Kẻ Khôi Phục Lịch Sử

Chương 3: Rung động



Thời gian nhanh chóng trôi đi, ba ngày đã đến, lúc này Trần Văn Tú đang hòa trong dòng người, đứng tại khu vực xã Cổ Loa, huyện Đông Anh của Hà Nội. Đây chính là nơi di tích Thành Cổ Loa xuất hiện.

Hắn lúc này tìm đến một chỗ bán trà đá. Cầm theo điện thoại, một mình hắn trầm tư ngồi đó vừa uống nước trà, vừa chờ đợi xem rốt cuộc hệ thống tái tạo lịch sử như thế nào.

Cùng lúc này, bất ngờ đang có một đoàn sinh viên của trường Khoa Học Xã Hội Và Nhân Văn Hà Nội đến đây tham quan khu di tích này.

Dẫn đầu bọn họ là một người đàn ông trung niên, ăn mặc một bộ vest màu đen. Ông ta đang chỉ về nơi này, cùng với các sinh viên của mình nói chuyện.

- Các em hãy nhìn xem, đây chính là khu di tích thành Cổ Loa. Nó tồn tại từ thời kỳ Âu Lạc, dưới thời An Dương Vương trị vì, vào khoảng thế kỷ thứ 3 trước công nguyên. Nó cũng là kinh đô dưới thời hoàng đế Ngô Quyền vào thế kỷ thứ 10.

- Tòa thành trì này là minh chứng một thời kỳ dựng nước và giữ nước, khởi đầu của đất nước chúng ta.

Nghe người đàn ông trung niên nói vậy, những sinh viên trong đoàn tham quan đều gật đầu tán thành. Thấy vậy người đàn ông trung niên này cũng mỉm cười hài lòng. Ông ta là Bùi Mạnh Đạt, một tiến sĩ lịch sử của trường Khoa Học Xã hội Và Nhân Văn Hà Nội.

Lần này ông ta đang dẫn khóa sinh viên năm thứ tư đến đây tham quan. Để giúp bọn họ có cái nhìn về lịch sử, chuẩn bị viết báo cáo luận văn kết thúc thời kỳ sinh viên của mình.

Vậy là dưới sự dẫn dắt của Bùi Mạnh Đạt, nhóm sinh viên trường đại học này nhanh chóng khám phá nơi đây. Họ cùng nhau chụp ảnh về những di tích còn sót lại tại nơi này. Sau đó bọn họ không ngừng nói chuyện về các dự án của mình, trong việc nghiên cứu lịch sử trong thời gian tới.

Mà đúng lúc này, thời gian đã đến 8 giờ sáng, tại một không khí hiện đại, nơi mà cô nàng mặc váy ngắn, những chàng trai mặc âu phục đi lại ngó nghênh khắp nơi. Thì giữa bầu trời đang trong xanh, bỗng mây đen ùn ùn kéo đến.

Nhìn thấy tình cảnh này người dân nghĩ rằng trời sắp mưa. Nhưng chưa đợi họ kịp phản ứng thì lúc này dị biến thình lình xuất hiện.

Từ dưới mặt đất, những ngôi nhà từ từ hiện lên. Những ngôi nhà này có hình giống như cái đầu trâu, hai bên cao hơn ở giữa thấp xuống. Nhà được làm bằng gỗ, mái nhà được lợp bằng các loại cỏ khô.



Những ngôi nhà này xuất hiện, nó xen lẫn với các ngôi nhà hiện đại xung quanh đây. Nhưng người dân nhanh chóng phát hiện ra, chúng chỉ là ảo ảnh. Việc này khiến cho những người đứng xem cũng bàng hoàng sợ hãi.

Nhưng tiếp sau đó, mới là khung cảnh mà họ suốt đời không quên nổi. Những ngôi nhà xuất hiện song thì lúc này khung cảnh cũng biến đổi. Tại ngôi làng nhỏ, người dân xuất hiện. Họ có người già, có trẻ em, có nam, có nữ đang đi lại nhộn nhịp ở đây.

Đàn ông quấn khố, cầm theo cuốc xẻng gậy gộc. Những thứ có thể giúp họ chiến đấu và đang tập trung tại một chỗ.

Phụ nữ mặc theo váy, trên người quấn một lớp áo vải vắt chéo ngang vai. Họ lúc này đang không ngừng hô hoán nhau. Lôi kéo trẻ em và người già, cùng với một số đồ có giá trị chạy trốn.

Âm thanh huyên náo của ngôi làng, không ngừng được vang lên. Hoàn toàn lấn áp đi khung cảnh hiện đại lúc này.

- Mọi người mau chạy đi, đám xúc sinh kia chuẩn bị đến rồi.

- Phụ nữ, trẻ em, người không có sức lực thì mau rời đi. Đàn ông thanh niên thì ở lại, ngày hôm nay cho dù có c·hết hết. Chúng ta cũng phải kéo bọn chúng c·hết cùng.

Trong khung cảnh huyền ảo, tán loạn, một ông già đi cũng sắp không nổi, phải chống quải trượng. Nhưng ông ta không ngừng gào thét chỉ huy những người này sắp xếp công việc.

