Kẻ Nắm Giữ Sự Thông Thái Của Solomon

Chương 161: Bị ném vào Dungeon



Chỉ còn cách 1 tuần trước khi chiến tranh ập tới, thật ra nó đã ập tới rồi, nhưng không phải là nước cậu, chỉ mới là những tiểu vương quốc lân cận chứ chưa đến các nước lớn mạnh.

Họ đã cử người hỗ trợ các nước tiểu vương quốc, tuy vậy quỷ tộc rất đông, ước tính hơn cả ba triệu quỷ tộc, con số vẫn còn tăng mà không có mức độ giảm khiến nhiều nước đều lo lắng.

Chỉ còn lại một tuần nữa để các học sinh mọi nơi đều phải rèn luyện trở nên mạnh mẽ để có thể bảo vệ loài người khỏi nguy cơ bị quỷ tộc xâm chiếm.

Hiện tại cả tám người bao gồm cậu,Hibi,Zin, Yuji,Yujin,Nobura,Hitomi và Yumi đang tiến tới một nơi nào đó sâu trong rừng.

Cả bọn đã bỏ phiếu đồng ý vào cái hộp ở kế bên phòng hiệu trưởng sau đó rời đi, tất nhiên là trừ Yumi.

Cậu đang dẫn họ đến một Dungeon, một nơi nguy hiểm nằm sâu trong khu rừng cùng với một cái bao lớn.

Dù cho họ tiến bộ cỡ nào, cấp độ của họ vẫn dậm chân tại chỗ là cấp 1, vì vậy để cải thiện điều đó, nhằm tăng chỉ số lẫn ma lực và máu, sức chịu đựng, cậu quyết định ném cả tám vào một cái Dungeon lv 20.

Dungeon có rất nhiều cấp độ, trong đó lv 20 được tính là một Dungeon cấp thấp, không quá nguy hiểm,cả một tổ dội hạng C gồm trên 10 người vẫn đi được, ban đầu cậu chỉ cho họ tới đây để dễ thở, mấy ngày sau cậu sẽ ném họ vào những Dungeon khó hơn.

Đứng trước cổng Dungeon, cả bọn trầm trồ vì đây là lần đầu tiên họ thấy một Dungeon khi chỉ đọc ở trên sách.

"Đi vào trong đó, thấy con gì di chuyển, giết. Đừng có chạm vào kho báu gì cả cho đến khi tới tầng cuối cùng, lúc đó sẽ có một cánh cửa ra ở tầng cuối cho thoát, nhớ là chia nhau ra mà giết, sinh vật trong dungeon không vô hại nên dễ thương cũng giết. À đúng rồi, giết xong chúng sẽ rớt một viên tinh thạch ra, nhớ không được bỏ sót viên nào đấy."

Cậu nhắm vào hẳn lời nói cuối của mình vào những cô gái với trái tim nhạy cảm, sau đó ném cả bọn vào trong, cả Yumi, mặc dù cô không tham chiến, chỉ đến đây để xem họ luyện tập thôi, không ngờ cậu cũng ném thẳng cô vào Dungeon chỉ trừ Hitomi ở lại.

---

"Triệu hồi toàn bộ quái thú mà cô có xem?"

"Nhưng sẽ tốn rất nhiều mana.."

"Không sao."

Cậu lắc đầu, đút tay vào cái túi đeo bên phải, thật ra bên trong không có gì cả, chỉ là cậu không muốn cả bọn nhìn thấy túi không gian của mình, nên giả vờ đem theo một cái túi chứa đầy đá bên trong, giả bộ lấy đồ đạc thật ra cậu lấy từ trong túi không gian ra từ cái túi đó.

Lấy ra 3 bình mana có kích cỡ tầm trung, cậu đặt nó lên một cục đá bên đường.

"Cứ xài đi."

Ném cho cô một câu, khi thấy vậy cô chỉ gật gù và sử dụng thuật triệu hồi của mình.

