Kẻ Nắm Giữ Sự Thông Thái Của Solomon

Chương 55: Nữ Hầu Chiến Sư.



"Ngài có muốn làm chủ nhân của chúng tôi không?" Cô gái phía bên phải hỏi cậu.

"Chủ nhân? Tại sao?"

"Chúng tôi là Vampire Nữ Hầu Chiến Sư, mục đích duy nhất của chúng tôi là sống để hỗ trợ chủ nhân hết mực của mình."

"Vampire Nữ Hầu.. Lần đầu tiên tôi nghe từ nó"

Nghe xong lời cậu nói, hai cô gái nở nụ cười lạnh trong khi vẫn bị xích lại.

"Có lẽ do ngài còn quá nhỏ? Hay tại thời nay không còn những thứ như Nữ Hầu Chiến Sư rồi."

"Nhưng tại sao lại chọn 1 thằng nhóc như tôi làm chủ nhân?"

"Vì ngài mạnh mẽ."

Cả hai người nói cùng lúc, trong lời nó của họ dường như có sự tôn trọng dành cho cậu. Nhưng cậu vẫn khó chịu khi cả hai đều phải quỳ gối xuống và bị xích lại như thế trong khi nói chuyện với cậu.

"Tôi phá nó được chứ?" cậu hỏi

"Không thể, nó là sợi xích của giao ước, trừ khi giao ước này kết thúc, không thể cắt đứt nó."

"Vậy, giao ước đó là gì?" 

"Tìm được một chủ nhân xứng đáng để phục vụ."

Cậu không phải không muốn cứu lấy hai cô gái này, chỉ là khi cứu lấy họ, nơi nào sẽ là chỗ cho họ ở chứ? 

(Đúng rồi)

Cậu vừa nhớ ra một chuyện, nhà cậu có hai cô hầu gái vừa nghỉ hưu, cậu nghĩ đưa hai cô gái này về thay thế chỗ đó cũng không quá tệ.

"Được rồi.. Tôi sẽ giao ước với các cô."

"Tốt quá. Vậy thì giao ước kiểu Vampire nhé? Giao ước máu." 

Khi cô vừa nói xong, những giọt máu trong lớp da của cả hai cô gái bắt đầu chảy ra tạo thành một cộng dây, chúng nối giữa đôi tay thanh mảnh của 2 cô gái cùng với tay phải cậu.

"Từ nay, chúng tôi sẽ phục vụ người này." 

Khi cả 2 vừa nói xong, sợi dây uống lại thành một chiếc vòng rồi từ từ thu nhỏ lại chỉ bằng 1 chiếc nhẫn, nó bay đến 1 ngón trong tay cậu, sợi dây máu đông cứng lại tạo thành 1 chiếc nhẫn nhỏ trên tay cậu, theo sau đó là sợi xích ràng buộc cả 2 cô gái bắt đầu bị đứt đi và biến thành những hạt sáng li ti rồi biến mất.

Các cô gái chậm rãi đứng lên, cậu có thể thấy trang phục họ, nó dài đến hơn đầu gối nhưng trong có vẻ khá bẩn, đứng lên chậm rãi, họ bắt đầu bẻ tay,bẻ chân,bẻ cổ, làm mọi thứ để khởi động cơ thể của mình, sau khi biết gần mình vẫn ổn, họ nhìn cậu với ánh mắt ôn hòa, một ánh mắt đáng lẽ không thuộc về một Vampire Thuần Chủng.

"Cảm ơn ngài vì đã giải thoát chúng tôi, Cậu chủ." Họ đồng loạt nói trong khi đưa 1 chân ra sau, chậm rãi cầm 2 bên váy vén nhẹ lên để thể hiện sự kính trọng của mình, cũng như thể hiện sự thông thạo của Nữ Hầu.

"Các cô tê-" 

"Trước tiên, chúng tôi có 1 điều kiện."

Trước khi cậu kịp mở lời, họ nói thêm, điều đó khiến cậu cau mày đôi chút."

"Điều kiện?"

"Xin lỗi thứ nhưng mong ngài đừng bao giờ hỏi về quá khứ chúng tôi. Ngài chỉ cần biết chúng tôi bây giờ là đủ rồi." Họ chậm rãi nói.

"À ừm.. Tôi sẽ tuân theo điều kiện. Nhưng, các cô tên gì?"

"Phải rồi nhỉ, thật thô lỗ khi chúng tôi lại không xưng hô tên mình cho Cậu chủ. Ngài có thể gọi tôi là Fura, còn kế bên tôi là Fure. Tôi là chị gái, còn đứa này là em gái tôi, chúng tôi sinh đôi nên khá giống nhau, mong ngài không nhớ nhầm chúng tôi cũng như đừng so sánh chúng tôi với các cặp đôi khác." Cô nói như thể trêu chọc cậu, dứt lời, cô mỉm cười một cách nhẹ nhàng trong khi che miệng.

