Như đã thông báo bởi không ai nói gì, nên tác sẽ coi sự im lặng là đồng ý và bắt đầu thêm những danh từ của nhật như kun, san... chúc mọi người có trải nghiệm tích cực với truyện.
"Hana...chan ?" mặc dù đúng là Hana nhưng không hiểu sao Sakura có cảm giác gì đó rất lạ lẫm với người bạn thân của mình.
Dù vậy cô nàng không suy nghĩ nhiều dọn dẹp những con Giff Junior trên đường đi rồi liền chạy nhanh tới ôm lấy người cơ thể nhỏ bé của Hana.
"Hana-chan tớ lo lắng cho cậu lắm đó, về thôi"Sakura vừa ôm lấy vừa nói với giọng nói nhẹ nhàng, trong giọng nói là tràn đầy sự lo lắng, nhưng cũng là sự nhẹ nhõm khi thấy Hana không sao.
"Về ? Sakura-chan biết lợi dụng lòng người thật đấy"giọng nói của Hana phát ra có chút ma mị khác lạ.
"Hể Hana-chan không phải v..."không để Sakura nói hết Hana liền liên tục vung những đường dao sắt bén nhắm vào cô, các đường dao kèm theo tiếng rít ngâm sắc bén của gió tạo ra tiếng rít.
Xoẹt, xoẹt !.
Sakura cũng bất ngờ nhưng cơ thể nhanh chóng phản ứng lại né hết các đường chém của Hana.
"Các người chỉ biết lợi dụng tôi thôi, cả tên đó nữa".
"Ngay từ đầu các ngươi đã thông đồng với nhau"Vừa nói Hana vừa t·ấn c·ông Sakura, Sakura cũng nhanh chóng lấy tay khống chế lấy quyền của Hana rồi giữ lấy cơ thể Sakura.
"Tôi ghét các người".
"không phải Hana-chan, tớ thật sự rất lo cho Hana".
"Tớ xin lỗi vì đã không hiểu cậu, tớ sẽ bảo vệ cậu khỏi tên tồi tệ đó, tớ sẽ là gia đình là chổ dựa của cậu"Sakura cố gắng nói lớn thuyết phục Hana, khuôn mặt Hana tức giận liền bị giao động.
Hana liền xoay người một đạp vào người Sakura đẩy cô nàng ra, nhưng khi tay cầm dao gần như đâm xuống liền bị khựng lại.
"Aaaa!!"
Cô nàng liền phát ra tiếng hét lớn rồi đột nhiên giọng liền trầm lại, Hana liền quay lưng đi"Sakura-chan xin lỗi, nhưng nhanh đi đi cơ thể tớ không còn nghe lời...".
"Hana ?"
Nhưng chưa nói xong giọng ma mị lại lần nữa phát ra từ Hana "Sakura-chan vậy mà lại làm cô ấy tỉnh dậy, đừng lo Saku...ra khi nào xong việc tớ sẽ trả cơ thể lại cho cô ấy".
"Hể ? cô là"Sakura nghe được câu nói liền nhớ về lúc Hana thức tỉnh con quỷ của bản thân.
"Hôm nay tới đây thôi, mục đích ngài Giff giao đã được hoàn thành"Nói xong Hana liền cùng đám Giff junior bắt đầu rời đi.
Nhưng Sakura sao có thể nhìn người bạn thân của mình cứ như vậy mà xa đọa lạc lối như vậy.
"Đừng đi Hana, có thể ở lại cùng tớ được không ?"Cô liền ôm lấy cơ thể của Hana từ đằng sau.
Đặt tay lên cánh tay của Sakura, Hana liền lạnh giọng đáp "Không được đâu Sakura-chan, còn việc tớ phải làm cho xong".
"Có phải nó liên quan đến Yami, không thể quên đi tên đó được sao ?"Giọng của Sakura có chút run run không muốn buôn tay nói.
Hana nghe đến cái tên Yami lại càng bùng thêm sự tức giận "Tớ sẽ làm tên đó hối hận vì đã lừa dối tớ, bởi vì đó chính là ý chí của cả hai người".
Nói xong Hana liền đẩy mạnh tay của Sakura rồi rời đi cùng đám đông Giff Junior, chỉ riêng lúc này chính Sakura đã nhìn thấy bóng dáng của hana cùng Dark Aguilera hoà quyện với nhau làm một.
"Sakura-chan mai chúng ta sẽ gặp lại, cũng sẽ là đối thủ của nhau".
Cùng lúc Ikki liền chạy tới đở lấy Sakura vội vàng lo lắng nói, Mà Sakura cũng hoá giải trạng thái biến hình.
"Sakura em không sao chứ, có b·ị t·hương ở đâu không".
Ikki cũng để ý lấy khuôn mặt thẩn thờ của cô nàng nhìn theo bóng dáng Hana.
"Ikki~nii..."vừa nói cô nàng dựa vào ngực người anh trai của mình, Ikki thấy vậy cũng nhẹ nhàng vuốt đầu cô em của mình ánh mắt cũng sâu thẳm chứa nhiều suy nghĩ.
Ngay khi xác nhận tất cả Giff Junior rút lui, bên phía con người cũng bắt đầu thu dọn binh khí chiến trường, cùng nhưng xác c·hết về cho gia đình.
Sakura cũng nhanh chóng chạy tới nâng Hikaru vào trong phòng y tế của căn cứ, Ikki cũng chạy tới chổ mẹ mình để xem tình hình Daiji.
