Chương 1216:
Thực ra, không có nhiêu lời khó nghe như vậy, chỉ là mọi người trong hội trường đều đang mắng chửi Lâm Thiền sao lại hèn hạ đền thế, đoán chừng quan hệ của cô và Quyền Tử Dạ không thể chấp nhận được. Đột.
nhiên Lâm Thiền xuất hiện ở buổi lễ cùng với Lý Cần.
Lúc này tất cả khách quan đều nhìn Lâm Thiên và vị quân nhân đó xuât hiện với ánh mắt khinh miệt.
Bởi vì mẹ Quyền đã chắc chắn là Lâm Thiên quyên rũ Quyền Tử Dạ, nhưng…
Không ai nghĩ rằng Lâm Thiền sẽ xuất hiện trước mặt mọi người.
Cô chủ nhà họ Diệp thây Lâm Thiên tới, lập tức chạy đên trước mặt cô, hỏi: “Quyên Tử Dạ có phải đi tìm cô không? Hai người có phải đang tính chạy trôn?”
Lâm Thiển nghẹ vậy liên nhíu mày: “Cô Diệp, cô mắc chứng hoang tưởng à? Chẳng qua tôi chỉ đện muộn một chút thôi… Tôi không hề biết ở đây đã xảy ra chuyện gì.
“Cô còn giả bộ, cô nói mau, có phải cô giấu Tử Dạ đi rồi không?” Mẹ GẤT ên đột nhiên đi tới, chât vân Lâm Thiên, Lâm Thiền dựa vào lòng Lý Cần, nói với mẹ Quyền: “Bà Quyên à, bà cũng mắc chứng hoang tưởng rồi sao?”
“Vậy cô nói rõ ràng cho tôi.” Cô chủ Diệp thấy vậy liên cho Lâm Thiển một cơ hội giải thích.
“Đầu tiên, giữa tôi và Quyền Tử Dạ là trong sạch, không có chút tư tình…”
“Chứng cứ đâu?” Cô chủ Diệp ngắt lời Lâm Thiền.
“Chẳng lẽ tôi không, phải là chứng cứ tốt nhật sao?” Lý Gần lúc này lạnh lùng nhìn cô chi Diệp: “Thiển trở về đây để tham dự lễ đính hôn của anh trai cô ấy, không hề phức tạp như cô nghĩ.”
Nghe Lý Cần trả lời, mọi người lúc này mới hướng ánh mắt về phía Lý Cân. Không ít người từ quân phục có thê nhận ra quân hàm của anh.
Là thiếu tướng.
Vì vậy, mọi người đều tuyệt đối tin tưởng Lâm Thiền, dù sao so với nhà họ Quyền, người, đứ ng bên cạnh Lâm Thiền chính Ìà biểu tượng của quyên lực.
Cô chủ nhà họ Diệp cũng đắn đo một chút, vì ánh mắt Lâm Thiễn nhìn cô ta không hề trốn tránh.
“Tôi không biết tại sao cô lại nghĩ rằng tôi và anh trai bỏ trốn, tôi thật sự rất muốn biết rốt cuộc ai đang bịa đặt.”
Nhưng lúc này Lý Cần lại nói với cô chủ Diệp: “Thiên đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Quyên từ lâu. Lúc đó vì chuyện này mã bà Quyền đây còn bắt cô ây trả lại 30 triệu NDT khoảng 1085 tỷ tiền nuôi dưỡng… Vì vậy rất xin lỗi, Thiễn bây giờ chỉ có, nhà chồng, không có nhà ngoại.”
“Trời ơi, Lâm Thiên còn tìm được một vị thiêu tướng.”
“Nếu là tôi, phải lựa chọn giữa nhà họ Quyên và thiêu tướng, tôi nhất định sẽ định thiếu tướng.”
“Như vậy Lâm Thiên vẫn luôn trong sạch, tất cả đều là nhà họ Quyền bịa đặt thôi sao?”
“Con gái nuôi không phải là con người sao? Vậy mà một người đáng giá ba mươi triệu, chúa ơi, thật không thê tin được.”
“Đây là chuyện của Quyền gia, nên đề Lâm Thiên gánh vác, thê nhưng mà hiện tại bọn họ có chỗ dựa đủ _ cứng, không lưng nào vác nổi cái nồi này.”
Diệp tiểu thư nhìn Lâm Thiền, rồi nhìn Lý Cần, tắt nhiên cô ấy tin những lời của Lý Cần, chỉ có điêu mẹ Quyên hoàn bài là một kẻ lừa đảo.
“Lúc trước bà nói Lâm Thiên dụ dõ con trai bà, và con trai bà là nạn nhân, nhưng bây giờ người ta lại đứng đây, trước mặt rất nhiêu người nói với tôi răng đây là không có chuyện gì, Quyên phu nhân, bà nói như thê nào đây?” Diệp tiểu thư lần nữa chất vấn mẹ Quyền.
“Cái này…”
“Bà đúng là một bà mẹ nuôi đáng ghê tởm.”
Diệp tiễu thư không chút khách sáo nào mà thay Lâm Thiên mắng mỏ, sau đó xin lỗi Lâm Thiễn: “Xin lỗi Lâm tiêu thư, tật cả mọi chuyện là tôi trách oan cô rồi. Tuy nhiên, nêu bây – giờ nói rõ ràng cũng † tốt, tránh khỏi về sau, Quyền gia chỉ cần có chuyện, là cô lại phải gánh vác.”
Lâm Thiền liếc nhìn mẹ Quyền, và mẹ Quyền dường như muốn cô đến đề cứu, nhưng Lâm Thiền giả vờ như không nhìn thấy.
“Quyền phu nhân, bây giờ Lâm Thiên không giúp. được gì cho bà, bà có phải nên nói cho tôi biết Quyền Tử Dạ đã đi đâu không?”