Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 1322: 1322





Mặc dù Hạ Ngọc Linh thỉnh thoảng đến đây đề chăm sóc con trai, nhưng cô khôi gặp ông nội và Đường Tĩnh Tuyên đã lâu.

Xem ra sau khi giải quyết xong chuyện của Phùng Tịnh, cô phải quay vê một chuyên.

Lâm Thiền cuối cùng cũng | kết hôn rồi… Mặc dù, cô ấy cảm thầy rằng lễ cưới này chỉ là diễn kịch trước mặt trưởng bối.

Lễ cưới của những người khác đều dựa trên tiền đệ hạnh BH, nhưng lễ cưới của cô ấy lại được giao một trách nhiệm lịch sử quan trọng hơn.

Đó là đề làm rõ thân phận của cô ây.

Lậm Thiền thực sự có một chút hồi tiệc.

Về phần Lý Cần, đã là chồng làm sao có thể không nhìn ra chứ, trong lúc nâng ly kính rượu khách khứa, anh khẽ nói với Lâm Thiên: “Ngày mai anh sẽ ra ngoài thực hiện nhiệm vụ, khoảng hai tháng, khi anh trở lại, anh sẽ đưa em đi hưởng tuần trăng mật.


Tổ chức một lễ cưới thực sự thuộc về chúng ta.”
Cho nên, ý của anh là đám cưới này thật sự bị nghỉ ngờ là đang diễn!
Lâm Thiên nhìn anh chăm chăm, nhưng cô cũng không tức giận, hơn nữa còn trực tiệp phản bác lại Lý Cần: “Ngày mai em cũng sẽ quay lại công ty làm việc, cùng xem Phùng Tịnh thân bại danh liệt thê nào!”
Vào đêm tân hôn, Lâm Thiên đã cát sợi dây chuyên đi, bởi vì cô biết nguôn gôc của trái tim vĩnh cửu, _ thành thật mà nói, cô vân không thê chấp nhận những thứ của nhà họ Có.

Nêu sợi dây chuyền này để chứ ng danh cho cô, cô nghĩ cô nên trả nó lại.

Trong phòng tắm, tiếng nước chảy róc rách cho thầy Lý Cần đang tăm, Lâm Thiền mặc bộ đồ ngủ màu đỏ, sau đó quay.

đầu nhìn chiếc giường cưới của hai người.

Lúc này cô đột nhiên đỏ mặt, bởi vì cô đã thực sự kết hôn rồi, và cô cũng hiểu tiếp theo có ý nghĩa gì.

Ngay sau đó, Lý Cần cởi trần bước ra khỏi phòng tắm, thấy Lâm Thiển đang thu dọn đô đạc liên ôm cô từ phía sau: “Đừng dọn nữa, nghỉ ngơi thôi, ha?”
Lâm Thiến biết được hàm ý trong câu nói của anh, từ từ buông những thứ trong tay xuông.

Lý Cần thấy vậy liền bế thốc cô lên, đặt cô lên chiêc giường tân hôn mêm mại.

Bởi vì anh phải ra ngoài vào lúc 5 giò, nên lúc này anh phải giành giật từng giây.

“Cuối cùng, em cũng là vợ của anh rồi…” Lý Cân vừa hôn cô vừa lâm bẩm: “Nhưng Thiền Thiền à, cưới em rồi, anh sẽ Kong thể ở bên cạnh em mọi lúc.”
Điều này Lâm Thiền rất thông cảm cho Lý Cần, ôm lây cỗ anh đáp: “Anh cứ đi đi, em sẽ chăm lo tốt việc trong nhà.”
Tiếp sau đó không cần phải nhiều lời nữa, Lý Cần trực tiếp chiêm lấy đôi môi mêm mại của cô, sau đó càng hôn sâu hơn…

Ngoài cửa, mẹ Lý lén lút nghe ngóng động tĩnh trong phòng, khoa chân múa tay, vẻ mặt vô cùng khoa trương.

Cha Lý rất bát lực với hành động này của mẹ Lý.

“Ông à, tôi nghĩ ng ta sẽ sóm được bề cháu thôi..

Cha Lý lườm bà, trực tiêp kéo bà vê j: làm gì có chuyện con trai vừa kết hồn liền chạy đến nghe, ngóng như thế chứ? Không biệt › xâu hồ, đương nhiên, mẹ Lý chỉ là vui quá mà thôi.

Nhưng đêm nay tất cả mọi người đều chìm trong không khí tân hộn của Lâm Thiền mà không biết ráng Phùng Tịnh đã lợi dụng con trai của La Anh Hồng lừa lấy.

tiền tiết kiệm của cô, hai người hẹn gặp nhau ở sân bay chuẩn bị trồn ra nước ngoài.

La Anh Hồng biết tiền đã bị con trai lấy.

mắt liền tìm đến người bạn tốt nhất của con trai.

Sau khi có được tin tức của cậu ta, cô vội vã đi đến sân bay.


Hai người chưa kịp lên máy bay đã bị La Anh Hồng kiểm tra chuyên bay và chặn đường qua cửa kiêm tra an ninh.

Lúc này, La Anh Hồng không màng đến thần phận, trực tiệp đi tới tháo khẩu trang của Phùng Tịnh xuống, tát Phùng Tịnh một bạt tai..

Sự việc này ngày hôm sau đương nhiên khiên giới giải trí xôn xao, dù sao chuyện cũng xảy ra vào lúc nửa đêm, La Anh Hồng thật sự là không có thời gian thông báo cho Đường Ninh.

Sau đó, Phùng Tịnh đến bệnh viện kiểm tra vết thương, liên tục yêu cầu truy tố La Anh Hồng về tội cố ý gây thương tích.

Còn con trai La Anh Hồng lại giống như một người hầu vậy, một mực trung thành với Phùng Tịnh.

Có lúc trong lòng nguội lạnh, nhưng chỉ một thời gian ngắn mà thôi..