Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Yêu Tôi!

Chương 1



" Ồ tiểu thư Nghiên Giai Tuệ rất vui được gặp mặt!"

" Tiểu công chúa nhà Nghiên gia vẫn luôn xinh đẹp như vậy! "

" Thật ghen tỵ với cuộc sống của cô ấy mà... "

" Vừa giàu có, vừa xinh đẹp, lại còn có một anh chồng tài giỏi là Tạ Bất Dật thì ai mà không muốn kia chứ? "

" ... "

Và rất rất nhiều lời khen khác dành cho nữ chính của buổi tiệc sinh nhật ngày hôm nay - Nghiên Giai Tuệ.

Nghiên Giai Tuệ khoác tay Tạ Bất Dật đi chào hỏi mọi người, đa số đều là bạn bè bình thường và khách làm ăn của Tạ Bất Dật.

Nhờ vào mối quan hệ của Nghiên gia mà Tạ Bất Dật đã phất lên trong thấy.

Nghiên Giai Tuệ cười nói vui vẻ cùng mọi người hoàn toàn không có một chút tự cao tự đại nào càng khiến cho người khác thêm quý mến.

Nhưng ở một góc của buổi tiệc, Nguyệt Hạ Lan đang uống từng ngụm rượu mới ánh mắt đầy ghen tị dành cho Nghiên Giai Tuệ.

" Em chào khách đi, anh đi vệ sinh một lát. "_ Tạ Bất Dật vỗ nhẹ vào bàn tay của Giai Tuệ nói nhỏ, cô nghe thấy cũng buông ra ý bảo anh đi đi.

Nghiên Giai Tuệ một mình đứng chào hỏi mọi người đến khi buổi tiệc gần kết thúc vẫn không nhìn thấy Tạ Bất Dật quay trở lại. Nghiên Giai Tuệ đơn thuần chỉ nghĩ là anh đang đứng ở đâu đó mà cô không nhìn thấy mà thôi.

" Sinh nhật vui vẻ! "



Tin nhắn trong điện thoại, Nghiên Giai Tuệ mở lên xem là do Thiệu Vỹ Khang gửi cho cô.

Cô mở lên xem, tin nhắn gần nhất của cả hai cũng là lần sinh nhật năm trước của cô. Nghiên Giai Tuệ có năm nhớ, có năm không nhớ sinh nhật của Vỹ Khang nhưng Thiệu Vỹ Khang cứ đúng 0 giờ ngày 14 tháng 10 mỗi năm đều gửi tin nhắn chúc mừng cho cô.

Nghiên Giai Tuệ cắn cắn môi định gửi lời cảm ơn thì lại một tin nhắn khác được gửi đến. Là một số lạ cô không biết nhưng Nghiên Giai Tuệ vẫn bấm vào xem.

Ngay lập tức hình ảnh chồng cô hiện lên, Tạ Bất Dật đang ôm hôn một người phụ nữ nhìn không rõ mặt, nhìn khung cảnh cô liền nhận ra đây là ở phía sau khuôn viên của nhà hàng vì lúc chiều nhân viên có dẫn cô đi xem thử.

Bàn tay cầm điện thoại của Nghiên Giai Tuệ run rẩy, cô không tin vào mắt mình. Người chồng luôn dịu dàng với cô lại đang ôm ấp một người phụ nữ khác ngay trong chính buổi tiệc sinh nhật của cô sao?

Nghiên Giai Tuệ hít một hơi thật sâu, cô từng bước đi ra phía sau khuôn viên. Trong lòng thầm cầu nguyện đây chỉ là một trò đùa, cắt ghép hình ảnh thì một người nào đó.

Nghiên Giai Tuệ đi hết khuôn viên nhưng vẫn không nhìn thấy bóng dáng chồng cô ở đâu, cô thầm thở phào một hơi như trúc bỏ gánh nặng trong lòng.

Cô lại mở điện thoại lên gọi điện cho Tạ Bất Dật thì anh nói anh đang đưa bố mẹ của anh quay về nhà nên cô không hề nghi ngờ bất kì một chuyện gì cả.

Tiệc sinh nhật được tổ chức tại một nhà hàng Trung Hoa lớn nhất trong thành phố. Bố mẹ của cô đã quay về từ sớm, thật sự dù Tạ Bất Dật đã thành công nhưng bố mẹ cô vẫn chưa chịu ưng người con rễ này.

