Bà Hi Nhĩ lấy một chiếc khăn tay trong túi xách ra, nhẹ nhàng lau nước mắt.
Lúc này bên trong phòng bao vô cùng yên tĩnh không ai nói tiếng nào.
Tất cả mọi người đều ngầm hiểu, thời điểm này là thời điểm thích hợp để thưởng thức mùi hương.
Nó tuyệt vời tới mức không cần dùng bất kỳ ngôn ngữ nào để hình dung.
Chỉ cần ngửi thấy mùi hương đó thì bạn chắc chắn sẽ bị mùi hương đó đánh động tâm can, bị nó hấp dẫn, không tiếc lời khen ngợi nó.
Mà người điều chế ra mùi nước hoa này cũng chỉ là một cô gái hai mươi tuổi!
Một lúc sau, bà Hi Nhĩ buông chiếc khăn trong tay, ngẩng đầu nhìn Hứa Nhược Phi.
“Nước hoa này có tên gọi là gì?”
Khóe miệng Hứa Nhược Phi hơi cong lên: “Vòng cổ truyện”
“Vòng cổ truyện.
.
” Bà Hi Nhĩ nói thầm.
Đúng là một cái tên hay, một dòng nước hoa có thể tái hiện lại câu chuyện tình yêu của hai vợ chồng bà ấy.
Nhà điều chế hương có tên Anna này đúng là có thiên phú lớn, chắc chắn cô sẽ có thể bước lên đỉnh cao của ngành công nghiệp nước hoa này.
Ánh mắt Hứa Nhược Phi nhanh chóng lóe lên sự tự tin.
Bà Hi Nhĩ nhếch môi, suy nghĩ một các nghiêm túc.
Một lúc sau, bà ấy cười lên, ánh mắt nhìn qua nhìn lại giữa Hứa Nhược Phi và Lệ Đình Nam.
Hóa ra là thế.
“Cô Annana, tôi rất thích loại nước hoa này của cô, cả chồng tôi cũng vô cùng thích.
Về việc hợp tác với tập đoàn Lệ Thị, sau này chúng tôi sẽ tiến hành đàn phán với cậu Lệ sao, chắc hẳn đó sẽ là một sự hợp tác vô cùng thú vị.
Tảng đá trong lòng Hứa Nhược Phi rơi xuống, cô len lén đưa mắt nhìn người đàn ông bên cạnh mình.
Trên mặt anh không có chút gợn sóng, tựa như những phản ứng của vợ chồng ngài Hi Nhĩ đều nằm trong lòng bàn tay anh.
“Không thành vấn đề đúng chứ cậu Lệ?”.