Nghe Phùng Ngọc nói vậy, Violet lúc này rơi vào im lặng, chỉ nhìn về phía cô gái người Trung Quốc này nhưng không nói gì. Mà thấy đám người này không ngừng tranh luận, Bùi Mạnh Đạt lúc này lên tiếng nói rằng:
- Ta nghĩ mọi người hãy bắt đầu thu thập một số mẫu vật tại nơi này, cũng như dò xét những người đã chứng kiến hết sự kiện, để đưa ra kết luận cuối cùng.
Nghe Bùi Mạnh Đạt nói vậy, những nhà khoa học có mặt tại đây đều gật đầu đồng ý. Sau đó họ bắt đầu tản ra thu lấy mẫu vật, cũng như dò hỏi người dân, khi đã tận mắt chứng kiến hết toàn bộ sự kiện xảy ra.
Mà tại trong đám người, có một tên thanh niên đang dùng một bộ mặt trầm tư nhìn về phía nơi này. Qua một lúc hắn vậy mà chỉ để lại một cái tàn ảnh, sau đó biến mất khỏi đây.
Tối ngày hôm đó, tại một khách sạn 5 sao tại Hà Nội, người thanh niên kia vậy mà xuất hiện tại đây. Hắn nhìn về phía một người đàn ông trung niên, đang cầm một ly rượu vang đỏ trên tay, rồi lên tiếng nói rằng:
- Chú Mạnh hai sự kiện lần trước cháu không tận mắt nhìn thấy. Nhưng lần này cháu đã đích thật quan sát nó từ đầu đến cuối.
Nghe người thanh niên nói vậy, người đàn ông trung niên tên là Hoàng Tuấn Mạnh lên tiếng nói rằng:
- Tuấn Minh cháu nói xem, cháu có cảm nhận gì về sự việc này.
Nghe Hoàng Tuấn Mạnh nói vậy, Hoàng Tuấn Minh lúc này lên tiếng nói rằng:
- Mấy hôm nay cháu có việc đi đến xã Hát Môn, vừa hay gặp đúng lúc sự kiện này diễn ra. Thứ đầu tiên cháu cảm nhận đó là toàn bộ vùng không gian tại xã Hát Môn, trong khoảnh khắc sự kiện xuất hiện. Nó như bị một bàn tay của một thế lực thần bí thao túng.
- Những hình ảnh chém g·iết, âm thanh của những người đó nói chuyện với nhau, chân thực đến mức cháu không phân biệt được thật giả.
- Quan trọng nhất cháu thấy đó là cảm xúc của những người trong sự kiện đó. Cảm súc của họ vậy mà có thể l·ây n·hiễm đến những người đang xem tại thời điểm đó.
- Đối với việc này cháu cho rằng có một cao thủ, sử dụng ý cảnh và ma pháp tạo ra huyễn tưởng cho người xem bị lạc vào đây. Khiến họ không phân biệt được thật giả, để tạo ra sự việc này.
- Nhưng mà cháu đã dò xét người đó rất lâu, lại không phát hiện ra bất kỳ ai nắm giữ sức mạnh có thể tạo ra việc đó.
- Trái đất tồn tại rất nhiều bí ẩn và số cường giả mà Trái đất đang ẩn giấu ở trong bóng tối cũng không ít. Tại Việt Nam thế lực siêu nhiên do ba đại gia tộc họ Hoàng chúng ta, cùng với họ Mạnh và họ Vũ trưởng khống.
- Nhưng nếu như gia tộc nào có thể làm được việc này, thì chúng ta hoàn toàn không làm nổi. Vậy nên có thể là hai thế lực bá chủ tại nước ngoài làm nên việc này, hoặc do một thế lực tán tu xuất hiện làm việc này.
- Nhưng bất kể là ai làm ra chúng thì thế lực này cực kỳ to lớn. Bởi vì bọn chúng dám phá vỡ mệnh lệnh thép của hội đồng tối cao.
Nghe Hoàng Tuấn Mạnh nói vậy, Hoàng Tuấn Minh lúc này rơi vào trầm tư sau đó nói rằng:
- Sự việc lần này diễn ra quá nhanh, chưa đầy một tháng đã có ba lần kẻ kia ra tay. Nhưng bên phía hội đồng tối cao có vẻ như vẫn chưa chú ý đến việc này. Hoặc họ đã phái người đến nhưng chúng ta không biết.
- Đối với việc này chú Mạnh người nghĩ xem chúng ta nên ứng đối với hội đồng như thế nào. Bởi vì hội đồng khi đến đây, tuyệt đối sẽ tra xét các gia tộc chúng ta
Nghe cháu của mình nói vậy thì Hoàng Tuấn Mạnh lúc này cười nhạt sau đó nói rằng:
- Việc này chúng ta vốn không tham gia, vậy thì sợ cái gì chứ. Hội đồng muốn tra thì để bọn chúng tra đi.
- Ngoài ra ngươi phải nhớ, hội đồng cũng không phải là thứ chúng ta có thể tin tưởng được. Vậy nên có đôi lúc đừng vui vẻ bề ngoài đạo mạo của đám người kia, mà cho rằng chúng là người tốt.
Nghe Hoàng Tuấn Mạnh nói vậy, Hoàng Tuấn Minh lúc này có chút trầm tư nhìn về chú của mình. Sau đó hắn cũng không nói gì nữa, rồi rời khỏi đây.
