Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ

Chương 325: Diệp Minh Vương



Chương 325:

Hỏa trụ từ từ tiêu tán, một thân ảnh yểu điệu đi ra từ trong trụ lửa đang từ từ lụi tàn, cả ngưòi bốc cháy lên một ngọn lửa màu đỏ, đặc biệt là hai mắt tia lửa còn đậm màu hơn những chỗ khác, Nam Tư Uyển liếc nhìn tới Ngụy Vô Tà cất tiếng.

“ Hỏa Phượng Cửu Thiên.”

Từ sau lưng Nam Tư Uyển lửa đỏ nhưng tụ thành một đầu đại điểu to lớn, điệu bộ tương tự với chim đỏ lúc trước, bất quá hiện tại thần thái khí thế hơn rất nhiều mà thôi, hỏa phượng dương cánh bay lên trời rồi hóa thành một đảo lưu quang nhanh như chớp đã xuất hiện trước mặt Ngụy Vô Tà.

“ Quỷ Thân Huyết.”

Ngụy Vô Tà cả người gồng lên cơ thể đỏ bừng như tôm bị luộc, hỏa phượng một kích đánh thẳng lên thân thể Ngụy Vô Tà, lửa đỏ lan ra nuốt chọn lấy thân thể Ngụy Vô Tà vào bên trong, ở bên dưới lôi đài các đệ tử khác cũng liền vỡ tung, rất nhiều đệ tử ở lôi đài khác đều đã chạy sang lôi đài Tứ Quy quan chiến, dù sao Thần Thể xuất thế cũng dẫn động ánh mắt của tất cả mọi người, những trận chiến khác đang diễn ra cũng nhanh chóng bị lu mờ.

Trần Quốc Hưng cũng xoa xoa cằm ánh mắt quét lên người Nam Tư Uyển trong đầu lóe lên suy nghĩ lát nữa mà lửa tắt đi liệu quần áo Nam Tư Uyển có còn nguyên vẹn hay là đã bị đốt sạch, thật sự rất đang chờ mong (~__~!)

“ Ca ca, Nam tỷ tỷ quá lợi hại.”

Tống Như Ngọc cũng há hốc cả miệng nhìn một màn vừa phát sinh, Hỏa Linh Thần Thể xuất thế quả nhiên rung động, Trần Quốc Hưng cũng rung động không kém, trong thập đại thần thể thì chỉ có Hư Linh Thần Thể được xem như đứng đầu, còn lại chín loại thần thể khác cũng sàn sàn với nhau, cũng có điểm mạnh điểm yếu riêng.

Hư Linh Thần Thể sở dĩ đứng đầu bởi thân thể này là một tồn tại đặc thù, có thể dung hòa các loại thuộc tính khác nhau mà không bị xung đột, một người chỉ có thể tồn tại hai loại năng lượng thuộc tính không xung khắc với nhau, chẳng hạn như thủy hỏa bất lưỡng lập, nước lửa không thể ở cùng một chỗ, nếu một người sở hữu cả hai loại linh căn thủy hỏa thì chỉ có thể chọn một loại tu luyện mà thôi, từ Trúc Cơ trở lên pháp thuật thường đã phân chia thuộc tính rõ rệt, một người chỉ có thể thi triển pháp thuật thuộc tính cùng với linh căn mà bản thân sở hữu, đơn linh căn tu luyện sẽ nhanh, nhưng song linh căn trở lên thì sức mạnh sẽ lớn hơn do có thể thi triển nhiều loại pháp thuật thuộc tính kết hợp với nhau.

Tuy nhiên còn tùy thuộc vào lĩnh ngộ cùng cơ duyên của từng người, không nhất định thuộc vào dạng đơn linh căn, hay nhiều linh căn sẽ tốt, được cái này mất cái kia nhưng chung quy đơn linh căn tu sĩ vẫn là tiến giai lên cao dễ dàng hơn, còn song linh căn trở lên thì lĩnh ngộ thuộc tính sẽ nhiều hơn, cổ nhân có nói “nhất tinh nhị suy” tập chung vào một cái thì trở thành tông sư sẽ là chuyện dễ dàng, còn tập chung vào hai cái thì thời gian sẽ bị phân chia, rất khó để giỏi cả hai cái trong một thời gian, mà thời gian chính là yếu tố quyết định một phần của tu sĩ, hết thọ mệnh mà chẳng thể lĩnh ngộ hai loại thuộc tính thì chỉ còn biết ngáp cố vài cái rồi chết.

