Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 1316: 1316





Mọi người đều chết lặng, biết rằng Lý Cần đã thật sự tức giận, ngoài mặt có vẻ không có gì nhưng trong lòng đang vô cùng sợ hãi.

“Đi thôi, mọi người mau vệ đi, chúng tôi rât tốt.” Mẹ Lý tiện dịp đuôi đám người từ trên tâng hai xuông: “Cân biệt nó đang làm gì, không cân mọi người hao tôn tâm trí, mọi người DUU lo cho tốt việc nhà mình đi đã.”
Mấy người chọc không nồi Lý Cần chỉ có thê thở dài rôi xoay người rời đi.

Nhưng mẹ Lý cũng thật sự phục họ rồi, đúng là thân kinh.

Mặc dù là nhà ngoại, nhưng cũng thật chăng ra gì…
Cũng may tối qua Lý Cần về nhà, nếu không hôm nay Lâm Thiển nhất định bị đám người này xé xác rôi.

Tiên đám người bị bệnh đi khỏi, mẹ Lý xoay người đi vào nhà, nhưng lúc này lại nhìn thầy một người đàn ông khoảng 30 tuổi xuất hiện trước cửa nhà họ Lý, trên tay xách một món quà.

Anh ta tháo kính râm ra, hỏi mẹ Lý: “Cho hỏi cô Lâm Thiên có sống ở đây không?”
Cậu là?”
Đối phương xác định được đây là chỗ ở của Lâm Thiền, lập tức đưa danh thiếp ra: “Phiền bà cho tôi gặp cô Lâm Thiên một lát.”
Mẹ Lý thấy vậy, hai mắt mở to, bỏi vì bà đã từng xem qua tài liệu vê Lâm Thiền, biết được nhà cha ruột của cô họ Có.


Sau đó mẹ Lý dẫn người đàn ông đó vào phòng khách và đi lên lầu nói chuyện này cho Lý Cần.

Lý Cần nghe xong không nói cho Lâm Thiên biêt mà đi xuông lâu gặp người đàn ông đó.

“Tôi tin răng anh chính là chông sắp cưới của cô Lâm.” Người đàn ông đó lịch sự bắt L với Lý Cân: “Tôi xin giới thiệu..

“Không cần đâu, tôi biết anh là ai.” Lý Cân trực tiếp đáp: “Tôi đã điều tra rôi.

“Nếu đã biết rồi vậy thì tôi cũng nói thẳng, là thê này, sau khi quan hệ của cô Lâm và Phùng Tịnh lộ ra, chủ tịch của chúng tôi cũng có chút hoài nghỉ vê thân phận của cô Lâm vì vậy đã nhờ tôi âm thầm điều tra, chỉ là ông ây trước đây vân luôn ở Châu u không có thời gian.

Bây giò đã xác định được quan hệ huyệt thông với cô Lâm nên phái tôi đên đây trước một chuyên, vì ông ây sọ rằng nêu đột ngột xuât hiện sẽ làm cô Lâm sợ.”
“Thiền Thiên không có ý định quấy _ rây cuộc sông yên ôn của nhà họ Cô.”
Lý Cần trả lời có phần thẳng thắn.

“Anh Lý, xin anh đừng hiều lầm, ý của chủ tịch chúng tôi là nhà họ Có lúc nào cũng hoan nghênh cô Lâm trở về, tất cả đều là lựa chọn của cô Lâm, nhưng việc cô Lâm là máu mủ.


nhà họ Cố là không thể phủ nhận..

“Nêu đã như vậy thì anh cũng nên biết rõ rằng, bây giờ Phùng Tịnh đi khắp nơi bôi nhọ Thiên Thiên, hắt nước bản cho cô ấy, nêu như nhà họ Có thật sự có ý định nhận cô con gái này thì nên tìm lại công bằng cho cô ây.”
“Về điểm này anh yên tâm, chủ tịch đã phân phó chuyện này.

cho tôi rôi, vả lại ông ây cũng đã nói rõ ràng với tôi chuyện trước đây qua lại với Phùng Tịnh, nêu các anh cân nói với tôi là được.”
Nghe xong Lý Cần nhíu mày, như vậy cũng chính là nhà họ Có đến đây là đê giúp đỡ, không phải là kẻ thù.

Nếu đã như vậy thì vừa hay.

“Về việc Phùng Tịnh đã lừa gạt tình cảm của người khác như thê nào, tôi có thê thay chủ tịch nói cho anh biết”
“Anh không cần nói cho tôi, anh cứ nói thăng với công chúng.”
Kết hôn thôi vậy mà có thể náo nhiệt đên mức này, đây là điêu mà Lâm Thiên không ngờ tới, tôi qua cô bị Lý Cần giày vò quá thảm rồi, cô không hề hay biết gì về chuyện của những người họ hàng kia, bỏ lỡ mất vở kịch hay, cô vô cùng tiếc nuối.

Nhưng những chuyện đó chẳng là gì, bởi vì những lời nói sau đó của Lý Cần mới gọi là sốc.

Cha ruột của cô đã tìm tới rồi.

“Sao ông Ấy có thể chắc chắn em là con gái của ông ây chứ?”
“Có lẽ đã điều tra em một khoảng thời gian rồi, nêu không, tin tức nỗ ra cũng vài tháng rôi sao đên bây giò nhà họ Cố mới cho người tới đây?” Lý Cần trả lời cô..