Nhóm zalo ngay lập tức sôi sục.
Mặc dù tập đoàn Lệ thị đã lan truyền tin đồn về Lệ Đình Nam và Hứa Nhược Phi.
Như mọi người đã biết, vị hôn thê của tổng giám đốc Lệ là Hứa Nhược Mộng, con gái nhà họ Hứa.
Mà boss của bọn họ là quản lý An thật sự dám leo lên đầu hổ ngồi sao?
"Thật hay giả thế?"
"Không lẽ là nói dối để trêu chúng ta đấy chứ?"
"Phạm Thiên Thanh, nhìn rõ chưa? Hôm nay không phải ngày cá tháng tư đâu đấy!"
Phạm Thiên Thanh kéo khóe môi, từng chữ từng chữ đáp: "Đương nhiên có thể là giả được hay sao? Nhưng thôi dừng lại ở đây đi, spam nội dung khác nhanh lên, đừng để quản lý An nhìn thấy!"
Mọi người trong nhóm phản ứng lại và trả lời lần lượt, trò chuyện về các chủ đề khác và bỏ qua chuyện này.
Nhưng bọn họ vẫn đang bàn tán xôn xao chuyện đã xảy ra, quản lý An vậy mà lại dám chủ động kéo tổng giám đốc Lệ rời đi.
Cô cũng can đảm đấy.
Bên ngoài phòng chuẩn bị.
Lệ Đình Nam cụp mắt xuống, liếc nhìn người phụ nữ đang nắm chặt tay anh.
Bàn tay của Hứa Nhược Phi không to, rất mảnh mai và rất mềm mại.
Làn da trắng của Lệ Đình Nam tương phản rõ rệt.
Đôi môi mỏng của Lệ Đình Nam mím lại thành một đường thẳng, một giây sau anh mới nói: "Cô muốn giữ bao lâu lâu nữa?"
Hứa Nhược Phi như nắm trong tay một quả cầu lửa, sau khi nghe thấy giọng nói trầm thấp của Lệ Đình Nam, cô lập tức nhích sang một bên vài bước, đồng thời thả tay anh ra.
Không có nhiều người trong hành lang.
Hầu hết các nhà pha chế nước hoa đều chuẩn bị các tác phẩm của họ trong phòng.
Dù sao thì, cũng chỉ còn một giờ nữa là bắt đầu.
Nhưng một số người vẫn nhận ra Lệ Đình Nam.
"Đó là chủ tịch tập đoàn Lệ thị phải không?"
"Hình như đúng đấy.
Anh ấy vừa bị người phụ nữ bên cạnh giữ chặt lấy tay à?"
"Có quan hệ gì với nhau vậy nhỉ?"
"Không biết nữa.
"
Lệ Đình Nam bình tĩnh liếc nhìn về phía những người đang thì thầm, và đột nhiên những người đó ngậm miệng lại, quay người và không còn nhìn về hướng của hai người họ nữa.
Hứa Nhược Phi mím môi, vừa định nói sau một hồi lặng im, thì bị một bàn tay to có nhiệt độ nóng bỏng cắt ngang.
Lệ Đình Nam tự nhiên nắm lấy tay Hứa Nhược Phi, không đợi Hứa Nhược Phi trầm giọng nói: "Có lời gì thì lát nữa rồi nói.
"
Trước khi Hứa Nhược Phi hiểu ra, cô đã nhìn thấy một người phục vụ ăn mặc đẹp và đi đến trước mặt họ.
"Tổng giám đốc Lệ, anh có nhu cầu gì không?"
"Đưa tôi và bạn nữ của tôi đến phòng nghỉ.
"
Người phục vụ khẽ gật đầu: "Mời đi theo tôi.
"
Người phục vụ đưa hai người dừng ở cửa phòng chờ VIP, lấy chìa khóa ra, mở cửa.
Cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn sáng sủa, tủ rượu đầy rượu đỏ.
Phía trên mái vòm là một chiếc đèn chùm sáng sủa, trang trí trong phòng khá sang trọng.
Hứa Nhược Phi không hiểu sao lại nhớ ra phong cách trang trí mà cô đã thấy ở biệt thự Trần Sơn, rõ ràng là khác với ở đây.
Rốt cuộc cái nào mới là thứ người đàn ông này thích?
Hứa Nhược Phi rất tò mò.
Người đàn ông trước mặt như quấn chặt lấy trái tim mình, không ai đoán được anh ấy đang nghĩ gì.
"Tổng giám đốc Lệ, anh hãy nghỉ ngơi đi.
Nếu có chuyện gì, có thể gọi người phục vụ ngay lập tức.
"
Sau khi người phục vụ rời đi, Lệ Đình Nam đi tới tủ rượu, lấy ra một chai rượu đỏ, rót một nửa ly rồi lại ngồi xuống ghế sô pha.
“Sự chuẩn bị của Phạm Thiên Thanh thế nào rồi?” Lệ Đình Nam thản nhiên hỏi.
Hứa Nhược Phi có chút không thể giải thích được, tự hỏi tại sao người đàn ông này lại đưa mình tới đây.
Cô chỉ lo lắng rằng việc Lệ Đình Nam ở trong phòng sẽ làm chậm quá trình chuẩn bị của Phạm Thiên Thanh, vì vậy cô đã kéo anh đi mà thôi.
.