Khi lửa đỏ tan đi Ngụy Vô Tà cả thân thể lúc này cháy đen, ngày cả y phục bên dưới vừa mặc cũng đã bị đốt thành tro bụi, đầu tóc lông toàn thân cũng chẳng còn lấy một sợi.

“ Hự...”

Ngụy Vô Tà khụy một gối xuống nôn ra máu đen, đôi mắt tràn ngập tia máu nhìn về phía Nam Tư Uyển đầy oán độc, rồi đứng lên ngửa cổ hét lớn.

“ Ngụy Vô Tà ta chưa từng biết thất bại là gì, hôm nay lại bị Nam Tư Uyển nàng đánh ra nông nỗi này...khụ...khụ...thần thể thì sao? Ngụy Vô Tà ta chiến đến cùng.”

Nói xong trong tay liền xuất hiện một thanh kiếm huyết sắc không một chút do dự cắm thẳng vào tim mình, một kiếm xuyên qua lồng ngực cắm ra phía sau lưng, Ngụy Vô Tà cười điên cuồng dữ tợn.

“ Hahahaa...Hóa Ma.”

Máu đỏ không hề chảy ra, tất cả máu huyết bị thanh kiếm huyết sắc hấp thu hết, cơ thể Ngụy Vô Tà nhanh chóng khô héo đến mức chỉ còn da bọc lấy xương, chỉ trong nháy mắt thân thể Ngụy Vô Tà từ to lớn cơ bắp cuồn cuộn biến thành bộ xương khô, khói đen tỏa ra từ trên người Ngụy Vô Tà nhanh chóng tụ thành một gương mặt đen, có mặt mũi miệng y như khuôn mặt của Ngụy Vô Tà, từ khuôn mặt vang lên một nụ cười quỷ dị.

Trên đài cao mấy trưởng lão cũng chỉ biết lắc đầu không có ngăn cản, Ngụy Vô Tà đã chọn hóa ma, hiến tế linh hồn cho tâm ma rồi sinh ra sức mạnh, nếu có thắng thì kết cục cũng chỉ biến thành một người không có lý chỉ, chỉ biết giết chóc huyết tinh, loại người như vậy nếu không bại trên lôi đài, tông môn cũng sẽ nhốt vào ngục tù vĩnh viến giam cầm, như vậy là đã rất nhân từ với đệ tử tông môn.

Gương mặt khói của Ngụy Vô Tà lao đến nhanh như chớp đã há miệng cắn xuống Nam Tư Uyển.

-Hỏa Kiếm Phần Thiên.

Nam Tư Uyển tay kết ấn huyền ảo, sau lưng một biến lửa đỏ xuất hiện tụ thành những thanh kiếm lửa rồi bay ra đánh tới gương mặt đen của Ngụy Vô Tà. Hỏa kiếm đánh trúng gương mặt đen như một hạt cát rơi vào biển sa mạc, không tạo nên một chút ảnh hưởng nào, tất cả hỏa kiếm đều nhanh chóng bị nuốt chửng, gương mặt đen cười lên một tiếng đầy quỷ mị.

“ Khặc...khặc...khặc...Nam Tư Uyển chúng ta cùng đồng quy vu tận.”

Gương mặt đen nuốt chọn lấy Nam Tư Uyển vào bên trong, rồi chỉ trong nháy mắt gương mặt đen có những vệt đỏ hiện lên, Ngụy Vô Tà vậy mà lại muốn đồng quy vu tận, kết quả như vậy khiến rất nhiều đệ tử sợ hãi.

Đám trưởng lão trên đài cũng không có động tĩnh, có vẻ như tự tin rằng Nam Tư Uyển có thể vượt qua.

“ ẦM.”

Gương mặt đen nổ tung, kình khí tỏa ra khiến cả lôi đài bị oanh tạc nứt nẻ khắp nơi, trận pháp trên lôi đài lập lòe nhanh chóng hấp thu hết dư âm công kích, sau khi mọi thứ lặng xuống, Nam Tư Uyển xuất hiện, quần áo có chút rách rưỡi, vẻ mặt tái nhợt còn vương lại máu trên khóe miệng, hiển nhiên đại chiêu vừa rồi của Ngụy Vô Tà khiến cho Nam Tư Uyển trọng thương.

