Kẻ Hủy Diệt Hôn Nhân - Tiểu Thuyết Tộc

Chương 2: Là cô ta sao?



Đêm đó tôi không ngủ được, thầm nghĩ nhất định phải biết rõ tường tận sự việc.

Trình Hiên làm nhà thiết kế trong một công ty kiến trúc, mặt ngoài có vẻ rất giàu có, nhưng trên thực tế anh ta không có bao nhiêu tiền, bởi vì sĩ diện nên ăn mặc đều là đồ sang trọng, còn sợ người khác biết anh ta là sinh viên đại học do ba chị gái làm ăn nuôi nấng.

Tiền lương của anh ta cho bản thân tiêu cũng không đủ, chứ không nói đến tiêu cho gia đình, các chi tiêu trong nhà đều là tiền tôi bỏ ra.

Nhưng ai mà nghĩ đến anh ta nghèo như vậy, vậy mà còn ngoại tình bên ngoài, có cả một đứa con riêng, càng làm cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi chính là, anh ta còn dám mang tới trước mặt tôi để tôi giúp anh ta nuôi.

Nghĩ tới đây, tôi hận không thể đem người đàn ông bên cạnh còn đang ngủ say lập tức bóp chết!

Ngày hôm sau, tôi giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, làm xong bữa sáng, sau khi anh ta đi làm thì lập tức liên hệ với một nhà thám tử tư, nhờ bọn họ giúp tôi điều tra Trình Hiên suốt ngày rốt cuộc đang làm gì.

Tôi nôn nóng bất an đợi một lúc lâu, sau đó đợi đến khi thám tử gửi đến một bức ảnh.

Nhìn thấy bộ dáng Trình Hiên ôm ấp một người phụ nữ khác, lửa giận trong lòng tôi tăng vọt. Nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của người phụ nữ kia, mặt tôi trong nháy mắt trắng bệch.

Tại sao lại là cô ta! Kiều Mộng!

Người phụ nữ âm hồn bất tán này! Còn dám quyến rũ chồng tôi!

Tôi nắm chặt lòng bàn tay của mình, bởi vì quá mức phẫn nộ mà cảm giác đau cũng không thấy.

Đợi đến buổi tối Trình Hiên trở về, tôi dồn nén tất cả cảm xúc của xuống, nhanh chóng thay đổi biểu cảm, trên mặt nở nụ cười.

“Trình Hiên, anh về rồi à?”

Trình Hiên chưa từng kiên nhẫn với tôi, bởi vì anh ta biết tôi yêu anh ta, tới nay tôi vẫn biểu hiện như không thể rời khỏi anh ta.

Anh ta lướt mắt nhìn xung quanh, hỏi một câu: “Thần Thần đâu?”

Tôi cười tủm tỉm đáp lại: “Nó đi chơi với các bạn nhỏ khác rồi, bây giờ còn chưa về.”

Trình Hiên gật gật đầu, nghênh ngang ngồi ở trên sô pha, xem chương trình giải trí rất vui vẻ.

Từ đầu tới cuối cũng không hỏi một câu con gái còn nằm trong bệnh viện rốt cuộc thế nào.

Ngoài mặt tôi không để lộ biểu cảm gì, Thần Thần sau khi trở về liền cùng bọn họ ăn bữa tối.

Trình Hiên đối với con trai của mình thật đúng là tốt, con gái từ nhỏ đến lớn đều chưa từng dỗ ngủ, vậy mà Thần Thần vừa tới vài ngày thì anh ta mỗi ngày đều kể cho thằng bé nghe chuyện xưa trước khi ngủ, dỗ ngủ.

Nhìn anh ta vào phòng Thần Thần, tôi vô cảm trở lại phòng.

Điện thoại của Trình Hiên đang ném ở trên giường.

Có lẽ là bởi vì cho tới bây giờ tôi chưa từng kiểm tra điện thoại di động của anh ta nên anh ta mới có thể tùy tiện như thế.

Tôi cẩn thận quan sát vị trí đặt điện thoại di động một chút, lén lút khóa cửa lại, lúc này mới cầm điện thoại di động lên.

Mật khẩu điện thoại di động của anh ta là sinh nhật của chính mình, bao nhiêu năm vẫn không thay đổi, tôi nhanh chóng nhập khóa mở được.

Một bên dựng thẳng lỗ tai nghe động tĩnh bên ngoài, một bên tôi mở ra wechat ra, đập vào mắt có một cái ghi chú là "Bảo bối".

Vừa nhìn avatar kia, tôi lập tức nhận ra đây chính là Kiều Mộng!

May mắn Kiều Mộng còn không gửi tin nhắn qua cho anh ta, tôi lập tức mở ghi chép trò chuyện ra.

Tôi càng xem càng kinh hãi!

Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng có một ngày bản thân sẽ nhìn thấy lịch sử trò chuyện của chồng và người phụ nữ khác như thế này!

Trong lịch sử trò chuyện, Trình Hiên và Kiều Mộng nghiễm nhiên là người một nhà, mà tôi chính là trò đùa của bọn họ.

Kiều Mộng từng câu từng chữ đều đề cập đến chuyện cô ta mang thai có bao nhiêu khó khăn, hơn nữa đây lại là một quý tử, không giống tôi sinh một đứa con gái vô dụng.