Cả bốn người đều bất ngờ trước hành động của Yami, bọn họ không thể ngờ là cậu cũng là một con người lại không có tí đoàn kết nào, góp sức cùng nhau tiêu diệt Giff lại ích kỉ kiêu ngạo vì lòng tự tôn của bản thân mà làm giá.
Thấy vậy cậu thanh niên tầm tuổi của Sakura Igarashi vẻ mặt liền trở nên có chút bực tức.
"Hana cô ấy là một trong những nhân lực quý giá của Weekend chúng tôi, mặc dù tôi không biết tại sao, ngươi lại tìm cô ấy, nhưng loại người như ngươi chắc chắn không phải loại tốt lành gì".
"Thế Giới thì đang đối đầu với trận chiến an nguy của nhân loại, ngươi cũng là một con người tại sao có thể ích kỉ như vậy"Cậu vừa lớn giọng quát Yami, tất cả mọi người hiện giờ đều nhìn vào ý chí của cậu thanh niên tự hào gật đầu.
Nhưng Yami vẫn tiếp tục bước đi ra cửa không hề quan tâm tới lời của cậu thanh niên, nếu Yami nhớ không nhầm thì cậu ta là Hikaru Ushujima, bạn học của Sakura nhưng vì mục đích tiêu diệt Fenix cũng như giáo hội, không ngần ngại kéo một cô gái còn đang đi học vào trận chiến.
Thấy Yami vẫn tiếp tục không quan tâm bước đi, Hikaru liền tức giận không thể tiếp tục chịu đựng, tại sao đều là kamen rider con người trước mặt cậu lại ích kỉ như vậy.
Cậu liền bước lên định lấy một tay giữ vai Yami lại để dạy cho tên này một bài học, lúc cậu định giữ vai Yami lại một khẩu súng liền nhắm thẳng vào đầu Hikaru.
Cậu liền bất ngờ dừng tay lại, thẩm chí cả ba mẹ cậu cũng như Masumi Karizaki cũng cũng lo lắng bật dậy.
Delta bởi vì cảm nhận được cảm xúc thù địch của Hikaru, với mệnh lệnh bảo vệ chủ nhân lên hàng đầu Delta coi đó là ý định gây hại cho Yami, liền ngay lập tức cầm lên Delta Blaster nhắm thẳng vào Đầu Hikaru.
Hikaru liền theo bản năng rút tay lại, người mẹ thấy con mình bị chĩa súng vào đầu liền hoảng hốt nói"Có gì từ từ nói !! chúng ta đều là đồng minh mà".
"Anh là một Kamen rider, mà lại làm việc cho người như vậy, tôi cũng là một Rider, tôi biết cảm giác đó sứ mệnh của chúng ta là bảo vệ mọi người, hãy hợp tác với chúng tôi chúng tôi cần anh để có thể giải phóng nhân loại tiêu diệt Giff"Hikaru liền làm vẻ mặt kiên định, thuyết phục vị kamen rider bí ẩn đang chỉa súng vào mình, cậu biết là loài người không ai lại muốn thấy đồng bào mình c·hết cả, nhất là những kamen rider.
Cậu nghĩ đó cũng là lí do mà Delta tìm tới trụ sở bọn họ, chắc chắn là mong muốn giúp sức, chỉ cần thuyết phục được vị trước mặt họ sẽ có thêm sức mạnh bảo vệ nhân loại tiêu diệt Giff.
Còn tên ngạo mạng kia cũng chỉ là người thường, dù cậu không biết vì sao vị kamen rider này lại đi theo tên này nhưng chỉ cần thuyết phục được vị rider này thì tên kia sẽ không còn là vấn đề.
Nhưng trái với hi vọng của Hikaru, Delta vẫn không nói bất cứ lời nào vẫn dí thẳng Delta Blaster vào đầu Hikaru sẵn sàng bóp cò bất cứ lúc nào có vẻ như chỉ đợi lệnh của ai đó, Yami hắn chỉ cười lớn.
"Trách nhiệm ? bảo vệ nhân loại ? lũ người ngu ngốc đó, những người biết trân trọng sự bảo vệ chỉ đếm trên đầu ngón tay, còn lại chỉ nhìn được lợi ích khi được làm Rider, bọn chúng có được sức mành thì chỉ quan tâm tới lợi ích bản thân, nhưng khi bọn chúng yếu đuối thì xem trách nhiệm bảo vệ chính mình cho người khác, một cách vô trách nhiệm"Yami vừa nói vừa quay đầu nhìn khuôn mặt khó sử của Hikaru.
"Kamen rider không phải ai cũng là thánh mẫu, họ những kẻ được cho sức mạnh để bảo vệ thứ quan trọng của bản thân, chỉ là có những rider đó coi việc bảo vệ nhân loại là tất yếu, thành ra có những kẻ ngu ngốc xem đó là hiển nhiên, đến khi không nhận được sự bảo vệ thì bắt đầu mắng những Rider đó không thương tiếc"Yami nói với giọng chất vấn, cậu khinh thường sự ngây thơ của Hikaru.
"Nhưng không có nghĩa là việc đó là ưu tiên hàng đầu và bắt buộc, cũng như việc không phải nhân loại nào cũng tốt để cần phải bảo vệ, còn về việc ta với Hana, không phải chuyện của nhóc".
"Ít ra ta không tiếp cận cô ấy để có thể lợi dụng cô ấy chiến đấu cho một tổ chức nào đó"Yami vừa nói tới chuyện này ánh mắt hắn lộ ra sát khí, nhìn thẳng vào Hikaru.
Cậu không thể chấp nhận việc có người nói cậu có ý đồ tổn thương Hana.