Nam Tư Uyển đôi mắt sắc lạnh nhìn về thân thể của Ngụy Vô Tà vẫn còn đang ngây ngốc đứng, roi da trong tay xuất hiện một roi đánh ra, thân thể Ngụy Vô Tà bị roi da quấn lấy Tà Hỏa liền bùng lên.

“ Uyển...nhi...nếu...có kiếp sau...ta nhất định...cùng nàng một kiếp tình duyên...”

Ngụy Vô Tà nở một nụ cười mãn nguyện rồi nụ cười đó dần dần biến bất khi làn gió nhẹ thổi qua, tro bụi liền bay theo cơn gió cuốn lên trời xanh...

Trần Quốc Hưng cũng chỉ biết thở dài, quên hát bài Tình Đơn Phương cho Ngụy Vô Tà nghe, cuối cùng thì tình yêu nó vẫn hơi khó lý giải, tại sao phải đến mức như vậy, nếu hắn là Ngụy Vô Tà cũng sẽ không chết một cách có chút tiêu dao như vậy, mà phải sống phải ấp ủ âm mưu chờ thời cơ liền đem Nam Tư Uyển này nắm vào trong tay, nữ nhân này xem ra đạo tâm rất mạnh, một đường tu luyện không vướng vào lục dục ái tình, một chiêu giết chết Ngụy Vô Tà không chút nương tay cuối cùng kia, hiển nhiên cũng là giết chết một chút gợn sóng trong lòng mình, Trần Quốc Hưng thầm hô hỏng hỏng, mỗi người có một đạo lý để theo đuổi Nam Tư Uyển làm như vậy hắn không thấy hài lòng, bất quá hắn cũng chỉ là đứng trên đạo lý nhân sinh của mình để suy nghĩ một chút, khẽ lắc đầu gạt bỏ cái suy nghĩ áp đặt của mình lên những người khác, hắn ầm thầm tự nhắc nhở bản thân mình một chút, ai cũng có nhân sinh quan của mình, hắn không thể giống những kẻ khác, áp đặt suy nghĩ của mình lên những người khác, điều này ảnh hưởng cực kì không tốt.

Những người khác ở bên dưới cũng im lặng không có tung hô chiến thắng của Nam Tư Uyển, trong lòng mỗi người đều có chút gì đó khó tả, nhưng sau đó liền nhanh chóng bị nhẫn chìm bởi những trận chiến phía sau, Mị Linh Nhi đấu với một nam tử tên Phong Hiệu Minh, một hồi kịch chiến Mị Linh Nhi cũng dành chiến thắng, Trần Quốc Hưng cũng đánh giá thực lực hai người tương đương với nhau, Mị Linh Nhi triến thắng hoàn toàn là nhờ vào linh khí cùng phù lục, hiển nhiên có gia trưởng cường đại, bản thân cũng được trang bị một cách đầy đủ, thực lực là tổng thể tu vi cùng trang bị, ngươi có tu vi tương tự đối phương nhưng trang bị lại không bằng đối phương, chuyện bại chỉ là vấn đề thời gian nếu không nắm giữ đại sát chiêu.

“ Số 1 đấu với số 9.”

Trần Quốc Hưng nhăn mũi từ từ đi lên lôi đài, trong đầu thì cảm thán, người có thể đạt chọn được số chín chắc chắn cũng không phải dạng vừa, thậm chí còn là quái vật cũng nên, 3 6 9 chính là ba con số kì diệu nhất vũ trụ, nền văn minh khoa học hiện đại ở Địa Cầu đã chứng minh được một phần nhỏ của sự kì diệu liên kết giữa vũ trụ và ba con số này, số chín lại là vị chí cao nhất trong ba con số, người này lại chọn được con số chín, hiển nhiên có thể là vô tình hoặc cũng có thể là vận mệnh.

Trần Quốc Hưng đứng trên lồi đài quan sát người đối diện, ánh mắt mang theo chiến ý hừng hực, một là đại diện cho đất, chín vậy chính là đại diện cho trời, trận chiến này chắc chắn rất thú vị đáng chờ mong.

“ Diệp Minh Vương, thỉnh giáo!!!”