Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ

Chương 227: Mối Làm Ăn



Chương 227: Mối Làm Ăn

Trần Quốc Hưng theo sau thiếu niên, hai người cưỡi phi kiếm bay thẳng tới một trong chín đỉnh núi cao nhất của Vô Thần Tông, Trần Quốc Hưng cảm khái không thôi, quả nhiên núi lớn hùng vĩ, những toà nhà treo leo ở vách núi, mây mù giăng kín tạo nên một khung cảnh mờ ảo, đặt chân xuống trước của một đại điện, Trần Quốc Hưng ngẩng đầu nhìn ba chữ
"Luyện Khí Đường" thì cũng gật đầu.

" Trần huynh mời vào."

Thiếu niên mở cửa làm động tác mời, Trần Quốc Hưng cũng không khách khí làm gì, liền đi vào bên trong.

" Trần tiểu hữu ngươi tới rồi."

Một lão già râu tóc bạc phơ, trên người mặc một bộ áo bào màu đỏ, đây chính là y phục của Tiên Y Nam Việt, lão già cười sảng khoái nói.

" Kính chào khí phong trưởng lão."

Dùng đầu ngón chân hắn cũng biết vị này chính là khí phong phong chủ, lão già cười gật đầu.

" Ngươi cứ gọi ta là Minh trưởng lão là được."

Trần Quốc Hưng gật đầu, Minh trưởng lão liền mời Trần Quốc Hưng một loại linh trà thượng hạng, hắn cũng chỉ im lặng uống trà cũng không hỏi nguyên nhân vì sao khí phong phong chủ lại gọi hắn tới đây, uống trà một lúc nói chuyện linh tinh vài câu Minh trưởng lão liền nói ra ý đồ của mình.

" Trần tiểu hữu ngươi là một thiên tài trong việc sáng tạo ra các loại y phục đẹp, ta muốn ngươi sáng tạo cho ta một bộ chiến giáp đẹp mắt, à phải vừa chất vừa ngầu giống như những lời ngươi tuyên truyền về y phục ở Tiên Y Nam Việt nữa."

Trần Quốc Hưng khẽ nhếch miệng, thì ra phong chủ của khí phong cũng là một kẻ thích ra oai, Minh trưởng lão thấy điệu bộ của Trần Quốc Hưng thì khẽ cười nói.

" Thù lao thì tiểu hữu không cần lo, ta sẽ luyện chế cho tiểu hữu một kiện linh khí."

Trần Quốc Hưng nghe thấy vậy liền ngoác miệng ra cười nói.

" Được cống hiến cho trưởng lão là một vinh hạnh của ta, nhưng không biết phẩm cấp của linh khí sẽ ra sao, linh khí hạ phẩm ta có thể mua được ở Khí Phường, linh khí trung phẩm cũng vẫn có thể mua được."

Minh trưởng lão khoé miệng khẽ giật giật, lão là cáo già sao mà không hiểu ẩn ý trong lời nói của Trần Quốc Hưng cơ chứ, tiểu tử này lại muốn linh khí thượng phẩm, quả nhiên cũng không phải là kẻ chịu thiệt, một kiện linh khí thượng phẩm đối với lão cũng không khó, ngay cả cực phẩm linh khí cũng chỉ là chuyện nhỏ, để tiểu tử này hết lòng thì lão cũng phải bỏ vốn liếng của mình, Minh trưởng lão cười nhạt nói.

" Nếu tiểu hữu làm ta hài lòng, thì cực phẩm linh khí cũng không phải là chuyện không thể."

Trần Quốc Hưng nghe xong vẻ mặt hơi biến đổi, một kiện cực phẩm linh khí nghe thì quả nhiên là một chuyện hấp dẫn, cực phẩm linh khí đa phần linh tính sẽ rất cao, có một số cực phẩm linh khí đặc biệt đã sinh ra khí linh, trong lúc chiến đấu rất có tác dụng, có thể tự chủ tấn công kẻ địch.

" Ha ha, ta nhất định sẽ cố gắng."

Rồi Minh trưởng lão cũng dẫn Trần Quốc Hưng vào một gian phòng đưa cho hắn giấy mực, Trần Quốc Hưng nhận lấy giấy mực rồi trầm tư nhắm mắt lại, những bộ chiến giáp trong game dần dần được hắn nhớ lại, có quá nhiều sự lựa chọn Trần Quốc Hưng đắn đo không biết phải lựa chọn cái nào, trong não hải hình ảnh Minh trưởng lão được khắc hoạ, rồi những bộ giáp lần lượt được thay lên hình ảnh đó, hắn quyết định bộ nào nhìn hợp nhất thì vẽ ra bộ đó cho Minh trưởng lão.

Sau một lúc thì hắn cũng đã chọn được một bộ giáp lấy những chi tiết của bọ cạp làm chủ thể, bút trong tay liền vẽ các chi tiết nhỏ, dần dần vẽ mới vẽ ra một chủ thể hoàn thiện của bộ giáp, mất hơn một cảnh giờ Trần Quốc Hưng mới hoàn thành, nhìn lại mấy tờ giấy mình vẽ Trần Quốc Hưng loé lên ý tưởng bắt Minh trưởng lão luyện cho hắn một bộ giáp phòng thủ, nhưng trước mắt hắn còn phải đắn đo xem tạo hình của bộ giáp của hắn nhìn thế nào cho ngầu đã.

" Minh trưởng lão ta vẽ xong rồi, trưởng lão thấy có ưng ý không ?"