"Lần sau nếu không muốn đầu mình có một lỗ, thì nói chuyện cho đàng hoàng nha nhóc Weekend, ta không thích việc người khác dạy đời ta về thứ gọi là công lý đâu"Yami vừa nói vừa lấy một tay xoa đầu Hikaru, rồi từ từ đưa tay lên hạ cánh tay đang cầm Delta Blaster xuống.
Khuôn mặt của Yami vẫn luôn nở nụ cười nhưng ai trong phòng, đều nghiêm nghị họ đều đưa con người trước mặt vào nhân tố nguy hiểm, mà thường thì không nên kích động.
"Anh...!!!"Hikaru tức giận định nói tiếp, một giọng nói trẩm ổn liền phát ra ngăn cản cậu.
"Được rồi nhóc Hikaru dừng lại đi họ là khách"Masumi Karizaki liền chầm chậm bước tới, một tay đưa ra ngăn trước ngực Hikaru, cậu liền ấm ức lùi lại nếu không phải đây là trong căn cứ cậu đã henshin để dạy cho tên trước mặt một bài học.
Trong lúc tiến sĩ Karizaki còn đang tìm cách đang tìm cách để có thể dữ chân hai người Yami lại để nói chuyện thêm, Tamaki hay chính là Julio sau khi chấp nhận chính bản thân mình, cậu được mọi người bảo đi pha trà để có thể đãi khách.
Yami liền quay lại nhìn không may chiếc áo choàng liền bị rơi mũ trùm đầu, để lộ ra một khuôn mặt.
Tamaki đang vui vẻ bưng trà tới, liền cùng mọi người thấy được bộ mặt của Yami, tất cả mọi người đều ngạc nhiên là cậu thanh niên này có chút thanh tú, nhưng đối với Tamaki đây là khuôn mặt của người mà cậu rất coi trọng.
Tamaki liền đứng yên một chỗ, cơ thể như bị cứng đờ lại khuôn mặt liền không biết nên biểu hiện thế nào buồn ? vui ? Hắn liền đặt khay trà qua một bên, vui mừng chạy tới trước mặt Yami giọng cậu lắp bắp như thể bị đứt hơi nói.
"A...anh là Yami thật sao, nhưng không phải anh đã..."Tamiki nói với giọt lệ chảy ra trong vui sướng, vừa nói hắn vừa không biết phản ứng như nào.
Tiến sĩ Karizaki, cùng nhà Ushijima nghe tới cái tên của Yami thì rất bất ngờ, đó không phải cái tên hay được Hana nhắc tới sao, thậm chí là Ikki cũng hết lờ hối tiếc trước sự ra đi của cậu ấy cũng là người sài thiết bị biến thân được cho là Kamen rider mạnh nhất, nhưng không phải người đó đ·ã c·hết rồi sao người đó lại ở đây được.
"Ồ con quỷ hoang dã đâu rồi, sao giờ cậu lại mít ướt vậy Julio"Yami vừa nói khuôn mặt hắn cũng nở ra nụ cười thương hiệu của bản thân.
Tamaki thấy vậy liền lau đi nước mắt vui vẻ nói"Anh Yami giờ em không còn là Julio nữa, tên em giờ là Tamaki".
"À đúng rồi cô Hana sẽ rất vui nếu biết anh..."Chưa định nói hết câu, Tamaki liền ngập ngừng gãi đầu, không biết nên mở lời thế nào.
"Không sao đâu, không phải tôi vẫn đứng đây với cậu sao, Hana đâu không đi chung với cậu sao ?"Yami để lộ vẻ mặt không quan, cậu biết là Tamaki chỉ là không thích nói tới truyện xui rủi, nên cậu cũng không trách.
"Cô Hana đang đi với cô Sakura, hiện tại cô ấy đang rất buồn vì phải chiến đấu với anh trai mình"Tamaki vẻ mặt có chút suy nghĩ thở dài nói.
Nghe tới Hana tiến sĩ Karizaki liền bất ngờ nói "Đúng rồi tôi đã cho gọi Hana cùng các người khác về, để tới gặp mặt cậu hẳn họ cũng sắp về rồi".
Vừa nhắc tới giọng nói quen thuộc liền truyền vào tai Yami làm hắn đưa mắt lên nhìn ra ngoài cửa.
"Tớ chắc chắn Sakura sẽ ổn thôi, vì tớ tin tưởng Sakura không bỏ cuộc như vậy tớ sẽ luôn ủng hộ cậu".
"Ưm, tớ xin lỗi vì lúc nãy lỡ lớn tiếng với Hana, còn làm cậu nhớ về chuyện của anh Yami"Sakura vừa nói cô ấy vừa ôm lấy Hana đang xoa đầu cô trấn an với giọng nhỏ nhẹ.
"Không sao đâu, gia đình là phải thương yêu lẫn nhau mà, anh Yami cũng không nói gì đâu với lại tớ cũng còn Sakura mà, anh ấy hẳn sẽ rất vui nếu biết tớ có một người bạn như Sakura"Hana vừa xoa đầu an ủi Sakura, dù cố gắng mỉm cười nhưng mỗi lần nhắc tới Yami, Hana lại có chút gì đó nhói lên ở bên trái lồng ngực.
Hiện tại mình đang trên xe về quê, chương này được mình viết trước từ ngày hôm qua để đăng cho mọi người, một tí nữa khi về tới quê mình sẽ viết thêm chương nữa cho mọi người, xin lỗi vì không thể đăng 3 chương như bình thường vì đi xe khách về nên mình khá mệt.
Tấu Chương Xong.
P/s: Cảm ơn mọi người đã đọc truyện của tác, mong nhận được sự góp ý nếu có sai sót, cầu đánh giá, like tym kẹo tuỳ tâm làm động lực tiến bước ngày một phát triển hơn cảm ơn mọi người Rất nhiều.