Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ

Chương 305: Giao Dịch




Trần Quốc Hưng thấy bộ dạng đang suy nghĩ của củ cải trắng liền bĩu môi nói thêm.

“ Ngươi cứ suy nghĩ kĩ đi, nhưng mà nhanh lên, nếu không ta đổi ý chẳng thèm làm giao dịch với ngươi nữa đâu.”

Hoàng Sâm vẻ mặt không chút thay đổi vẫn miên man chìm trong suy nghĩ, Trần Quốc Hưng không thèm để ý đến đối phương, ánh mắt bắt đầu quét khắp nơi, trong đại điện ngoài các kiến trúc khắc mấy cái hình vẽ cùng mấy cái cây cột ra cũng chỉ có thêm vài cây đèn đang cháy lập lòe một màu xanh lá ở một góc.

“ Chẳng có thứ gì ra hồn.”

Trần Quốc Hưng khinh bỉ một phen, đảo đảo mắt nhìn một vòng lên những bức tường có những hình vẽ loằng ngoằng Trần Quốc Hưng đột nhiên hai mắt tỏa sáng, chăm chú nhìn một bức tường chi chít chữ, chữ viết trên bức tường là tu chân ngôn ngữ, hắn có thể đọc hiểu được.

Nheo nheo mắt lại đọc một hồi lông mày Trần Quốc Hưng nhăn tít lại, trên vách tường nói đúng hơn là một lời tự sự kể lại một phần câu chuyện, mọi chuyện bắt đầu cách đây trăm vạn năm Hoàng Sâm Tổ Hoàng ngao du từ Man Hoang địa vực qua Nam Châu, vô tình cứu được một nữ tử nhân loại bị thương nặng, không biết giữa một người một yêu kiểu gì mà lại phát sinh tình cảm với nhau, hai người tình tứ bên nhau được hơn hai năm thì xuất hiện biến cố, phụ thân của nữ tử kia bấy giờ mới đi tìm con gái bị người ta ám toán, khi phát hiện con gái mình cùng một yêu tộc phát sinh tình cảm thì tức giận không kiềm chế mà xông lên đánh nhau với Hoàng Sâm Tổ Hoàng, hai bên tu vi lệch khá lớn cuối cùng phụ thân của nữ tử đánh trọng thương Hoàng Sâm Tổ Hoàng rồi mang con gái rời đi.

Hoàng Sâm Tổ Hoàng là lần đầu nếm mùi tình yêu, nên không thể nào rời xa người mình yêu thề sống thề chết phải cướp lại người mình yêu về, vì thế trở về Man Hoang triệu tập yêu tộc tiến đánh tông môn của phụ thân người yêu, thân phận của phụ thân cô gái cũng không tầm thường là một trưởng lão có địa vị của Thiên Minh, là một tổ chức liên minh của nhân loại nhằm đối đầu với yêu tộc, hai bên vì một tình yêu ngang trái dẫn đến đánh nhau, hai bên bắt đầu có những kẻ nằm xuống, sau đó cả hai bên bắt đầu hăng máu hết con bị giết thì bố ra trận, hết bố rồi đến ông nội, toàn những lão quái vật hai bên ra trận, rồi dẫn đến cái thời kỳ Nhân Yêu Đại Chiến được ghi chép lại trong các cuốn điện tịch tông môn.

Đọc đến đây Trần Quốc Hưng nghe cứ sai sai thế nào ấy, mợ nó chứ thì ra cái thời kỳ Nhân Yêu Đại Chiến nó lại bắt đầu từ một tình yêu trẻ trâu khờ dại của Hoàng Sâm Tổ Hoàng với một nữ tử nhân tộc, đọc đến đây Trần Quốc Hưng có chút thán phục Hoàng Sâm Tổ Hoàng, cái này gọi là vì nàng mà ta có thể giết cả thế giới, đúng chất một tình yêu vĩ đại, bất quá vì một tình yêu lại dẫn tới tình hình thế giới bất ổn như vậy cũng rất là khó nói, nếu đặt hắn vào đó hắn thà hi sinh tình yêu của mình cũng không để liên lụy tới những người khác, hắn vĩ đại sao? Không phải, mà hắn cảm thấy mình không đủ dũng khí làm như vậy, tình yêu có thể bị thời gian bào mòn dần dần, cái tình yêu đó một thời gian cũng chỉ còn tồn tại trong kí ức mà thôi, còn những liên lụy thực tế ảnh hưởng tới sinh mạng của những người khác là mãi mãi, sự lựa chọn của mỗi người là khác nhau không thể áp đặt suy nghĩ của người này lên người khác được, nếu là hắn thì hắn sẽ chọn bản thân hi sinh chứ không để ảnh hưởng đến gia đình người thân.

