Chương 162: Hải Thụy Và Tinh Hoàng, Em Tự Chọn
Tin lộ ra! Đào sâu vào “sự kính nghiệp” của Lăng Phong!
Đây là tiêu đề trang nhất do một studio giải trí đưa ra khi Lăng Phong đang điên cuồng kêu gào!
Với thế sét đánh không kịp bưng tai đang bắt đầu trên đường tát vào mặt Lăng Phong.
“Diễn viên Lăng Phong, trẻ tuổi tràn đầy sức lực, kiêu ngạo, tự mãn, nhưng dựa vào ngoại hình nỗi bật, thu hút được rất nhiều người hâm mộ và độ nỗi tiếng cũng nước lên thuyền lên. Công ty quản lý của anh ta thậm chí còn phong anh ta thành người tình hoàn hảo, được các bạn nữ vô cùng yêu mến.”
“Nhưng anh ta có thực sự có đúng như bình luận của bên ngoài, thận trọng cần thận?”
“Dưới đây, hãy để chúng tôi so sánh: Một, trong quá trình quay quảng cáo LM, Lăng Phong nói rằng bản thân bị ốm, có báo cáo chẩn đoán của bác sĩ, nhưng cùng lúc đó, lại bị fan chụp được ảnh đang tập luyện trong phòng tập thẻ dục, còn lén chụp ảnh tung lên mạng. Kết quả bị biên tập viên tinh mắt, nhanh tay chụp màn hình, đã nói chắc rằng thân thể không khỏe nhỉ?”
Thứ hai, Lăng Phong thận trọng cần thận? Mọi người trong giới đều biết rằng, Lăng Phong cậy vào thân phận nhị thế tổ của bản thân, thường xuyên nghỉ làm không lý do, nói đi là đi, không bao giờ để người khác vào mắt, thậm chí không tiếc lời quở mắng nhân viên, động thủ đánh người đến mức nhập viện.
Đây chính là Lăng Phong nghiêm khắc với bản thân trong miệng các fan? Bằng chứng ở ngay bức hình dưới đây. Fan não tàn xin đừng lựa chọn mang tính mù quáng. Nếu đâm thủng giấc mơ đẹp trong lòng các bạn, thì tôi chỉ có thể nói rằng…”
“Xin lỗi… bệnh não tàn, tôi không có cách nào cứu được.”
“Khiến mọi người cảm thấy đau đớn nhát…”
“Vấn là nhiều phụ nữ não tàn không đi tìm đạo diễn đã thay Lăng Phong, không đi tìm người phụ trách của LM, mà chỉ cắn chặt Đường Ninh. Đây là vì sao?”
“Theo phân tích của biên tập viên là vì trong ba người này, Đường Ninh không có bối cảnh, cũng không được công ty ủng hộ, lực sát thương thấp nhát. Vì vậy, Lăng Phong đã nhắm chuẩn đầu mối, đề thổ lộ vụ bê bói xấu hỗ là bản thân vì bỏ làm mà bị đổi vai.”
“Còn fan chỉ là công cụ trong tay họ, giết người trong vô hình, nhưng không biết là đã bị Lăng Phong lợi dụng, làm đồng phạm.”
Tin tức này vừa được đưa ra, một số fan đã bắt đầu dao động.
Sau khi bị tát vào mặt, họ chọn cách im lặng. Còn Lăng Phong sau khi nhìn thấy báo cáo này, tức giận đến mức cả người bắt đầu run lên: “Chuyện này là ai làm? Studio này là ai mở? Tìm ngay cho tôi!”
Người đại diện thấy Lăng Phong nỗi giận, vội khuyên: “Trước đây tôi đã nói với cậu rồi, đừng có trắng trợn, chẳng kiêng dè như vậy.”
“Tôi còn có cha tôi mà!” Lăng Phong hung hăng càn quấy giơ ngón giữa với người đại diện: “Tôi không tin có chuyện gì mà cha tôi không san bằng được…”
Người đại diện kìm nén cơn tức giận, lắc đầu bát lực.
Lăng Phong này làm việc chính là một người bị kích động, hoàn toàn không thông qua đại não, tính cách của tiểu thiếu gia khiến mọi người xung quanh đều không cách nào chống đỡ được, nhưng, cha anh ta lại là kim chủ của giới này.
Tình thế đảo ngược rất nhanh, chẳng qua là fan của Lăng Phong cả chặng đường chống đỡ đến đây, sớm đã tường đồng vách sắt rồi. Đối với bọn họ, thần tượng có bảo ăn cứt thì vẫn thấy thơm nên vẫn ném nồi” vào Đường Ninh, muốn đầy tất cả lên người Đường Ninh, nhưng…
(ném nồi: kiểu như quăng bóng trở lại, ném vấn đề sang cho người khác) Đám đông vây xem đã không còn cam tâm tình nguyện nữa.
“Đám fan độc này của Lăng Phong, là Đường Ninh bảo nam thần của nhà ngươi đi tập thể dục lúc nên quay quảng cáo à?
Là Đường Ninh khiến nam thần của nhà ngươi đến muộn về sớm, làm nhục người khác à? Đường Ninh lại không phải là tổ tiên của nam thần nhà ngươi…”
“Fan nam thần vốn có một số người còn nhỏ tuổi, không cần cãi nhau với bọn họ.”
“Hủy tam quan, fan của Lăng Phong lại còn nói, nam thần của tôi thích làm gì thì làm, ai bảo anh ấy có nhan sắc?”
“Trước kia tìm LM để tính số, vừa tìm Đường Ninh gây chuyện.
Dường như, giới giải trí, vũ trụ của nhà họ là đệ nhất. Cái tát mặt này cũng đến quá nhanh đi.”
