Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 32: Tranh giành vị trí



Chín giờ sáng, trong phòng họp của giải trí Thiên

Nghệ, Hàn Vũ Phàm lập một hành trình ngắn cho Mặc

Vũ Nhu và Đường Ninh đến Mĩ chụp ảnh cho tạp chí

Secret.

Hàn Vũ Phàm ngồi ở ghế chủ trì, Đường Ninh và Mặc

Vũ Nhu chia nhau ngồi ở hai bên trái phải của Hàn Vũ

Phàm, chỉ là thân phận của hai người đã có thay đổi

rất lớn, tiểu tam Mặc Vũ Nhu lại thuận lợi leo lên, ngay

cả khi vị hôn thê cũ vẫn còn ngồi ở bên kia, cô ta vẫn

không biết xấu hổ mà liếc mắt đưa tình với Hàn Vũ

Phàm ngay trong cuộc họp, khiến cho tất cả những

nhân viên cấp cao đang ở đây cũng không thể nhìn

`

nÓI.

Lâm Vi nghiêng đầu nhìn Đường Ninh, mặc dù biểu

hiện của cô bị máy chiếu che khuất nên nhìn không rõ,

nhưng mà… Lâm Vi có thể cảm nhận được giờ phút

này, trong đáy mắt của cô không hề có sự quan tâm

đến Mặc Vũ Nhu và Hàn Vũ Phàm.

Điều này cũng là điểm khiến Lâm Vi bội phục Đường

Chương 32: Tranh giành vị trí

Ninh, trong lòng cô dù có khó chịu cũng sẽ không để

cho người khác nhìn thấu, lại càng không bao giờ để

người khác tìm được cơ hội nhục nhã cô.

“Lần chụp ảnh này của Secret, tôi sẽ tự mình đưa hai

người đi Mĩ, cũng sẽ chuẩn bị người phiên dịch cho

hai người, bởi vì sẽ phải ở chung với nhau trong mấy

ngày tới, hai người nên làm quen với nhau trước để

tránh ảnh hưởng đến tiến độ làm việc.” Hàn Vũ Phàm

nói xong lại đem tư liệu về Secret cho hai người:

“Secret được thành lập hơn hai mươi năm trước, từng

là tạp chí phổ biến ở Mĩ một thời gian, mấy năm nay

mặc dù có dấu hiệu xuống dốc nhưng mà sức ảnh

hưởng cũng không thể khinh thường, mà lần này mục

đích của bọn họ khi mời người mẫu châu Á chính là

lợi dụng phong trào phương Đông, để bọn họ có thể

Đông Sơn tái khởi”… cho nên nhiệm vụ của hai người

lần này rất khó khăn!”

*Đông Sơn tái khởi: trở lại thời huy hoàng như ngày

xưa.

“Vũ Nhu có hiểu biết nhiều hơn về cái mới, cho nên

Đường Ninh, lần này cô nên nghe ý kiến của cô ấy

Chương 32: Tranh giành vị trí

nhiều hơn, ưu tiên cô ấy…”

Những lời này vừa vang lên, tất cả mọi người trong

phòng họp đều hiểu được, đây là Hàn Vũ Phàm đang

để Đường Ninh là phụ tá, làm nền cho Mặc Vũ Nhu.

Chị Long vừa nhìn thấy dáng vẻ Mặc Vũ Nhu đắc ý

như muốn lên trời, liền hận đến nghiền răng nghiến

lợi.

“Vũ Phàm, anh yên tâm, em sẽ không để anh phải thất

vọng!”

Đường Ninh không phản đối, chỉ đứng dậy nói với

Lâm Ví và chị Long: “Chúng ta đi thôi…”

“Đường Ninh, ý cô là gì?”

Đường Ninh xoay người lại, bình tính nhìn Hàn Vũ

Phàm: “Hàn Vũ Phàm, không phải anh đang nghĩ tôi

sẽ nhẫn nhịn cả đời chứ? Trong lòng mọi người đều

biết rõ ràng, hiện tại thanh danh tiểu tam của Mặc Vũ

Nhu, có thể tiếp nhận được hợp đồng này đã là

chuyện khó hơn cả lên trời, muốn mượn danh nghĩa

Truyện được cập nhật mỗi ngày, Bạn đang đọc tại truyen.one

của tôi, lợi dụng sự nổi tiếng của tôi, để tôi làm nền

cho cô ta? Cô ta… xứng sao?”

“Đường Ninh!” Mặc Vũ Nhu tức giận hét to: “Cô có

giỏi thì nói lại lần nữa xem?”

“Có bản lĩnh thì cô chụp một mình đi?” Nói xong

Đường Ninh xoay người, mang theo Lâm Vi và chị

Long rời khỏi đó, những mà Hàn Vũ Phàm lại nén giận

lên tiếng giữ bọn họ lại.

“Khoan đã… có chuyện gì chúng ta có thể thảo luận

lại.

“Trước đó tôi đã rất tốt tính mà đến đây để thảo luận,

thế mà cặp đôi tra nam tiện nữ các người đè đầu cưỡi

cổ tôi, Hàn Vũ Phàm, anh hẳn là biết rõ tầm quan

trọng của lần chụp ảnh này, mặc dùng anh đang ra vẻ

thật bình tĩnh, nhưng mà… nếu tôi không hợp tác, tôi

không tin anh sẽ không lo lắng, muốn tôi chụp hay

không là tùy anh, dù sao thì đây cũng không phải lần

đầu tiên, để Mặc Vũ Nhu của anh đi chụp…”

Lời nói của Đường Ninh vang lên, chị Long chỉ thiếu

Truy cập  truyen.one đọc full nhé.

chút nữa đã võ tay trầm trồ khen ngợi!

