Hứa Nhược Mộng sững người một lúc.
Lệ Đình Nam tiếp tục mỉa mai: “Vị hôn thê của tôi lại đi xúc phạm người khác.
Điều này khiến tôi xấu hổ hơn bất cứ điều gì.”
Chỉ với một câu nói, khiến vẻ mặt mỏng manh yếu đuối của Hứa Nhược Mộng hiện lên chút khó coi.
“Đúng vậy, em không nên làm bẽ mặt cô ta! Nhưng Đình Nam, anh thử nghĩ mà xem, cô ta chỉ là trợ lý, có tư cách gì khiến các nhà điều hành thương hiệu toàn cầu giúp cô ta xả hận chứ? Anh không thắc mắc kim chủ đứng sau cô ta là ai sao? Một cô gái, lại còn trẻ như vậy, lớn lên vẫn mang theo dáng vẻ hồ ly tinh! Kể cả khi cô ta có kỹ năng pha chế nước hoa siêu việt thì sao? Người bình thường có tiền cũng không thể mua được siêu xe của cô ta! Thậm chí những người giàu có cũng không phải ai cũng đủ điều kiện để mua nó! Anna, cô ta dựa vào đâu chứ! Không biết cô ta đã trèo lên giường của bao nhiêu đàn ông mới đổi được những thứ bây giờ—”
Hứa Nhược Mộng càng nói, đầu càng bốc hỏa, ngay cả những lễ nghi của nhà quyền thế mà Hứa phu nhân dạy cô ta năm xưa cũng hoàn toàn bị quên sạch sẽ.
Dồn hết những lời lẽ xấu xa, nhục nhã, điên cuồng chửi rủa Hứa Nhược Phi.
Lý An ở bên cạnh nghe không lọt tai được nữa.
Những thứ này đều là tai nghe không bằng mắt thấy, cho dù Hứa Nhược Mộng không thích Anna, cũng không nên làm vậy—
Ngay khi Lý An định ngăn lại, người đàn ông vẫn im lặng ở bên cạnh đột nhiên thờ ơ nói.
“Hứa Nhược Mộng.”
Ba chữ này, anh nghiến răng nghiến lợi nói ra.
Lý An toát mồ hôi lạnh.
Ai quen biết Lệ Đình Nam đều biết người đàn ông này đang rất tức giận.
Những lời chửi rủa không dứt của Hứa Nhược Mộng đột nhiên dừng lại.
Đôi mắt đen láy của Lệ Đình Nam không hề mang theo một chút dịu dàng nào, tất cả đều là sự thù địch lạnh lùng.
Đôi môi mỏng của anh mở ra rồi khép lại, từng lời anh thốt ra đều khiến thân thể Hứa Nhược Mộng run lên không ngừng.
“Nếu để tôi nghe thấy cô nói xấu Anna sau lưng thêm một lần nào nữa.
Mọi thứ cô có bây giờ đều sẽ bị thu lại hết.”
“Nếu hôm nay cô chạy đến trước mặt tôi chỉ để nói những chuyện vớ vẩn này, thì tương lai cô không cần phải xuất hiện trước mặt tôi nữa.”
Nói xong, đôi mắt hung tợn của người đàn ông nheo lại, liếc Lý An một cái: “Tiễn khách.”
“Đình Nam!”
Hứa Nhược Mộng đi tới trước bàn của anh, chống hai tay lên bàn, bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Lệ Đình Nam, hung hăng nói: “Anh lại bảo vệ cô ta như vậy? Cô ta chỉ là một trợ lý thôi! Em mới chính là vị hôn thê của anh!”
Lệ Đình Nam khẽ nhướng đôi mắt, bình tĩnh nói: “Hứa Nhược Mộng, đính hôn chính là sự nhượng bộ lớn nhất mà tôi có thể dành cho cô.
Những thứ khác cô cũng đừng có vọng tưởng.”
Hứa Nhược Mộng nghe thấy những lời này, toàn thân không tự chủ được run lên.
Cô ta gần như đứng không vững, đôi chân yếu ớt, suýt chút nữa ngã xuống đất.
“Đình Nam, chỉ vì con nhỏ Anna?” Hứa Nhược Mộng tuyệt vọng nhìn người đàn ông trước mặt: “Em đã từng cứu anh, nếu không phải em cứu anh, anh thật sự cho rằng bây giờ anh có thể ở tập đoàn Lệ Thị làm một tổng giám đốc sao!”
Gương mặt lạnh lùng vừa rồi của Lệ Đình Nam, trong nháy mắt giống như cảnh tuyết đóng băng vào mùa đông.
“Hứa Nhược Mộng, gan cô cũng không nhỏ nhỉ.
Bây giờ còn dám lấy chuyện sáu năm trước ra uy hiếp tôi phải không?”
Hứa Nhược Mộng cũng không chịu thua kém, khóe môi hơi nhếch lên, giọng nói thống khổ nhưng càng thêm phần hung ác.
“Đình Nam, anh đừng có quên, Lệ phu nhân rất không hài lòng với Anna.
Đoán xem nếu em mang chuyện này đi nói với Lệ phu nhân thì sẽ thế nào? Bây giờ toàn bộ Lâm Xuyên, người duy nhất có thể bảo vệ Anna chỉ có mình anh, nhưng...!anh có thể làm gì Lệ phu nhân sao? Dù sao thì bà ấy vẫn là mẹ của anh.”
Hứa Nhược Mộng giọng nói ngọt ngào, nhưng từng câu từng chữ đều lộ ra vẻ hung ác.
Những thứ mà Hứa phu nhân đào tạo bao nhiêu năm được cô ta bộc lộ hết vào lúc này..