Chap 67 : Hai năm sau.
* * * * *
Đã 2 năm trôi qua kể từ lần sinh nhật đó, mọi thứ cậu làm trong 2 năm trôi qua là cố gắng học hành để vào được trường top cùng Hibi. Không chỉ vậy, cậu còn có thể giữ được tới 10 phút trạng thái Liên Hồn Linh Thức, một sự phát triển vượt trội. Tuy vậy cấp của cậu vẫn chỉ vỏn vẹn con số 15 vì suốt cả 2 năm qua cậu chả đi đập lấy con quái vật nào, nhưng nó không đồng nghĩa với việc cậu trở nên yếu hơn. Cải thiện trình độ các kĩ năng của bản thân, dạy phép thuật cho các cô gái, nhưng không biết từ khi nào, mỗi buổi chiều chủ nhật cậu dạy đều có Yumi ở đó học cùng, nhờ đó mà cô bé cũng phát triển kha khá với những bài học phép thuật mà ở trường không được dạy.
Mỗi người bình thường chỉ sử dụng tối đa được 3 thuộc tính, nhưng ít người sử dụng đến 3 thuộc tính vì họ không thể luyện đến tận 3 thuộc tính ở độ tuổi trẻ, không tính thuộc tính số không, vì thuộc tính này là thuộc tính bắt buộc phải có của mỗi người, cả thuộc tính khí cũng vậy, vì nó được coi như là thuộc tính điều hòa lượng khí trong cơ thể, tuy vậy nhưng vẫn có người có thể sở hữu nhiều thuộc tính khác nhau mà không bị rối loạn ma lực.
Hibi. Cô bé sở hữu đến 4 thuộc tính, đó là Lửa, Gió, Nước và Băng, tuy vậy cô bé lại rất ít khi sử dụng ma thuật Lửa, thay vào đó ma thuật cô bé sử dụng nhiều nhất là ma thuật mà được cậu tặng ở nhiều năm trước, ma thuật hệ Băng. Tuy cô bé có ma thuật Hồi Phục, nhưng chỉ dùng để hồi phục những vết thương nhỏ của bản thân.
Yujin. Người vốn không thuần về phép thuật lắm mà thuần về tấn công, ma thuật của cô là Lửa, Đất và Gió. Những ma thuật có lợi cho cận chiến, cô đã được cậu dạy khá nhiều về các lối đánh cận chiến, bây giờ cô có thể tự tin solo thắng bất kì ai trong trường về cận chiến trừ cậu và Zin. Nghề của cô cũng tự đổi từ [Tân Pháp Sư] sang [Tân Kiếm Sĩ].
Yuji. Không như người chị mình, cô bé lại thuần về phép thuật hơn cận chiến, dù vậy cô bé vẫn cố gắng để đủ tự tin mà giúp chị mình từ phía sau. Các ma thuật mà cô bé thuần là Ma thuật Gió, Lửa, Nước và Đất. Bốn nguyên tố của tự nhiên, không chỉ vậy, Tinh Linh Thuật của cô bé cũng có vẻ mạnh hơn của Hibi, điều đó cũng khiến cho cậu bất ngờ và tự hỏi cô bé đã làm gì mà mình và Tinh Linh giao ước của cô bé lại phát như thế. Tuy vậy, cô bé vẫn yếu hơn so với Hibi, về cách chiến đấu lẫn mana, cô bé luôn tự đặt câu hỏi không biết từ đâu mà Hibi lại có lượng lớn mana như thế.
Zin. Người sử dụng những ngày nghỉ của mình để đến nhà cậu và cùng cậu luyện tập, nhờ đó mà Zin đã rút ra được rất nhiều kinh nghiệm chiến đấu cho bản thân sau nhiều lần ăn đập sấp mặt, đến bây giờ Zin vẫn chưa thắng cậu được trận nào dù đã cố nhường 1 tay.
Yumi. Ngươi có thể được coi là phát triển kém nhất trong số những người mà cậu luyện tập, có vẻ do cô bé là người được cậu dạy trễ nhất, ma thuật của cô bé chỉ đơn thuần là Nước và Gió, nhưng bù lại thì khả năng điều khiển ma thuật của cô bé cũng khá tốt, trên hết là cô bé là người thông minh hơn so với những người kia.