Ngay khi thấy đứa em trai của mình vừa đang ngồi nói chuyện vui vẻ với mẹ, trên mặt Ikki liền nở ra nụ cười nhẹ, thấy người anh trai của mình đứng ở cửa Daiji liền lớn tiếng kêu tên anh trai mình.
"Nii-san".
Yukimi thấy Ikki đứng ngoài cửa cũng vui vẻ lớn tiếng kêu con trai mình đi vào.
"Ikki nhanh vào đây đi, mẹ đang gọt táo".
Nói xong cô cũng liền nhìn xung quanh, khuôn mặt như đang tìm kiếm thứ gi đó rồi quay sang hỏi Ikki.
"Ikki con có thấy con bé Sakura đâu không ? từ lúc vào tới giờ mẹ không thấy con bé xuất hiện".
Ikki nói thấy vậy liền cười tươi nói với mẹ, rằng Sakura đang đi thăm bệnh Hikaru có vẻ Hikaru vì quá sức mà cơ thể bị suy yếu, có lẽ cần nghĩ ngơi vài ngày.
...
Cứ thế thời gian dần trôi quảng thời gian vui vẻ của mọi người cũng không được bao lâu, bầu trời với ánh nắng cũng phải nhường lại cho màn đêm im ắng, mọi người lần lượt tìm tới khu họp mặt.
Tất cả chính là vì lo cho trận chiến ngày mai.
Mọi người đều mang theo vẻ mặt ủ rủ ngồi trong căn phong, chiếc ghế trong phòng họp lại thêm một chỗ không có người ngồi, chính là chỗ của Hikaru.
Cuộc chiến cuối cùng đã đến hồi kết, ai cũng có cảm giác mệt mỏi hiện rõ lên trên khuôn mặt.
Tamaki thấy vậy để vực dậy tinh thần của mọi người liền mở lời phá tan bầu không khí.
"Chúng ta chắc chắn sẽ làm, trận chiến cuối cùng ngày mai".
"Đúng vậy chỉ cần đánh bại Giff, cuộc sống của chúng ta sẽ trở lại bình thường"Ikki nghe vậy cũng liền hùa theo nói để tăng bầu không khí, Hiromi cũng vui vẻ nhìn cậu rồi gật đầu.
Chỉ riêng Sakura cô vẫn mang một vẻ mặt u ám, không thể dứt ra khỏi suy nghĩ trong đầu về chuyện của Hana, một bàn tay sờ lấy đôi vai nhỏ của Sakura.
"Sakura-san đừng lo, tôi tin chắc Hana-sama sẽ không sao đâu, chúng ta sẽ cùng nhau đưa ngài ấy trở về"Tamaki nói với ánh mắt tin tưởng chan chứa hi vong nhìn thẳng vào đôi mắt lo âu của Sakura.
Nghe Tamaki nói vậy Sakura như được tiếp thêm động lực liền gật đầu, tâm lý cũng đã buông lỏng, nhìn thấy tất cả đều đã lấy lại tinh thần Ikki liền đưa tay ra giữa bàn họp tự tin nói.
"Vậy thì chúng ta cùng chung tay, cố hết sức tiêu diệt Giff" Hiromi, Sakura, Tamaki liền lần lượt đưa tay vào.
Rắc!.
"Mọi người đừng quên em chứ, em cũng sẽ chiến đấu" Tiếng cửa mở ra khiến mọi người bất ngờ, một bóng dáng khập khiển đi vào, Ikki cùng với Sakura liền bất ngờ nói lớn.
"Daiji".
"Nii-san".
"Không phải em đang b·ị t·hương, em không sao chứ ?"Ikki liền chạy tới đở lấy cơ thể Daiji.
"Không sao đâu Nii- san, chỉ cần nghỉ ngơi một tối thì em liền khoẻ lại thôi, em muốn góp sức cùng mọi người".
"Chuộc lại lỗi lầm của bản thân"Daiji vừa nói vừa siết chặt đôi bàn tay của mình, Nhìn vào ánh mắt kiên quyết của Daiji Ikki cũng không thể nói gì hơn cậu thở dài một tiếng đáp.
"Được nhưng nếu có chuyện gì thì phải báo với anh liền"Daiji nhìn qua người anh trai của mình liền gật đầu biểu thị đồng ý.
"Chúc mừng em quay lại Daiji" Hiromi rồi lần lượt mọi người đều vui mừng chào đón Daiji quay trở lại, Nhưng Daiji cũng liền nhìn xung quanh rồi thắc mắc hỏi.
"Đúng rồi, không phải bên chúng ta còn có một người bí ẩn nữa sao, hình như cả trong trận chiến lần này em đều không thấy cậu ấy".
Mọi người nghe Daiji nói vẻ mặt cũng liền nghiêm nghị lại, có ai không biết người mà Daiji nhắc là ai, không thể trốn tránh được Ikki cũng liền hướng mọi người nói.
"Đến lúc đi gọi Yami-san rồi".
Mặc dù không muốn nhưng mọi người cũng đành phải đồng ý gật đầu.
Hello các fen thấy thế nào về việc sài san, kun của nhật vậy, hay là thấy vẫn là nên dùng quay trở lại như mấy chương trước hợp hơn.
Tấu Chương Xong.
P/s: Cảm ơn mọi người đã đọc truyện của tác, mong nhận được sự góp ý nếu có sai sót, cầu đánh giá, like tym kẹo tuỳ tâm làm động lực tiến bước ngày một phát triển hơn cảm ơn mọi người Rất nhiều.