Cô đọc những câu chú trong khi cậu vẫn đang quan sát, một dòng tròn phát sáng hiện lên ở phía trước cô, dần một con thú xuất hiện.

"Cô thực sự là hạng S à?"

Cô mất độ khoảng 3 phút để chỉ triệu hồi có một con thú, thậm chí nó chỉ là con thú cấp A khiến cho cậu cảm thấy khó hiểu.

mất 3 phút để chỉ triệu hồi một con thú cấp A, là một thứ gì đó cậu thấy không đúng.

"Thử triệu hồi tất cả thú mà cô có xem?"

Nghe cậu nói, cô tiếp tục.

Một vòng tròn lớn xuất hiện khi cô niệm chú, mất 1 phút, một con thú xuất hiện. Cô có tổng 7 con thú bao gồm cả con thú cấp A cô triệu hồi ban nãy, có 2 con hạng A, 3 con hạng B và 2 con hạng C, cậu không tin được rank S mà lại như thế này, có lẽ vì triệu hồi sư là một nghề mà rất ít người đạt cũng như ít người chọn vì nó phụ thuộc khá nhiều vào ma lực,cách điều khiển và tức nhiên là tương thích giữa triệu hồi sư và thú. Cô đạt được rank S chắc có lẽ một phần nhờ vào những bài test.

Mặc dù có Shinobu, cô sói bên mình nhưng cậu không phải là triệu hồi sư, đơn giản là cả hai giao ước chủ-tớ với nhau, còn triệu hồi sư là triệu hồi bất kì con quái vật nào đó tương thích với mình.

Những con linh thú cô triệu hồi một số những đặc điểm khác nhau, mấy con hạng B thì có thể tạo đá tấn công, nhưng không biết tạo đá phòng thủ, một số thì có kĩ năng phòng thủ nhưng không có kĩ năng tấn công, còn hạng C thì coi như vô dụng, cô triệu hồi và giữ chúng có lẽ vì thấy chúng tội nghiệp và đáng yêu thôi.

Còn hạng A thì khác, một cấp độ khá chênh lệch giữa các hạng với nhau, hạng A thì có thể vừa phòng thủ, vừa tấn công, nhưng bình thường sẽ có một trong hai cái mạnh hơn cái kia.

Nhưng hạng S thì khác, chúng có ý thức mạnh mẽ hơn những hạng dưới mình, không cần ra lệnh chúng vẫn biết thế nào là lúc tấn công, thế nào là lúc để phòng thủ và sức mạnh cũng tách biệt so với hạng A.

"Nếu muốn mạnh hơn, thì phải hi sinh.."

Cậu nói với cô, cô không hiểu được lời nói đó nên buộc cậu phải nói thêm.

"Cho hai con hạng A ăn toàn bộ linh thú của cô đi, chỉ trừ con hạng B có khả năng bảo vệ mạnh mẽ."

Một câu nói độc ác nhất sáng hôm nay cô nghe, trái tim cô như bị cắt làm hai sau câu nói đó. 

Nhưng linh thú cô đã nuôi nấng, yêu thương chúng bấy lâu nay, ấy thế mà cậu lại bảo cho hai con hạng A giết gần hết cả bọn, chẳng phải quá độc ác sao?

"Nhưng chúng là những người bạn quý giá--.."

"Linh thú không như ma thú, ăn nhau đồng nghĩa kết hợp với nhau, ý thức của cả hai sẽ bị gộp thành 1 thôi, không hẳn là chết."

Chưa để cô dứt câu, cậu nói tiếp. Thật ra, linh thú có cách kết hợp khác nữa, nhưng một linh thú hạng A thì làm sao có thể kết hợp với hạng C theo cách kia được, vì vậy buộc phải cho hạng A ăn lấy các hạng còn lại và tiến hoá.