"Người ta nói chị em sinh đôi thường có những điểm khác nhau ha? Nhưng chúng tôi hoàn toàn giống nhau đó, điều đó là cho chúng tôi trở thành bộ đôi chị em bất bại." Cô em gái nói, kết thúc câu nói cô cũng cười như chị mình trong khi lấy tay che lại.

"Quả thật 2 cô giống nhau, quả nhiên là Vampire mà, một chủng tộc kiêu ngạo.."

"Ah, lời khen ngợi của cậu chủ thật quý báu ~" Fure nói.

"Ara, thành thật xin lỗi, vì cũng lâu rồi chúng tôi không được trò chuyện cho nên.." Fura nói tiếp.

"Đủ rồi, rời khỏi đây thôi, nhưng tôi có thể thẩm định các cô chứ?"

"Ara? Ngài còn có cả kĩ năng thẩm định cơ à? Tôi cứ nghĩ ngài chỉ đơn thuần là có hai lượng mana khổng lồ và một thứ gì mà khó chịu tỏa ra thôi ấy chứ." Fure nói nhưng không có lấy biểu cảm ngạc nhiên.

"Ngài cứ tự nhiên, cậu chủ." Fura nói.

Cậu cho qua lời của cô và thẩm định cả hai cô gái. Sau một lúc thẩm định xong, cậu thở dài nhìn các cô gái.

"Các cô đúng là quái vật nhỉ? Tự gọi mình là bộ đôi bất bại cũng không sai.. Về thôi."

Nghe lời thấy lời cậu nói, cả hai tiếp tục nở nụ cười nhẹ trong khi che môi. Khi thấy cậu rời đi, họ tiếp bước theo sau, nhưng đi được vài bước bỗng cậu hỏi.

"[Hóa Dơi], nghĩa là các cô có biến mình thành 1 con dơi  à?"

"Ara, ngài có thể thấy được cả kĩ năng đặc biệt của chúng tôi à. Tôi thật sự bất ngờ khi ngài không hỏi những kĩ năng kia mà lại đi hỏi kĩ năng này đấy." Fure nói trong khi mỉa mai.

"Nó cho phép chúng tôi biến thành dơi, kĩ năng này dùng để thu nhập tin tức, ẩn mình, khiến người khác có thể không phát hiện mình." Fura nói tiếp.

"ồ? một kĩ năng có lợi trong tương lai."

---Nghe thấy lời cậu nói, cả hai cô gái tiếp tục nở nụ cười hài lòng, hài lòng vì mình sẽ có lợi ích cho cậu trong tương lai.

"Tôi biết như thế là vô lễ, nhưng tôi vẫn thắc mắc thưa cậu chủ, nếu ngài nhìn thấy kĩ năng đặc biệt, vậy ngài không hỏi gì về [Control Darkness] của bọn tôi sao?"

"Vì sao à.. Vì tôi cũng có kĩ năng đó."

Nghe lời cậu nói, gương mặt của cả hai cô gái từ một nụ cười thắc mắc, nó trở thành 1 thứ gì đó bất ngờ khi cậu nói.

[Control Darkness], một kĩ năng có thể nói là bá đạo, cho phép chủ nhân kiểm soát bóng tối, họ có thể dùng bóng tối để tấn công, nó có thể đâm xuyên qua bất kỳ cái khiên ma thuật nào vì nó không được tính là phép thuật, hay thậm chí nó có thể nuốt chửng mọi thứ mà chủ nhân của kĩ năng ra lệnh, nhưng nó cần một lượng lớn mana để điều thành, nó còn thậm chí cho phép chủ nhân hòa lẫn vào bóng tối, tiến tới cái bóng của kẻ địch và tấn công họ.

Và lời cậu nói cũng không phải đùa, vì Houka cũng có kĩ năng đó, chỉ là cậu chưa cần tới nên chưa muốn có từ cô ấy, nhưng bây cậu nghĩ bản thân cũng đã cần rồi. Sau khi nghe xong lời cậu nói, Houka cũng "hứ" lên 1 tiếng vì biết kiểu gì cậu cũng ăn vạ mình xin dạy. Nhưng đây cũng không phải là 1 kĩ năng mà ai muốn cũng có thể có, trừ một số cá thể đặc biệt,và cậu cũng nằm trong số những cá thể đặc biệt đó sau khi được Sages phân tích.

*Nhận được kĩ năng [Shadow Hide].*


— QUẢNG CÁO —