Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 253



Chương 253. Cùng sân khấu với Chân Mạn Ny, đừng thua

Trên thực tế, Đường Ninh luôn giữ một thái độ tương đối lảng tránh về chuyện của Chân Mạn Ny, đây là tính cách của cô, để tránh phải mang tiếng.

Vì vậy, cô cũng cố gắng hết sức để tránh mọi xích mích với Chân Mạn Ny trong thời gian Chân Mạn Ny ở lại trong nước, không ít trường hợp còn cố ý nhường nhịn.

Nhưng những người xem kịch sẽ không bao giờ nghĩ mọi chuyện là quá lớn.

Trên mạng, cuộc bỏ phiếu PK của Đường Ninh và Chân Mạn Ny vẫn trở nên phổ biến. Lần này, nó không còn do Hạ Lâm kiểm soát nữa mà được khởi xướng một cách tự nhiên.

Một người có thực lực tuyệt đối trong giới người mẫu, người còn lại là tân binh được tổng giám đốc Hải Thụy ưu ái, ai hơn ai đã trở thành tâm điểm bàn tán sôi nỗi của cư dân mạng.

Những ngày này, dưới sự sắp xếp của Mặc Đình, Đường Ninh đã liên tiếp đảm nhận việc quay một số bộ phim bom tấn trong nước, dự định dùng công việc bận rộn để đáp lại những tin đồn nhàm chán. Nhưng vào buổi tối, cô lại nhận được điện thoại của Hoắc Thanh Thanh mời đến tụ tập ở đài truyền hình.

Đường Ninh có thể từ chối bất cứ ai, nhưng không thể từ chối Hoáắc Thanh Thanh, vì vậy, cô đã nói với Mặc Đình một tiếng rồi cùng chị Long đi đến tầng cao nhất của đài truyền hình.

Đứng trên cao nhìn xa xăm, Đường Ninh nhìn cảnh đêm ở toàn bộ Thịnh Kinh, không khỏi có chút mất mát.

Hoắc Thanh Thanh cầm ly rượu đỏ, nói với cô từ phía sau: “Tôi muốn kết hôn.”

Đường Ninh sửng sốt một chút, sau đó kinh ngạc quay đầu lại: “Sao đột nhiên lại nói cái này?”

“Tôi còn phải tiêu tốn bao nhiêu năm nữa?” Hoắc Thanh Thanh tự giễu cười, sau đó đứng dậy đi đến bên cạnh Đường Ninh: “Tôi muốn kết hôn, có một người chồng của mình, một gia đình ổn định, một siêu mẫu quốc tế thì có cái gì?”

Đường Ninh đã biết từ lâu rằng Hoắc Thanh Thanh luôn coi thường mọi thứ, nếu thực sự quyết định như vậy cũng không có gì phải ngạc nhiên.

“Có một người đàn ông người Pháp rất tuyệt theo đuổi tôi, tôi muốn thử xem, nên chắc bây giờ vẫn chưa rời đi, tôi phải ủng hộ cô, nêu không, việc tôi rời đi sẽ khiến Chân Mạn Ny tăng giá uy hiếp chồng cô.”

Đường Ninh rất may mắn khi có thể kết bạn với một người như Hoắc Thanh Thanh vào lúc này, vì vậy cô cười nói: “Chúng tôi không sợ…”

“Cô không sợ thì Mặc tổng không sợ sao? Điều anh ấy sợ nhất không phải là cô bị thương sao?” Hoắc Thanh Thanh dựa vào mép bàn trêu chọc, sau đó cô ấy lại rất nghiêm túc nói với Đường Ninh: “Đường Ninh, nói thật là tôi không nhớ được đã bao nhiêu năm, nhưng cô thực sự là người đầu tiên sẵn sàng giúp tôi khi tôi đau khổ.”

“Tôi, Hoắc Thanh Thanh… không có bât kỳ kỹ năng nào khác.

Nền tảng văn hóa và giáo dục đều là giả dối, nhưng tôi sẽ không bao giờ giả dối với mọi người.”

“Cho dù sau này tôi có còn tham gia vào lĩnh vực người mẫu hay không, chỉ cần cô gặp khó khăn thì hãy gọi cho tôi đầu tiên, tôi nhát định sẽ có mặt lập tức.”

Nghe Hoắc Thanh Thanh nói xong, Đường Ninh cúi đầu, có chút tự giễu: “Thật ra tôi không có bạn bè gì, cho dù như thế nào thì sau này cô cũng không cần phải làm gì nhiều.”

Hoắc Thanh Thanh nhẹ gật đầu, sau đó đặt chén rượu xuống muốn đi vệ sinh, Đường Ninh có chút say, nhưng có chị Long ở bên cạnh chăm sóc.

Trong nhà vệ sinh, Hoắc Thanh Thanh đang đứng trước bồn rửa tay rửa tay, nhưng lại nghe thấy có người bình luận: “Tôi vừa đụng phải người mẫu phá Hoắc Thanh Thanh và Đường Ninh, bọn họ đang ở ngay trên đài cảnh quan. Có vẻ như hai người này thật giống như ngoài giới đồn đại, rất không tầm thường.”

“Cô nói Hoắc Thanh Thanh kia bị một tên cặn bã chơi nhiều năm như vậy, không biết xấu hỗ sao? Cái gì mà nhật ký cảm động, Hải Thụy còn không đưa ra được bằng chứng gì?”

“Đường Ninh **** kia thì có điểm nào tốt? Thế mà lại có thể khiến tổng giám đốc Hải Thụy làm người đại diện độc quyền, có thể kỹ thuật trên giường của cô ta khiến con người ta thần hồn điên đảo, còn một đám fan cuồng cả ngày mê CP nữa, đúng là khiến người ta ngán ngắm.”