Nhìn thấy tình cảnh này, một người thanh niên với bộ dạng hốt hoảng. Tay cầm theo một thanh gậy gỗ đi đến nói rằng:

- Trưởng làng bọn chúng đến rồi. Có khoảng 50 tên, có điều chúng đều có v·ũ k·hí. Chúng ta sợ không địch nổi.

Người thanh niên này vừa nói vậy, thì lúc này một người đàn ông trung niên khác đi đến, đạp hắn một cái sau đó nói rằng.

- Bọn súc sinh đó chỉ có 50 thằng mà thôi. Chúng ta lúc này cũng có hơn 20 người, cùng lắm thì lấy một đổi một. Tuyệt đối phải chặn chúng lại cho người nhà chúng ta chạy thoát.



Người đàn ông trung niên này vừa nói vậy, thì vị trưởng làng kia gật đầu sau đó nói rằng:

- Thạch Đầu ngươi hãy nói cho mọi người sẵn sàng đi. Chúng ta tuyệt đối phải bảo vệ thôn làng, cho dù có hy sinh tất cả.

- Vâng thưa trưởng làng.

Người đàn ông tên Thạch Đầu này nói xong. Hắn dắt theo những người đàn ông trong thôn làng này, bắt đầu tập trung ra trước cửa thôn, chờ đợi điều gì đó.

Mà thấy khung cảnh này, những người dân tại xã Cổ Loa không ngừng bàn tán xôn xao.

- Mọi người nhìn xem đây là cái gì, họ rốt cuộc là ai.

- Cái này ai mà biết được. Ngươi nhìn xem những ngôi nhà này, những người này, tất cả chỉ là ảo ảnh. Nhưng tại sao âm thanh lại vang lên, hơn nữa lại chân thực như vậy.

Người dân xung quanh không ngừng bàn tán xôn xao, thì lúc này Bùi Mạnh Đạt thân là tiến sĩ lịch sử. Ông ta nhìn vào phục sức của người dân, cũng như khung cảnh của ảo ảnh đang diễn ra mà lên tiếng nói rằng:

- Mọi người hãy nghe tôi nói, từ trang phục cũng như khung cảnh này. Tôi dám khẳng định đây tuyệt đối là một ngôi làng tại thời kỳ Âu Lạc.

- Nhưng tại sao khung cảnh này lại xuất hiện thì tôi không biết. Nhưng thông qua kiểm tra tôi khẳng định, đây chỉ là ảo ảnh, không ảnh hưởng đến sức khỏe hay là tài sản của chúng ta lúc này.



Bùi Mạnh Đạt vừa nói vậy thì những người dân xung quanh cũng đỡ đi hoảng loạn. Họ lúc này không còn chạy loạn nữa, mà đứng xem khung cảnh này. Có người bắt đầu lôi máy ảnh quay video phát trực tiếp trên mạng, về khung cảnh bất ngờ xuất hiện này.

Trong lúc những người dân còn đang bàn tán thì lúc này khung cảnh lại chợt biến. Tại phía cửa thôn, khung cảnh xuất hiện hơn 50 tên binh lính người Hán thuộc nước Tần.

Một tên binh sĩ mang theo một lá cờ màu đen, phía bên trên viết một chữ Tần, bằng tiếng Tiểu Triệt.

Những binh sĩ này tầm hơn một chục người đứng đầu, mặc các bộ áo giáp bằng sắt. Phía trước ngực họ áo giáp do các tấm sắt đan chéo với nhau theo hình vảy cá. Liên kết với hai mảng giáp ở vai và một mảng giáp che đi phần thân dưới.

Số binh sĩ còn lại thì không có áo giáp. Nhưng trong tay bọn họ nắm chặt trường kiếm, cùng một tấm khiên gỗ.

Nhìn thấy đám này vừa đến, lúc này người đàn ông tên là Thạch Đầu kia gào lên.

- Khốn kh·iếp Tần binh, ngày hôm nay bọn mày hãy để mạng lại đi.

Thạch Đầu vừa nói xong, hắn lập tức lấy thân làm gương đi đầu. Phía sau 20 người đàn ông cũng hùng hục cầm theo quốc xẻng lao lên t·ấn c·ông.

Mà nhìn thấy điệu bộ của họ như vậy, lúc này tướng lĩnh nước Tần cầm trường kiếm, sau đó cười khẩy nói rằng:

- Man di người Việt, còn không chịu đầu hàng sao. Các huynh đệ g·iết hết bọn chúng cho ta.

Kẻ này vừa nói xong thì đám binh lính Đại Tần lập tức lao lên tiến công. Lấy 10 tên mặc áo giáp đi đầu, cầm kiếm xung phong chặn đứng những chiến sĩ người Việt. Những tên còn lại bắt đầu tản ra bao vây lấy họ, rồi tiến hành một cuộc đồ sát.

Không có v·ũ k·hí trong tay, chỉ dựa vào các loại công cụ thô sơ như gậy gộc, cuốc xẻng, các chiến sĩ người Việt nhanh chóng bị g·iết hết.

Làm xong việc này, tên tướng lĩnh người Tần kia, nhìn về phía ngôi làng trước mặt sau đó nói rằng:

- Mọi người tản ra đ·ốt p·há, tàn sát cho ta.

- Vâng thưa tướng quân.