Còn về phần cậu, mỗi khi có thời gian rảnh, cậu lại chiến đấu cùng với Houka hoặc hai cô người hầu Vampire của mình, đôi lúc cậu cũng chiến đấu luôn với cả Zebel. Zebel là người mà nói cậu có thể thắng nếu cô bé không dùng khả năng đặc biệt của cô bé, và cả ma thuật cô bé có mà cậu không biết tới. Shamac, ma thuật làm cho đối phương rơi vào tình trạng mù lòa, không cảm nhận được bất cứ thứ gì, như thể đang ở trong bóng đêm vô tận vậy, tuy vậy họ vẫn có thể cảm nhận được cơ thể mình, và nếu giỏi hơn, khi bị dính Shamac, họ có thể cảm nhận đối phương bằng Mana Control của mình, và cậu đã thành công với điều đó. Nhưng cho đến khi cô bé sử dụng Ultra Shamac thì lại khác, cậu hoàn toàn không còn cảm giác gì với cơ thể mình, dây thần kinh như bị tê liệt, Mana của cậu cũng bị nhiễu loạn khiến cậu không thể cảm nhận bằng mana của bản thân. Cậu đã nhận được Shamac nhờ [Thích Ứng] nhưng không hiểu sao, cậu không thể nhận được Ultra Shamac.
-------------------
"Có kết quả rồi Onii-chan ! Mọi người đều được vào trường Top của Thủ Đô !"
Đang ngồi trò chuyện với các tinh, một giọng nói từ bên ngoài truyền vào khiến cậu phải nhìn ra, cậu vẫn vô cảm như ngày nào, có thể nói rằng cả 2 năm qua chẳng ai thay đổi gì nhiều, chỉ có vóc dáng và hình dáng của họ là thay đổi.
"Vậy à."
Như thể không phải là điều gì quá bất ngờ, cậu đáp lại cô bé với giọng nói vô cảm rồi quay sang nói chuyện với các Tinh Linh, thấy vậy cô bé bểu môi chạy đến ôm cậu.
"Anou ne! Anh phải khen em chứ, em cố gắng rất nhiều đó !~"
"À ừm.. Giỏi lắm.."
Xoa đầu cô bé, cậu nói trong khi bộ ngực của cô bé chạm vào người, nó không quá to nhưng cũng không quá nhỏ là những gì cậu nghĩ.
Lên Thủ Đô, cậu và Hibi vốn biết rằng cha mẹ mình sẽ không thể theo cùng, cậu và cô bé cũng không buồn về điều đó, dù gì cả hai cũng đã có thể trưởng thành đến mức nhất định là bảo vệ được bản thân, nhờ đó mà cha mẹ của cả hai cũng không quá lo lắng cho họ khi họ lên Thủ Đô để học. Sau một hồi nghe cô bé giải thích thì có vẻ cậu, Hibi,Yujin,Yuji,Yumi và Zin đều vào cùng một trường.
(Nếu không có mình dạy kèm thì có lẽ giờ tên đó cũng tạch rồi còn đâu..)
Cậu nghĩ trong khi nhớ về bản mặt của Zin, người cậu xin cậu dạy để có thể vào cùng trường với mọi người.
"Haiz.. Mong rằng hắn chưa chết."
"Huh? Nii-chan?"
Như thể vừa nghe được cậu lẩm bẩm gì đó, cô bé hỏi nhưng chỉ nhận lại vỏn vẹn 3 từ "Không có gì" từ cậu.
"Chúng ta sắp xa mái nhà này rồi đấy, em buồn chứ?"
Lắc đầu, cô bé nói.
"Không đâu. Miễn là một ngày nào đó trong tương lai, em có thể cùng Onii-chan trở về mái nhà này cùng với nhau thì sẽ ổn thôi ! Mặc dù cũng sẽ buồn lắm khi xa papa và mama một khoảng thời gian.."
Giọng cô bé càng nhỏ dần như thể đang buồn về cuối câu, thấy vậy cậu tiếp tục xoa đầu cô bé rồi nói.
"Yên tâm, một ngày nào đó, chúng ta sẽ về cùng nhau.."
Nhìn lên bầu trời, những con gió của mùa hè thổi qua cậu, những đám mây to lớn đang lơ lững trên bầu trời, đối với cậu, cậu cũng có đôi chút hối tiếc về nơi này.
"Anh nghĩ vậy.." Cậu lẩm bẩm, tuy vậy Hibi không thể nghe và vẫn tiếp tục hưởng thụ việc ôm cậu.