“Hahaha, hả lòng hả dạ, thận trọng cần thận? Lăng Phong chính là tên thắp kém”!”
(nguyên văn là “lowj§”: là từ ngôn ngữ mạng, chỉ người rất quê, rất lạc hậu) Trên mạng đang có những làn sóng bình luận sôi nổi, bởi cư dân mạng tương đối trưởng thành thực ra đều có thể phân biệt được đâu là đúng đâu là sai, chỉ có những fan nhỏ tuổi chưa xác lập được tam quan đúng đắn nên lời nói và việc làm mới tương đối cực đoan…
Tóm lại, bên LM không dự liệu được, Lan Hè không đoán được. Núi lượn đường vòng quá nhanh, sự thật chứng minh, đòn đánh trả của Đường Ninh luôn vừa nhanh vừa tàn nhẫn.
Sự điềm tĩnh và vẻ mặt bất động thanh sắc của cô ấy đều bộc lộ sự nhìn xa trông rộng và độc đoán của một người phụ nữ, cô ấy… không phải người dễ động vào.
Trưa ngày hôm sau, Lục Triệt đem bức áp phích khổng lồ tới Khải Duyệt Đề Cảnh. Đường Ninh dán đầy những bức ảnh hai người nắm tay nhau lên cả bức tường trong phòng ngủ, cũng mong là tình cảm với Mặc Đình sẽ không bao giò phai nhạt.
“Phu nhân, còn ba tháng nữa, muốn công khai toàn bộ tin tức về hôn lễ ạ?”
Đường Ninh thu hồi ánh mắt, quay đầu nhìn Lục Triệt, chìm vào trong suy nghĩ: “Vậy tôi… phải tăng nhanh bước chân.”
“Phu nhân có lẽ không biết. Để cô không phải chịu bắt kỳ gánh nặng nào, đi làm những gì bản thân cô muốn, chủ tịch luôn phải đối phó với những tra hỏi từ gia đình.”
“Vậy… chắc rất vất vả nhỉ?” Đường Ninh cúi đầu, thật ra trong lòng có chút áy náy, Mặc Đình bao lâu nay chiều chuộng cô, bởi vì cô, chưa bao giờ nói qua một câu thúc ép nào với cô, nhưng cô chưa thông cảm với những khó khăn của Mặc Đình.
“Thực ra cũng không phải rất vất vả.” Lục Triệt cảm thấy bản thân đã nói ra điều không nên nói, liền nhanh chóng tìm một cái cớ rời đi.
Nhưng Đường Ninh lại nghe vào trong lòng, vội gọi điện thoại cho An Tử Hạo. Cô rất cần công việc. Cô cần lấy lại vinh quang của chính mình. Không chỉ vì muốn kề vai sát cánh với Mặc Đình, càng là vì cô đã lập lời thề nặng nề lúc rời khỏi nhà họ Đường.
Đêm khuya, ngoài cửa số đột nhiên nồi lên tuyết nhỏ bay. Lúc Mặc Đình từ bên ngoài về nhà, trên áo gió dính đầy giọt nước do băng tuyết tan chảy. Đường Ninh lập tức cởi áo khoác hộ anh, sau đó kéo anh ngồi xuống: “Đình… anh nói thật với em, trưởng bối nhà họ Mặc có phải đã thúc giục anh rồi?”
Mặc Đình vươn tay ôm lấy cô, lắc đầu: “Sao thế? Bà Mặc, muốn thông báo sớm chuyện kết hôn của chúng ta sao?”
“Em chỉ sợ anh khó xử.”
“Em trời sinh là thuộc về đường băng. Anh không muốn nhốt siêu mẫu quốc tế ở trong nhà. Bởi vậy, anh càng sẵn lòng đưa em đến đỉnh chóp giới thời trang. Anh đã đáp ứng với em nửa năm… vậy thì nhất định sẽ không ép buộc em…”
“Mặc Đình, anh hãy nhớ, nếu có lý do để anh cảm thấy phải công khai, bát kể là lúc nào, em đều có thể chấp nhận.” Đường Ninh muốn giao quyền lợi này vào tay Mặc Đình.
*Đó chính là ngày em làm lóa mắt cả thế giới.” Mặc Đình cúi đầu, dùng chóp mũi chọc Đường Ninh, hai người chớp mắt, thậm chí có thể cảm nhận được lông mi của đối phương rung rung.
Thực ra, anh càng mong không công khai quan hệ vợ chồng.
Như vậy họ chỉ là một cặp vợ chồng bình thường. Mỗi ngày về nhà, một cái ôm là có thể xua tan mệt mỏi cả người, nếu công khai… mọi lời nói và việc làm của hai người đều sẽ bị người khác chú ý. Đó không phải là kết quả mà bây giờ anh muốn.
Tự dưng có chút hối hận việc hứa sẽ công khai quan hệ trong sáu tháng…
Cứ đơn giản như vậy thì hay biết mấy?
Hai người đang ôm nhau thân mật, An Tử Hạo lại gọi điện thoại tới, nhưng Mặc Đình tiện tay nhận.
“Có chuyện gì vậy?”
“Mặc tổng?” An Tử Hạo sửng sốt trong giây lát, sau đó nói: “Lan Hề sẽ chuyển toàn bộ hoạt động trước đây của Đường Ninh cho Lý Đan Ni và Hoa Uyễn.”
Cách làm mang tính phong sát rất lớn!
Nửa câu sau, An Tử Hạo khó nói ra, nên đành phải nuốt xuống.
Mặc Đình cúp máy, sau đó nhìn Đường Ninh nói: “Tranh Điền không thể ở lại lâu, Hải Thụy và Tinh Hoàng, em tự chọn đi.”