Sớm biết như thế đã đi trung tâm thương mại trực thuộc tập đoàn Lệ Thị cho rồi.
Tô Vân Nhi nhìn Hứa Nhược Mộng, lại nhìn sang Hứa Nhược Phi, bầu không khí giữa hai người đúng là kỳ quái, làm cho một người lớn lên trong giới nhà giàu như Tô Vân Nhi lập tức phản ứng.
Cô cong môi, kéo khuỷu tay Hứa Nhược Phi vô cùng thân thiết, “Cô là ai vậy? Anna cùng tôi đi dạo phố cô còn muốn xen vào? Đúng là có ý tứ quá!”
Hứa Nhược Mộng nghe thấy lời của Tô Vân Nhi liền không chút khách khí nhìn về phía cô.
Tô Vân Nhi xuất hiện rất ít ở trong nước, rất ít người biết đến cô.
Ngoại trừ chủ tịch của một số rất ít tập đoàn lớn ở trong nước luôn quan tâm đến tình hình kinh tế nước ngoài sẽ hiểu biết về nhà họ Tô và Tô Vân Nhi, còn lại đa số căn bản không biết đến nhà họ Tô.
Đương nhiên Hứa Nhược Mộng cũng nằm trong số đó.
Hứa Nhược Mộng chỉ cảm thấy, người phụ nữ trước mặt đang giúp tiện nữ kia có bộ dáng giống nhau, cực kỳ khôn ngoan.
Có thể cô ta cũng là tiểu tam của một người nào đó!
Lại nhìn quần áo trang sức trên người cô ta, có cái nào không phải của thương hiệu lớn, hơn nữa đều là bản giới hạn, nếu không thì cũng là thiết kế riêng.
Đó không phải là thứ có thể mua bằng tiền.
Hứa Nhược Mộng đột nhiên nhớ lại hôm đó ở sân bay, Hứa Nhược Phi và cô ấy khoe siêu xe màu đỏ.
Đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã, chắc cả hai người bọn họ đều làm bồ nhí cho doanh nhân giàu có.
Nghĩ đến đâu, Hứa Nhược Mộng có chút khinh thường nhìn Tô Vân Nhi.
“Cô không biết đến tôi chứng tỏ tầm hiểu biết của cô hạn hẹp, tôi cũng không trách cô, nhưng mà Anna….
.
chị ấy là trợ lý của chồng sắp cưới của tôi, gặp tôi không phải nên chào một tiếng sao? Chị nói xem có đúng không trợ lý Anna?”
Hứa Nhược Mộng nhìn Hứa Nhược Phi đầy khiêu khích.
Lệ Đình Nam không có ở đây, cô ta cũng không cần tiếp tục giả bộ nữa.
Có bản lĩnh thì Anna đi tố cáo với Lệ Đình Nam đi.
Cô ta rốt cuộc muốn xem thử, đến lúc đó Lệ Đình Nam sẽ giúp vợ chưa cưới hay là giúp người đi làm tiểu tam cho người khác như Anna!
Tô Vân Nhi nghe thấy ba chữ vợ chưa cưới, lập tức hiểu người phụ nữ trước mặt này là ai.
Hóa ra là em gái của Hứa Nhược Phi.
Ánh mắt của Tô Vân Nhi khẽ trầm xuống.
Từ trước đến nay cô ghét nhất loại phụ nữ như Hứa Nhược Mộng.
Khi người khác đối xử tốt với cô ta, cô ta liền trở mặt bán luôn người có ơn giúp đỡ mình.
Tô Vân Nhi liếc nhìn Hứa Nhược Phi, cô chỉ sợ Hứa Nhược Phi bị Hứa Nhược Mộng khiêu khích.
Hứa Nhược Phi dường như cảm nhận được sự quan tâm của Tô Vân Nhi dành cho mình, trong ánh mắt trong suốt, ngoại trừ bình tĩnh còn có chút ấm áp.
Giống như đang nói không cần lo lắng cho cô, cô có thể ứng phó được.
Tô Vân Nhi có chút sửng sốt.
Không biết từ lúc nào, Hứa Nhược Phi đã ở một nơi mà cô không biết, lớn lên càng ngày càng chói mắt, cô không còn là cô gái cần núp sau lưng nữa.
Hứa Nhược Phi nhìn Hứa Nhược Mộng, ánh mắt đen láy nhàn nhạt, Hứa Nhược Mộng nhìn có chút sợ hãi.
Hứa Nhược Mộng từ nhỏ đã được Hứa phu nhân dạy bảo, nhưng chưa bao giờ có một ai bằng tuổi có thể khiến cho cô ta sợ.
Người phụ nữ trước mặt này lại có thể làm được.
Trong ánh mắt cô bình tĩnh, ánh lên hào quang tự tin.
Giống như chỉ cần liếc mắt một cái đã có thể nhìn thấu âm mưu của cô.
Hứa Nhược Mộng vô thức bước đôi giày cao gót của mình lùi lại một bước, sau đó đứng thẳng lưng nói: “Anna, ánh mắt của chị có ý gì? Nếu muốn đi tiếp trong thế giới nước hoa ở Lâm Xuyên, chị chắc là biết rõ làm thế nào để lấy lòng tôi.
”.