Nhìn cháu mình rời đi, Hoàng Tuấn Mạnh lúc này đặt ly rượu vang xuống bàn. Bản thân thì đi đến chỗ cửa sổ, chắp hai tay sau lưng, dùng một bộ mặt trầm tư nhìn về phía khung cảnh thành phố Hà Nội, mà không ai biết hắn đang nghĩ gì trong đầu.
Qua một lúc, âm thanh điện thoại không ngừng vang lên. Nhìn thấy cảnh này, Hoàng Tuấn Mạnh lúc này bắt máy.
- Được, tôi đã biết.
Nhìn về phía chiếc điện thoại của mình, Hoàng Tuấn Kiệt lúc này nở một nụ cười quỷ dị. Sau đó lại trở về bàn uống cạn ly rượu vang, rồi hắn như là quỷ mị biến mất khỏi trong phòng.
12 giờ tối đêm hôm đó, tại trong tòa nhà quốc hội của Việt Nam, một cuộc gặp gỡ của mấy người thần bí đã diễn ra.
Tại một chiếc bàn tròn, ba người đứng đầu của Việt Nam lúc này là tổng bí thư, chủ tịch nước và chủ tịch quốc hội đều có mặt. Ngồi đối diện với họ là ba gia chủ của ba gia tộc họ Hoàng, họ Vũ và họ Mạnh.
Tại vị trí chủ đạo là một người thanh niên, mặc một bộ áo choàng đen, che kín khuôn mặt. Hắn nhìn về phía những người có mặt trong phòng, sau đó lên tiếng nói rằng:
- Những ngày qua các sự kiện diễn ra tại Việt Nam, khiến chúng ta khá quan tâm. Đến ngày hôm nay, ta vậy mà vô tình đã tự mình chứng kiến hết toàn bộ sự việc này.
- Ta lấy danh dự của hội đồng tối cao, dám khẳng định rằng đây không phải là hiện tượng tự nhiên, mà các nhà khoa học đang nghiên cứu.
- Những sự kiện vừa qua, rất có thể do một người hoặc một thế lực tạo ra.
- Mục đích của chúng tạo ra việc này là gì, chúng ta tạm thời chưa nói đến. Nhưng việc chúng phá vỡ đi cân bằng của thế lực siêu nhiên trên toàn bộ thế giới, là điều đáng được chúng ta quan tâm.
- Vì vậy hôm nay ta lấy thân phận của hội đồng tối cao. Yêu cầu chính phủ Việt Nam và ba đại gia tộc dốc toàn bộ lực lượng, truy tìm ra kẻ này hoặc tổ chức này.
Nghe người thanh niên này nói vậy, lúc này chủ tịch quốc hội Hà Phương Thảo lên tiếng nói rằng:
- Vấn đề này là của thế lực siêu nhiên, các ngươi nên tự mình tìm hiểu. Chúng ta làm sao có thể tìm ra được kẻ đó, thậm chí cho dù tìm ra được. Vậy nếu kẻ đó phát hiện ra chúng ta, g·iết người của chúng ta thì sao đây.
Hà Phương Thảo vừa nói vậy thì người thanh niên thần bí kia lên tiếng nói rằng:
- Vấn đề này bà không cần phải lo lắng, ta đã liên hệ với hội đồng. Trong thời gian mấy ngày tới, hội đông sẽ phái lượng lớn cường giả đến đây.
- Có điều số lượng cường giả cho dù mạnh mẽ, cũng khó có thể giá·m s·át toàn bộ các vùng đất của Việt Nam. Vậy nên cần lượng lớn tai mắt của chính phủ Việt Nam tham gia vào.
- Ngoài gia ta biết các vị cũng không muốn để cho các thế lực như chúng ta, xâm lấn vào lãnh thổ Việt Nam.
- Nhưng ta nghĩ các vị cũng hiểu, tổ chức hay cá nhân thần bí kia, đang muốn hướng đến là Việt Nam. Bởi vì những sự kiện gần đây đều liên quan đến Việt Nam.
- Các vị bây giờ có thể lợi dụng nhân quyền của mình, để từ chối sự giúp đỡ của hội đồng. Nhưng sau này nếu Việt Nam xảy ra vấn đề gì, thì hội đồng sẽ không quan tâm đến các lời cầu khẩn của Việt Nam nữa.
Người thanh niên này vừa nói vậy, thì lúc này tổng bí thư Nguyễn Phú Đức ngăn cản Hà Phương Thảo, rồi ông ta mỉm cười nói rằng:
- Việt Nam đã ký kết thỏa thuận với hội đồng, chúng ta tất nhiên sẽ tuân thủ lời hứa của mình. Có điều trước khi sự việc này được làm rõ, tất cả thành viên của hội đồng khi tiến vào lãnh thổ Việt Nam, đều phải gắn thiết bị định vị.
- Một khi chúng ta phát hiện thành viên hội đồng giở trò gì trong lãnh thổ Việt Nam. Chúng ta lập tức sử dụng nhân quyền của mình tại hội đồng, để trục xuất tất cả các người ra khỏi đây.
Người thanh niên thần bí nghe vậy thì gật đầu, sau đó cũng không nói gì nữa mà rời khỏi phòng. Thấy cảnh này Nguyễn Phú Đức lại nhìn về phía người của ba gia tộc nói rằng.