Tạ Bất Dật lớn lên trong một gia đình gia giáo có cả bố và mẹ đều là giáo viên ở trường cấp ba của cô nhưng điều kiện cũng không mấy nổi bậc. Anh lớn lên lại rất khôi ngô và tài giỏi, chỉ có điều điều kiện đã ngăn cản anh thực hiện những mong muốn của mình.

Nếu anh không gặp được Nghiên Giai Tuệ, cô công chúa của gia đình tài phiệt bật nhất thì Tạ Bất Dật mãi vẫn chỉ là một kẻ không có tiếng tâm gì.

Nghiên Giai Tuệ rất nhiều lần nói với bố mẹ về vấn đề này chỉ sợ chồng mình biết được sẽ tủi thân nên bố mẹ cô cũng chỉ đành bằng mặt chứ không bằng lòng.

Ở Bắc Kinh, Nghiên Giai Tuệ được người ta gọi với danh xưng Tiểu công chúa Bắc Kinh từ khi cô được sinh ra và cho đến khi cô 25 tuổi thì vẫn chưa có một ai có thể xóa đi ngôi ấy.

Nhưng Thái tử gia Bắc Kinh lại không phải là Tạ Bất Dật mà là Thiệu Vỹ Khang!



Ở trường cấp ba, Tạ Bất Dật nổi tiếng vì vẻ ngoài đẹp trai và học giỏi của mình nhưng vẫn thua xa với Thiệu Vỹ Khang.

Đại thiếu gia nhà họ Thiệu, muốn có gì cũng có, muốn tiền có tiền, muốn sắc có sắc, muốn tài có tài. So với Thiệu Vỹ Khang thì Tạ Bất Dật vẫn là không thể nào sánh bằng được!

Lúc đến đây, cả hai đều đi xe riêng vì Nghiên Giai Tuệ từ Nghiên gia đến còn Tạ Bất Dật thì rước bố mẹ ở nhà cho nên bây giờ cũng đi xe riêng trở về.

Nghiên Giai Tuệ quay lại chào hỏi hết những vị khách cuối cùng rồi mới lái xe quay về. Trong buổi tiệc cô chỉ uống nước trái cây vì Tạ Bất Dật không thích phụ nữ uống rượu bia.

Đường trong thành phố dù đã là hơn nữa đêm nhưng vẫn còn tấp nập người qua lại. Nghiên Giai Tuệ nhàm chán lái xe trở về, đi ra khỏi thành phố thì đường vắng đi trông thấy.

Lúc này điện thoại lại có thông báo tin nhắn, Nghiên Giai Tuệ liếc nhìn lại là số điện thoại ấy. Cô mở lên lại tiếp tục nhận được hàng loạt hình ảnh của Tạ Bất Dật.

Đúng lúc này thì có đèn đỏ, cô dừng lại nhìn những bức hình càng thêm tức giận. Cô gái trong hình không phải là Nguyệt Hạ Lan sao? Cô ta là bạn thân từ năm cấp 3 của Nghiên Giai Tuệ, nhưng trong hình bọn họ nắm tay, hôn nhau, ôm nhau vui vẻ như vậy?

" Bọn họ đã bên nhau 7 năm rồi! "

" Vừa đúng lúc, hai người yêu nhau! "

Tin nhắn ẩn danh ấy lại được gửi đến. 7 năm? Vừa tròn 7 năm Nghiên Giai Tuệ và Tạ Bất Dật yêu nhau. Nếu đây là sự thật thì...

Nghĩ đến đây Nghiên Giai Tuệ càng tức giận hơn, đèn giao thông chuyển màu, cô đạp ga chạy đi. Nhưng chỉ khi vừa đến ngã tư, rõ ràng con đường không có một bóng người lại có một chiếc xe khác phóng rất nhanh đến đâm thẳng vào xe của cô.

Chiếc xe hơi phiên bản giới hạn của Nghiên Giai Tuệ bị đâm mạnh hất đi xa vài trăm mét rồi đâm vào những cây cổ thụ bên đường. Đầu Nghiên Giai Tuệ đập mạnh vào vô lăng, mấy hàng máu chảy ra từ trên đầu cô.

Các kính trên xe đều vỡ tan tành, đâm vào da thịt nhưng Nghiên Giai Tuệ đã không còn cảm giác nữa rồi.