“Cũng không phải, người mẫu cấp bậc quốc bảo chân chính của Hải Thụy, Chân Mạn Ny đã quay lại, nói thật, tôi là fan của Mạn Ny nhiều năm rồi, kết quả là khi trở lại còn bị Đường Ninh áp chế. Nếu tôi là cô ấy thì tôi đã sớm giãm đạp Đường Ninh đến chết cả ngàn lần rồi.”

“Haha, tôi thực sự muốn nhìn thấy họ trên cùng một sân khấu, sau đó xem Mạn Ny biến cô ta thành cặn bãi”

Sau khi nghe ba người phụ nữ nói chuyện phiếm, Hoắc Thanh Thanh xoay người đi tới trước mặt ba người, nói thẳng với bọn họ: “Nhắc lại những gì các người vừa nói?”

Ba người phụ nữ đang dặm lại trang điểm trong nhà vệ sinh, thật sự không để ý Hoắc Thanh Thanh đang ở phía sau vách ngăn, lúc này bị bắt tại trận, ba người lập tức siết chặt nắm đấm: “Cô muốn làm gì?”

“Vừa rồi, các người đang bàn luận cái gì?”

Biết rõ Hoắc Thanh Thanh là người của công chúng, ba người phụ nữ nhìn nhau, lập tức hướng ra ngoài hét lên: “Hoắc Thanh Thanh chửi người, Hoắc Thanh Thanh đánh người…”

Chẳng mấy chốc, mọi người xung quanh đều bị hấp dẫn đi tới, đây chính là trăm ngàn cái tát dữ dội đối với Hoắc Thanh Thanh…

Đường Ninh sau khi nghe tin lập tức bước vào nhà vệ sinh, chị Long định che chở hai người rời đi, nhưng Hoắc Thanh Thanh vẫn bắt động, lạnh giọng nói với đám người: “Nếu các người đã nói tôi chửi người đánh người, vậy thì… tôi cũng phải làm cho trót.” Nói xong, Hoắc Thanh Thanh bước tới rồi tát ba người họ.

Mọi người chét lặng…

“Cô điên rồi sao?” Đường Ninh vươn tay túm lấy Hoắc Thanh Thanh: “Cô quên mát thân phận của mình rồi?”

“Tôi còn chưa quên tôi là ai, vì vậy nên tôi phải nói cho bọn phụ nữ lắm mồm này, chờ khi nào các người có bản lĩnh nói dối về tôi như vậy thì hãng đến soi mói tôi.”

Trên thực tế, Hoắc Thanh Thanh tức giận không phải vì bản thân mình, mà là vì Đường Ninhl Ngay cả trong trường hợp này, để cô ấy đánh người thì cô ấy cũng sẽ không nương tay.

Ba người phụ nữ lập tức ngồi dưới đất khóc lóc kêu trời kêu đất, chị Long lo lắng nói với hai người: “Trước tiên rời khỏi đây đã… Tại sao lại đánh nhau như thế?”

Hoắc Thanh Thanh không hề hối hận về những gì mình đã làm ngày hôm nay, trước khi rời đi, cô ấy chỉ vào ba người họ và cảnh cáo: “Tốt hơn hết… đừng cho tôi biết thân phận của các người.”

Vì có sự bảo vệ của trợ lý, hai người nhanh chóng lên xe bảo mẫu, Đường Ninh nhìn lòng bàn tay đỏ ửng của Hoắc Thanh Thanh, có chút không đành lòng: “Cô không phải là người bốc đồng, rốt cuộc có chuyện gì vậy?”

“Không sao đâu, đừng lo lắng cho tôi, anh chàng người Pháp theo đuổi tôi rất giàu có, nhân cơ hội này để thử sự thật lòng của anh ta!” Hoắc Thanh Thanh cười nói.

“Có phải là, có người nói về tôi?” Đường Ninh làm sao dễ lừa như thế được? Chỉ cần một ánh mắt của Hoắc Thanh Thanh là cô có thể hiểu được: “Cô biết tôi không quan tâm thì tại sao phải bận tâm chứ?”

“Tôi là một người muốn rời khỏi giới, quan tâm nhiều như vậy làm gì? Hoắc Thanh Thanh tôi đã ra mắt nhiều năm như vậy, còn chưa bao giò có một tin tức lớn như vậy đâu…”

“Cô đang gây phiền phức cho Phương Dục!”

Nhắc tới Phương Dục, Hoắc Thanh Thanh cười: “Thật ra, tôi đã muốn đùa giỡn anh ta từ lâu rồi.”

“Còn nữa, Đường Ninh, cùng sân khấu với Chân Mạn Ny, đừng thua.”

Đường Ninh thở dài một hơi, bị chọc giận quá mà bật cười, thật ra thế này cũng có thể nhìn ra được, Hoắc Thanh Thanh… có một phần tính tình của bản thân, cô ấy không còn phải chịu đựng ai nữa, cô ấy có thể quyết định cuộc sống mà mình muốn sống.

“Tôi né tránh, nhưng không có nghĩa là tôi sợ.” Đường Ninh bình tĩnh nói.

“Ba người phụ nữ đó đều là fan của Chân Mạn Ny!” Hoắc Thanh Thanh nhìn chằm chằm vào mắt Đường Ninh, nghiêm túc nói: “Không cần biết cô có chấp nhận hay không, nhưng Chân Mạn Ny đã coi cô là đối thủ rồi. Nếu không muốn Mặc tổng phải khó xử thì cô phải đặc biệt không được thua kém.”