lẽ nhân quyền và chủ nghĩa bình đẳng lại thụt lùi rồi sao?

Cô biết có thể trong cuộc thi sẽ nhìn thấy Tần Tốc, thế nên gật đầu: “Đúng là tôi cảm thấy rất thú vị, cô thử giới thiệu sơ cho tôi chơi thế nào đi.”

“Khách có thể chọn con ngựa và nhân viên trường đua bản thân cảm thấy tỷ lệ thắng tương đối cao, đương nhiên, nếu thêm một khoản tiền tài trợ, sẽ có quyền thay nhân viên trường đua tham chiến chọn một con ngựa và làn chạy tốt.”

Còn có thể vậy sao?

Tề Tiểu Tô lập tức bảo cô ta đưa cho mình tài liệu của nhân viên trường đua tham gia lần thi đấu này, quả nhiên bên trong có tên của Tần Tốc.

Hơn nữa tỷ lệ đền của Tần Tốc là thấp nhất, có lẽ vì trước đây anh ta từng thắng vài trận, thế nên tỷ lệ thắng tương đối cao.

“Nếu tôi bỏ tiền tài trợ, có thể loại bỏ một nhân viên trong đó khỏi cuộc thi không? Hủy tư cách thi đấu của anh ta?” Cô có vẻ thờ ơ hỏi.

Xuân Lệ có chút kinh ngạc nhìn cô, sau đó lắc đầu nói: “Chuyện này không được, cuộc thi này, nhân viên trường đua đều là tự nguyện, thế nên trước khi thi đấu sẽ phải ký vào một bảng hợp đồng, bất luận vì nguyên nhân gì, chỉ cần vắng mặt trong một cuộc thi, sẽ phải bồi thường gấp mười số tiền mà tất cả khách và trường đua đặt cược.”

Tề Tiểu Tô đang định hỏi có thể thay mặt trả số tiền bồi thường này không, Hệ thống Tiểu Nhất đã vội cướp lời: “Đợi một chút! Cô có biết cuộc thi kiểu này, phía trường đua và khách sơ lược sẽ đặt cược bao nhiêu tiền không?”

“Bao nhiêu?”

“Trực tiếp lấy trận vừa rồi để tính, tiền đặt cược trên mỗi nhân viên trường đua tham chiến đã là một trăm triệu!”

Gấp mười, vậy là một tỷ rồi.

Tề Tiểu Tô hít sâu vào một hơi.

Chơi lớn vậy sao?

Thế nên, hợp đồng đó rõ ràng là muốn chặn đường lui của những nhân viên trường đua tham gia thi đấu, đây là ép họ nhất định phải tham gia, nếu hối hận rút lui, ai đền nổi một tỷ này chứ?

Hơn nữa, tiền đặt cược của mỗi trận đều khác nhau, càng đông người, số tiền cũng càng lớn, hoặc cạnh tranh kịch liệt, số tiền cũng nhiều hơn một chút.

Tuy Tề Tiểu Tô có tiền, nhưng cũng không thể đốt tiền như vậy.

Hệ thống Tiểu Nhất nói: “Hay là chúng ta tài trợ ít tiền, thay Tần Tốc chọn ngựa và đường chạy tốt?”

“Không.” Tề Tiểu Tô suy nghĩ một lúc, nói: “Lỡ như chính trong trận thi đấu này anh ta xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì sao? Lúc đó một tỷ còn có tác dụng gì? Tiền này tôi sẽ bỏ ra, kéo anh ta rời khỏi trước hãy tính.”

Nghe thấy câu nói này của cô, Hệ thống Tiểu Nhất trầm mặc một lúc.

Nó chỉ là một trí tuệ thông minh nhân tạo!

ĐM, sao nó lại thấy rất cảm động vậy chứ?

Đây chính là điểm hơn người của Tề Tiểu Tô!

Một tỷ, hay dù cho ít hơn, số tiền này đối với cô mà nói không phải con số nhỏ.

Cô và Tần Tốc không quen không biết, chút quan hệ duy nhất chính là anh ta trước đây từng là thuộc hạ của Thiếu soái.

Ngay trong tình huống nó đã kiến nghị đừng bỏ ra số tiền này, cô không chọn làm thế cũng chẳng ai cảm thấy cô làm gì không đúng.

Nhưng, cô lại không ngần ngại lựa chọn bảo vệ cho Tần Tốc trước.

Tuy đây là vì Thiếu soái, vì muốn giúp Thiếu soái, nhưng có thể đưa ra quyết định này, cho thấy trong lòng cô, tính mạng con người quan trọng hơn tiền.

Đúng là khí khái.

Hệ thống Tiểu Nhất trong ý thức của cô âm thầm like mạnh cho cô.

Tề Tiểu Tô bĩu môi.

Cho dù là mấy tỷ, tiền đó cũng là Thiếu soái cho anh ta. Cô chỉ cần nghĩ nếu có anh ở đây có lẽ anh sẽ lựa chọn thế nào, có giương mắt đứng nhìn Tần Tốc đi bán mạng không, liền biết bản thân nên chọn thế nào.

Nhưng, nếu bỗng nhiên cô bỏ ra số tiền lớn như vậy giúp Tần Tốc, chắc chắn sẽ khiến người khác nghi ngờ.

Tề Tiểu Tô suy nghĩ một lúc, bảo Hệ thống Tiểu Nhất tìm cho cô ảnh của Tần Tốc.

“Anh chàng Tần Tốc đó trông như thế nào?”

“Trong chiến đội Diệm Ưng không có ai không đẹp trai!” Hệ thống Tiểu Nhất đáp, lấy một bức ảnh của Tần Tốc ra.

Tần Tốc hai mươi hai, hai mươi ba tuổi, tóc ngắn, mũi cao, môi mỏng, vóc dáng cao ráo, đúng là điểm nhan sắc rất cao.

Tề Tiểu Tô khụ một tiếng, thương lượng với Hệ thống Tiểu Nhất: “Tiếp đến tôi dùng lí do này, cậu phải hứa không được âm thầm báo cáo với Thiếu soái.”

“Cô nói nghe thử trước đã.” Hệ thống Tiểu Nhất không dễ mắc lừa.