Lòng của Lý An rõ như gương, Lệ Đình Nam không có cảm tình gì đối với Hứa Nhược Mộng.
Chỉ là cậu ta không rõ, nếu Lệ Đình Nam không thích Hứa Nhược Mộng thì tại sao lại đồng ý đính hôn với nhà họ Hứa? Là người thừa kế của tập đoàn Lệ Thị, chuyện mà Lệ Đình Nam không muốn làm thì không ai có thể ép anh làm.
Ngón tay thon dài của Lệ Đình Nam chậm rãi gõ bàn phím.
Đột nhiên, máy tính truyền đến âm thanh nhắc nhở, nhắc anh rằng Hứa Nhược Phi đã đăng nhập vào phần mềm liên lạc chuyên dụng của tập đoàn Lệ Thị.
ngôn tình sủng
Ngón tay đang gõ trên bàn phím của Lệ Đình Nam khựng lại.
Giây tiếp theo, anh nhẹ nhàng click mở ảnh hiển thị của Hứa Nhược Phi.
Sau một lúc trầm ngâm, anh gõ một dòng chữ.
“Đã về đến nhà?”
Gửi đi.
Hứa Nhược Phi vừa mới cùng Tô Vân Nhi phân tích xong hiện trạng, đang chuẩn bị lên mạng giải quyết một chút công việc của công ty.
Dù sao bây giờ cô cũng là giám đốc điều phối nước hoa của tập đoàn Lệ Thị, đồng thời cũng kiêm luôn chức trưởng bộ phận điều phối nước hoa, cô hoàn toàn chịu trách nhiệm về công việc sản xuất nước hoa này.
Bao gồm việc đưa các sản phẩm mới ra thị trường, phát triển và vận hành các sản phẩm mới, lập kế hoạch cho hạng mục quảng cáo,! tất cả đều phải thông qua quyết định của cô.
Hứa Nhược Phi đau đầu nên ấn ấn khóe mắt của mình một chút, dựa người vào trên ghế sô pha, chuẩn bị làm việc.
Mới vừa mở email ra, bên dưới góc phải màn hình hiện lên một tin nhắn của Lệ Đình Nam.
Hả? Tổng giám đốc Lệ lại nhàn nhã, thoải mái như vậy sao? Hứa Nhược Phi cảm thấy kỳ quái mà mở tin nhắn của người đàn ông kia, sau khi thấy rõ nội dung thì sửng sốt vài giây.
Tô Vân Nhi ghé sát vào, sau khi thấy rõ tên của Lệ Đình Nam thì khóe môi cô ấy lộ ra một nụ đầy ẩn ý.
Cô ấy ôm lấy cổ của Hứa Nhược Phi, dính sát lên người cô, nhiều chuyện hỏi: “Nhược Phi, cậu nói thật cho tớ biết đi, lý do cậu ở lại Lâm Xuyên thật sự chỉ là vì trả thù nhà họ Hứa thôi sao?”
“! Vân Nhi, đừng tưởng rằng tớ không nghe ra ẩn ý bên trong lời nói của cậu.
” Hứa Nhược Phi cũng không che giấu, trả lời tin nhắn của Lệ Đình Nam.
“Tổng giám đốc Lệ, cảm ơn anh đã quan tâm, tôi đã về đến nhà.
”
Tô Vân Nhi kéo dài giọng nói một cách kỳ quái: “Ồ? Tớ chưa tùng nghe nói tổng giám đốc tập đoàn Lệ Thị lại đối xử tốt với cấp dưới như vậy, còn quan tâm đến việc cậu có về nhà hay không.
”
“Hay là cậu cũng nhận lời mời đến làm trợ lý ở Lệ Thị thử xem?” Hứa Nhược Phi phản kích lại mà không hề tỏ ra yếu thế.
Tính cách của Tô Vân Nhi và Hứa Nhược Phi rất giống nhau, luôn tự cảm thấy bản thân vô cùng tốt đẹp.
“Cái đó vẫn nên thôi đi, dù sao thì tớ cũng khá nổi tiếng, đến lúc đó bị người của tập đoàn Lệ Thị nhận ra thì phải làm sao bây giờ?”
Hứa Nhược Phi: “! ! ”
So về trình độ không biết xấu hổ, cô thật sự còn kém hơn so với Vân Nhi.
“Sao Lệ Đình Nam không trả lời tin nhắn của cậu?” Tô Vân Nhi dựa vào một bên, nhìn Hứa Nhược Phi xử lý công việc.
Từ sau khi Hứa Nhược Phi trả lời tin nhắn của Lệ Đình Nam, người đàn ông kia vẫn không hề gửi bất cứ nội dung nào đến đây.
Hứa Nhược Phi nhún nhún vai, không quan tâm cho lắm, tiếp tục xử lý công việc trong tay.
Cùng lúc đó, Lệ Đình Nam đang ngồi ở trong xe, sắc mặt u ám mà mím môi, mãi cho đến khi Lệ phu nhân nói xong thì rốt cuộc anh cũng mở miệng.
Cơ thể của Lý An và người tài xế lái xe đều cứng đờ.
Bọn họ chưa bao giờ nghe qua giọng nói lạnh lẽo vào u ám như vậy của Lệ Đình Nam.
“Mẹ, chuyện này con đã xử lý xong rồi, mẹ không cần phải nhúng tay vào nữa.
”
Lệ phu nhân vốn dĩ không thích Hứa Nhược Phi, khi nghe nói cô đánh Hứa Nhược Mộng thì đương nhiên muốn giúp Hứa Nhược Mộng trút giận.
“Đình Nam, con cần phải nghĩ cho kỹ.
Nếu muốn thâu tóm giới nước hoa Lâm Xuyên vào dưới cửa của nhà họ Lệ thì không thể thiếu nhà họ Hứa!”
Một lời của Lệ phu nhân đã châm đúng huyệt.
.