Nhưng xem ra cô vẫn không hài lòng về điều đó khiến cậu thở dài, cậu không muốn ép gì cô, linh thú mà đi ăn lẫn nhau thì công nhận tàn nhẫn thật, nhưng nó sẽ giúp chúng mạnh hơn rất nhiều khi ý thức của chúng cũng trở nên phát triển..

"Nếu thế thì hãy chờ họ đem những viên tinh thạch của mấy con quái thú về, cho linh thú ăn thì nó cũng sẽ tiến hoá thôi, không sao."

Cậu định sử dụng đống tinh thạch đó rèn những vũ khí cho cả bọn, nhưng những tinh thạch của quái vật lv thấp thì cũng không sao.

"Trong khi ngồi chờ, cứ luyện tập với chúng đi.--- À đúng rồi.."

Cậu nhớ có nhiều lần mình đã vả khá nhiều Dungeon, nên thu nhập cũng kha khá tinh thạch, từ hạng D cho đến hạng A đều có, còn hạng S chưa có vì cậu đã vả được con nào hạng S đâu.

Vờ lấy trong túi mình ra 10 viên tinh thạch hạng B, cậu ném về phía cô.

"Cầm lấy và chờ, khi tôi bảo cho chúng ăn thì cứ thế mà làm."

Cậu chụp lấy 3 bình thuốc ma lực, cho vào nó một chút ma lực tinh khiết để thanh tẩy những hắc ám trong tinh thạch, dù gì tinh thạch cũng từ quái vật, mà đã gọi là quái vật thì làm gì có con nào không có hắc ám.

Ném nốt 3 bình thuốc biến dị về phía cô.

"Đổ bình thuốc biến dị này 10 viên, sau đó cho nó ăn. Còn không đổ vào thì nó sẽ chết đấy."

Chết ý cậu ở đây không phải là nó phát nổ mà chết, chỉ là ăn quá nhiều tinh thạch quái vật sẽ khiến ma lực của nó biến đổi thành ma lực hắc ám và điên cuồng tàn sát xung quanh như quái vật, lúc đó  cậu buộc phải giết nó thôi.

Cô vuốt ve con ếch hạng B của mình, mặc dù nó khá là nhớt nhát, nhưng đó là tình yêu của đôi bạn chăng..

Cô thì thầm với nó sau đó đổ bình nước lên 10 viên, sau đó đưa từ từ vào mồm nó.

Khi con ếch vừa nuốt xong cả 10 viên. Cô cảm thấy nó trở nên mạnh lên, khi bật bảng trạng thái, cô thấy nó có thêm những kĩ năng, cấp độ cũng tăng lẫn chỉ số.

Nhưng  không có lấy dấu hiệu gì nó sẽ tiến hoá.

"Có lẽ 10 viên hạng B là chưa đủ.."

Cậu ném thêm 20 viên hạng D cho cô, viên nào viên nấy chỉ bằng đầu ngón tay cô.

Cô không biết cậu lôi đâu ra đống này trong cái túi thế, có lẽ lúc cậu mất tích đã đi săn chăng?

Ném nốt bình ma lực được cậu biến đổi, cô đổ hết vào đống tinh thạch sau đó cho nó ăn.

"Hm.."

Cậu ngẫm, sức mạnh thì chỉ tăng một chút xíu so với ban nãy, kĩ năng thì không có, xứng đáng với danh hiệu hạng D.

Cậu chỉ mong những người kia đem ra kha khá số đá hạng C, bởi lv 20 thì đa phần là quái vật hạng C, hiếm lắm mới có con hạng B, dù sao thì họ cũng xử lý được thôi.

Trong người cậu chỉ còn 20 viên hạng C, 10 viên hạng B và 6  viên hạng A, cậu quyết định giữ chúng lại không sử dụng nữa, ném bình ma lực cuối trên đá về phía cô để cô uống nó mà hồi phục.

"Có lẽ phải đợi thêm vài tiếng nữa cơ à.."