Khi Hứa Hân bắt được được đạo diễn, thật ra không phải để cạnh tranh với Đường Ninh, bởi vì cô ta biết rằng chỉ dựa vào thực lực của mình, bây giờ căn bản cô ta không thể làm được. Nhưng, khiến đạo diễn thêm cảnh cho bản thân, hoặc có thể là điều tốt khác, cô ta sẽ thăng hạng. Đối với việc dạy Đường Ninh bài học là cần thiết, mặc dù bây giờ cô ta không nồi tiếng cũng không toả sáng, nhưng lại khiến cho cuộc sống của cô ta dễ dàng hơn, tại sao lại không? Nhìn thấy Đường Ninh bị thương, cô ta vui biết nhường nào.
“Chị Ninh, cảnh quay ban đêm dưới hầm quá nguy hiểm, hay là ban ngày quay đi, nếu không, dùng diễn viên đóng thế.” Nhân viên làm việc trong đoàn phim, không dám lấy nguy hiểm của Đường Ninh làm trò đùa.
“Không cần, tiến theo nguyên kế hoạch đó là được, lần này không sao.” Đường Ninh trực tiếp trả lời đối phương, Về phương diện diễn xuất, Đường Ninh yêu cầu tỉ mỉ cao.
“Vốn dĩ chính là lánh nạn, đem theo vết thương quay càng chân thực.” Nghe vậy, nhân viên làm việc cũng đành chị “Chị Ninh, chị vẫn là đừng làm khó nhân viên làm việc, bọn họ cũng chỉ vì nghĩ đến an toàn cho chị.” Hứa Hân đón lời, Đường Ninh nói: “Công việc của mọi người đều thật không dễ dàng.”
“Vậy thì hãy yêu cầu đội đạo cụ làm tốt công việc kiểm tra và bảo dưỡng đạo cụ.” Lâm Thiển nói trực tiếp nói với Hứa Hân: “Bởi vì làm tốt công việc của mình là điều cơ bản.”
Về chuyện này, Đường Ninh sẽ không lùi bước, bởi vì cô phải trung thành với thân phận của mình, hơn nữa cô không thích vai diễn mà cô đã hoàn thành bị người khác.
chen vào.
Mọi người đều hiểu đạo lý này, nhưng sắc mặt của các nhân viên công tác vẫn rát khó coi, cô ta cho rằng Đường Ninh đang làm khó cô ta.
Bởi vì Đường Ninh kiên quyết không dùng người đóng thé.
Sau đó Hứa Hân an ủi đối phương: “Chị Ninh cũng là vì yêu cầu của bộ phim, chị ấy thật sự kính nghiệp.”
“Ai cần chị ta kính nghiệp như vậy chứ, không ai thấy hậu trường quay phim, chịu hành hạ không phải là các staff hay sao, bây giờ còn có mấy diễn viên diễn thật như chị ta chứ?”
Thực ra, Lâm Thiển ở phía sau họ không xa, mặc dù không nghe rõ cuộc nói chuyện nhưng cô có thể cảm nhận được rằng staff này hẳn đang oán trách.
Sau đó, Lâm Thiển lấy nước cho Đường Ninh, rồi quay lại chỗ Đường Ninh: “Chị phải cẳn thận máy staff này trả đũa.
Trông thì có vẻ không có gì nhưng thường rất trí mạng.”
Đường Ninh cúi xuống uống nước, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng không hề ấm áp: “Chỉ cần cô ta dám làm…”
Lần này Đường Ninh bị thương nhưng vẫn quay tiếp, mặc dù cô bị thương nhưng chỉ quay một lần là xong.
“Haha, không hồ là ảnh hậu Phi Thiên, quả nhiên lợi hại.”
Đạo diễn gio ngón tay cái lên với Đường Ninh, cũng bởi vì Đường Ninh rất kính nghiệp nên các staff không cần lo lắng, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Ngay sau đó, việc quay phim của Hứa Hân hôm nay cũng diễn ra vô cùng suôn sẻ, thậm chí cô ta còn chưa đến gặp Đường Ninh để xin lời khuyên về diễn xuất, mà diễn xuất của cô ta vẫn được cải thiện rất nhiều. Đạo diễn khen ngợi đây đều là công lao của Đường Ninh, nhưng Đường Ninh chỉ cười cười không nói gì cả…
Đêm hôm đó sau khi kết thúc công việc, Hứa Hân lại mò vào phòng đạo diễn, sau khi chăm sóc đạo diễn xong cô ta nói với đạo diễn: “Có thẻ giúp em tăng thêm vài cảnh quay không? Dù chỉ là vài giây…”
Đạo diễn vô thức nhíu mày định từ chối, nhưng Hứa Hân đã dùng thủ đoạn của riêng mình để đàn ông trên giường không có lý do gì để từ chối cô ta.
Cuối cùng, đạo diễn đã thỏa hiệp.
Bởi vì anh ta cũng coi như có nhiều phụ nữ, nhưng thực sự không có ai như Hứa Hân có thể khiến đàn ông hài lòng như vậy.
Bên kia, Đường Ninh đang ở trong phòng nói chuyện với Mặc Đình, mấy ngày nay hai vợ chồng không gặp nhau, luôn có những chuyện nói không hết.
Mặc Đình vốn không phải là người nói nhiều nhưng khi ở cùng Đường Ninh, đặc biệt là trong tình cảnh đã không gặp nhau mấy ngày rồi, anh thậm chí không để Đường Ninh có thời gian chen lời.
“Anh Mặc, em biết anh rất nhớ em, nhưng hãy chăm sóc con chúng ta thật tót.”
“Nhưng anh muốn chăm sóc em nhiều hơn.” Giọng nói của Mặc Đình rất mị hoặc: “Trong đoàn phim không xảy ra chuyện gì chứ?”