Trần Quốc Hưng đưa mấy tờ giấy mà mình đã vẽ bộ giáp, Minh trưởng lão nhận lấy mấy tờ giấy nhìn một hồi thì vẻ mặt hiện rõ vẻ yêu thích nói. ( Truyện được đăng chính thức tại Vtruyen.com mong độc giả wep copy sang wep chính ủng hộ tác)

" Thiên y vô phùng, rất hợp ý của ta ha ha..."

Trần Quốc Hưng cũng khẽ thở phào, nếu mà còn không hợp nữa hắn cũng chịu, bộ giáp đó là ngầu nhất rồi.

" Đi theo ta."

Minh trưởng lão liền kéo Trần Quốc Hưng đi tới phía sau, mở cửa một căn phòng rồi thiết lập trận pháp, ở giữa căn phòng có một cái lò luyện lớn, Trần Quốc Hưng nhận ra bên dưới cái lò có địa hoả toả ra hơi nóng rất lớn, Minh trưởng lão liền bắt tay vào luyện khí, thủ ấn đánh ra vài tia sáng liền bay ra chửi vào cái lò luyện, địa hoả ở bên dưới lập tức bùng lên đỏ rực bảo chùm một nửa cái lò luyện.

Minh trưởng lão từ trong không gian giới chỉ lấy ra nguyên luyện bỏ vào trong lò, tay đánh ra hàng ngàn đạo thủ ấn khác nhau, Trần Quốc Hưng nhìn mà hoa cả mắt, hắn cũng cố gắng học tập thủ pháp luyện khí của Minh trưởng lão, dù sao hắn cũng phải học lấy một cái nghề kiếm cơm mới được, luyện khí cũng không tệ, cộng thêm một mớ kiến thức về luyện khí trong đầu hắn tự tin bản thân mình dốc hết sức lực cũng có thể luyện chế ra một thanh linh khí hạ phẩm tử tế, lúc ở Địa Cầu luyện ra thanh linh khí hạ phẩm chỉ thiếu chút nữa là rớt xuống phàm khí, nhưng bây giờ hắn tự tin luyện ra được một thanh linh khí hạ phẩm không có rớt cấp bậc.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, Minh trưởng lão vẫn ung dung đưa nguyên liệu vào lò luyện, ba canh giờ sau một mớ chất lỏng được ngưng tụ, Minh trưởng lão nhìn Trần Quốc Hưng nói.

" Ngươi muốn luyện chế thứ gì ?"

Bấy giờ Trần Quốc Hưng mới ngớ người, thì ra là Minh trưởng lão luyện chế cho hắn chứ không phải luyện chế cho bản thân.

" Ta tưởng trưởng lão luyện chế cho bản thân !"

" Ha ha, thời gian luyện chế bộ giáp của ta phải tính bằng tháng, ta sợ tiểu hữu sót ruột nên quyết định luyện chế cho ngươi trước."

Trần Quốc Hưng nghe xong cũng gật gù, nhưng hắn còn chưa biết mình nên luyện chế bộ giáp của mình theo hình dạng như thế nào, liền đắn đo.

" Ta cũng muốn luyện một bộ giáp, nhưng chưa vẽ được."

" Tiểu hữu chỉ cần ngưng tụ tinh thần hình ảnh rồi thông qua tinh thần chuyền cho ta là được."

Trần Quốc Hưng méo miệng, như vậy sao lão già này còn không nói sớm mà lại bắt hắn vẽ lên giấy, Trần Quốc Hưng cũng không thèm suy nghĩ thêm mà tập chung khắc hoạ bộ giáp mình mong muốn, lấy rồng làm chủ thể của bộ giáp sau đó nhanh chóng ngưng tụ các chi tiết khác chẳng mấy mà bộ giáp đã hoàn thiện, hắn liền theo chỉ dẫn của Mình trưởng lão mà truyền hình ảnh qua, Minh trưởng lão khẽ gật gù nói.

" Ta lại cảm thấy bộ giáp này rất ngầu."

Trần Quốc Hưng bĩu môi nói.

" Nó chỉ phù hợp với người trẻ tuổi đẹp trai như ta."

Minh trưởng lão chỉ khẽ lắc đầu rồi bắt đầu luyện chế, chất lỏng nhanh chóng ngưng tụ thành hình dạng bộ giáp, Trần Quốc Hưng cảm thán đúng là luyện khí sư cao giai, luyện chế mà chẳng cần đập gõ cho thành hình dạng mà trực tiếp ngưng tụ tinh thần ép cho thành hình dạng, việc này tiêu tốn tinh thần lực rất lớn, không có tu vi thâm hậu không thể nào chống đỡ, vì vậy dù là bất cứ luyện đan, khí,phù,trận... Đều phải lấy tu vi làm cơ sở.

" Phun tinh huyết lên đây."

Minh trưởng lão nói, Trần Quốc Hưng gật đầu liền há mồm phun ra ba giọt tinh huyết ở đầu lưỡi, ba giọt tinh huyết hoà vào bộ giáp đang thành hình, hắn liền có cảm giác thân thuộc như thể bộ phân thân thể của mình.

" Cầm lấy."

Minh trưởng lão đánh ra mấy trăm đạo thủ ấn hoàn thành khác các trận pháp, phù văn xong xuôi liền ném cho Trần Quốc Hưng bộ giáp đã hoàn thiện.

" Đa tạ trưởng lão."

Trần Quốc Hưng thu lại bộ giáp chắp tay nói, vẽ vời linh tinh lại thu được một bộ giáp cực phẩm linh khí, mối làm ăn này quả nhiên có lãi.

" Trở về đi, ta còn phải luyện chế bộ giáp của mình."