Sau đó là viết đến nguyên nhân mà Hoàng Sâm Tổ Hoàng ngã xuống, Trần Quốc Hưng vừa đọc vừa nhăn mặt, con gái của trưởng lão kia không biết vì nguyên nhân gì mà trốn ra được, sau đó hai người cùng nhau bỏ chạy, lúc đó Hoàng Sâm Tổ Hoàng cũng không có nghi ngờ, hai người trốn đến nơi này sau đó Hoàng Sâm Tổ Hoàng mới biết bản thân bị đối phương dẫn vào cái bẫy, liền bị một đám lão quái vật vây giết cuối cùng bị thương nặng, cô gái kia hai mắt chảy ra hai dòng huyết lệ sau đó liền ngã xuống đất sinh mệnh tắt lụi, Hoàng Sâm Tổ Hoàng vừa hận vừa yêu cuối cùng đột phá tâm cảnh trong đau đớn, tu vi tiến triển liền đem đám lão quái vật đánh giết đến cuối cùng thì người chết kẻ bỏ chạy, Hoàng Sâm Tổ Hoàng cũng bị thương chí mạng, sau đó liền dốc tất cả tu vi của mình tạo nên Yêu Lâm như hiện tại, chỗ mà hắn đang đứng là nơi chôn cất của Hoàng Sâm Tổ Hoàng và người yêu chính là cô gái nhân tộc kia.

Trần Quốc Hưng thở dài một cái, chuyện này còn nhiều điều không được ghi rõ ràng nhưng hắn cũng có một phần suy đoán của mình, cô gái kia chắc hẳn là bị khống chế mới làm như vậy, dù sao đây cũng chỉ là âm mưu của đám lão quái vật, tuy còn rất nhiều điều nghi vấn bên trong lời kể trên vách tường kia, nhưng mà hắn cũng chẳng có ý định tìm hiểu sâu thêm làm gì, biết được đại khái một phần là đủ rồi.

“ Ngươi không có lừa ta chứ?”

Hoàng Sâm gương mặt non choẹt lộ rõ vẻ nghi ngờ hỏi, Trần Quốc Hưng thì bĩu dài môi nói.

“ Lừa ngươi ta được cái gì, nếu muốn ta cướp sạch nơi này ngươi có mấy thành tự tin có thể ngăn cản ta, tuy nhiên ta là một người tốt, một người có đạo đức, một chính nhân quân tử mười phần nên mới đề nghị làm giao dịch với củ cải nhà ngươi mà thôi, chuyện ta dám nói ra khẳng định đủ tự tin mới nói, ta có thể phát thề nếu ngươi chết dưới lôi kiếp ta cũng đi tong cái mạng nhỏ của mình, đừng có so sánh mạng ai quý giá hơn, đối với ta mạng của ta cực kì quý giá, ta không có đùa bỡn với tính mạng của chính mình.”

Trần Quốc Hưng sổ một tràng dài nói bắn nước bọt tung tóe khắp nơi, hắn làm những điều này một phần là vì đồ tốt, cái thứ hai là món nợ nhân tình của Hoàng Sâm đối với hắn, đột phá Yêu Hoàng thành công nhất định Hoàng Sâm vẫn phải cảm kích hắn, nếu hắn mở miệng nhờ giúp đỡ đối phương nhất định sẽ ra tay, hắn đây là tính trước một phần, sau này nhất định hắn sẽ đụng chạm tới rất nhiều kẻ trâu bò, một mình Cơ Như Uyên sợ là đối phó không nổi, hắn mà có nhiều trợ lực từ những người khác thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

“ Ta cũng là do hắn chống đỡ diệt kiếp, tuy không biết hắn làm cách nào nhưng mà ta đã thành công vượt qua lôi kiếp là do hắn.”

Cơ Như Uyên lúc này cũng lên tiếng, gương mặt nhỏ của Hoàng Sâm lúc này lộ ra vẻ quyết định liền nói.

“ Ta tin ngươi, chúng ta làm giao dịch, ngươi giúp ta độ kiếp ta đưa cho ngươi dị bảo.”

Trần Quốc Hưng lúc này khuôn mặt lại thay đổi, một bộ dạng cao nhân không màng lợi danh hiện lên, tay chắp sau đít nói.

“ Còn phải xem thứ mà ngươi đưa ra có đáng ta ra tay hay không đã.”

Hoàng Sâm nghe xong liền trầm tư một lúc liền nhảy khỏi cái ghế rễ cây, rồi kết ấn thoăn thoắt yêu lực tràn ra, một vòng xoáy màu xanh hiện ra rồi từ từ lan rộng, Hoàng Sâm liền nói.

“ Vào đi, ta dẫn ngươi đi tới chỗ lấy dị bảo, đảm bảo ngươi sẽ hài lòng.”

Sau đó Hoàng Sâm chui vào bên trong vòng xoáy, Trần Quốc Hưng nhìn Cơ Như Uyên khẽ nói.

“ Chúng ta cũng vào thôi.”

Hai người liền chui vào vòng xoáy, sau đó vòng xoáy lập tức khép lại chỉ còn đại điện trống vắng với ánh sáng xanh quỷ dị.