Lâm Vi cũng nhịn không được mà cười trộm, còn mơ

tưởng bắt nạt Đường Ninh sao? Mau tỉnh lại đi…

“Còn nữa, hiểu biết về thời thượng của Mặc Vũ Nhu

có hơn tôi hay không thì đã có người khác kiểm

chứng, nhưng mà… Hàn Vũ Phàm anh nên nhớ cho

rõ, mặc dù địa vị của tôi đã không còn như trước,

nhưng tôi mới là người mẫu duy nhất ở giải trí Thiên

Nghệ này từng chụp ảnh ở nước ngoài, cô ta chỉ là

một người mẫu hạng B, để cô ta đi Mĩ, đầu óc anh có

phải bị gì hay không? Đương nhiên là vẫn phải cần

đến người phiên dịch hạng B.”

“Đường Ninh, tôi phải xé nát cái miệng của cô!” Mặc

Vũ Nhu tức giận đến nhảy dựng lên, vỗ bàn, trừng lớn

mát.

“Vũ Nhu, Đường Ninh nói đúng, lần này em nghe lời

cô ấy.” Mặc dù Hàn Vũ Phàm rất tức giận, nhưng vì

suy nghĩ cho toàn cục, anh ta chỉ có thể nhãn nại, đợi

đến khi giải trí Thiên Nghệ trở mình, anh ta không tin

mình không giải quyết nổi Đường Ninh.

Chương 32: Tranh giành vị trí

“Em không muốn.” Mặc Vũ Nhu tức giận đến mức thở

dồn dập, trực tiếp phản đối.

“Quyết định như vậy đi, ở đây không có chỗ cho cô

phản đối.”

Đường Ninh cười lạnh, sườn mặt xinh đẹp lộ ra trước

mắt mọi người, Hàn Vũ Phàm đột nhiên phát hiện,

Đường Ninh đã hoàn toàn thay đổi rồi, cô tỉnh táo,

bình tĩnh, lúc làm việc cũng… không còn coi anh ta là

trung tâm nữa, điều này làm cho Hàn Vũ Phàm cảm

giác được sự khác biệt vô cùng lớn, Đường Ninh đã

không còn là Đường Ninh của trước kia, điều này

khiến cho anh ta lại sinh ra cảm giác buồn phiền khó

hiểu.

Trong phòng họp, những nhân viên có liên quan

nhanh chóng rời đi, mà Mặc Vũ Nhu ở bên trong lại

bộc phát sự tức giận, không ngừng đập phá đồ đạc:

“Hàn Vũ Phàm, tôi thật sự chịu đựng đủ rồi, dựa vào

cái gì mà bắt tôi phải nghe theo Đường Ninh? Không

phải anh đã nói lần chụp ảnh này là vì tôi sao? Tại sao

Chương 32: Tranh giành vị trí

tôi nhìn thế nào cũng không thấy được là đang vì

TỚI. ˆc

“Đủ rồi!” Hàn Vũ Phàm cũng mát bình tĩnh: “Đến bao

giờ thì em mới có thể hiểu chuyện? Nếu Đường Ninh

không tham gia chụp ảnh thì việc tiến vào top 10 của

em, muốn cũng đừng nghĩ đến, em tự suy nghĩ đi.”

Mặc Vũ Nhu ngây ngắn cả người, từ khi nào thì Hàn

Vũ Phàm lại quát cô như thế?

Vì vậy cô ta bắt đầu ôm bụng khóc lóc thảm thiết:

“Hàn Vũ Phàm, anh có còn nhớ em đang mang thai

con của anh hay không?”

“Nếu không phải vì em đang mang thai, anh cũng

không cần phải tự mình đi Mĩ, anh làm chuyện gì cũng

đều vì em, sao em không thể kiềm chế tính khí một

chút, cứ luôn kéo chân sau của anh?” Nói xong, Hàn

Vũ Phàm rời khỏi phòng họp, chỉ để lại Mặc Vũ Nhu

và trợ lý của cô ta.

“Vũ Nhu, Hàn tổng nói đúng, cô đã cướp được Hàn

tổng về tay mình, hiện tại chính là thời khắc quan

Chương 32: Tranh giành vị trí

trọng, cô phải nhãn nhịn một chút, đợi đến khi cô xoay

người, chỉ cần cô trở lại nỗi tiếng như trước, chúng ta

lại sợ Đường Ninh kia sao?” Trợ lý cẩn thận khuyên

nhủ: “Nghe lời đi, đừng tức giận ảnh hưởng đến thân

thể, lúc đó lại mất nhiều hơn được.”

“Đường Ninh, tôi muốn nhìn xem, rốt cuộc thì một

người mẫu quá thời như cô chuyên nghiệp, hay là

Mặc Vũ Nhu tôi tốt hơn!” Mặc Vũ Nhu nghe thấy lời

khuyên của trợ lý, tạm thời nuốt những nhục nhã của

ngày hôm này vào bụng.

“Bây giờ chắc chắn Mặc Vũ Nhu đang nổi giận ở trong

phòng họp… chỉ vào mũi Hàn Vũ Phàm mà mắng, sao

cô ta lại không đi làm diễn viên nhỉ.” Chị Long đoán

được biểu hiện của Mặc Vũ Nhu, trên đường về nhà

bắt chước từng chút một: “Nhưng mà Đường Ninh,

tính tình của em thật sự càng ngày càng thát thường…

những lời nói vừa rồi thật sự khiến lòng người sảng

khoái, dễ chịu!”

Lâm Vi cũng cười: “Đường Ninh, tôi thật sự không

ngờ cô lại mạnh mẽ như vậy.”

Chương 32: Tranh giành vị trí

“Tôi mười bảy tuổi bắt đầu bước vào cái vòng này, hai

mươi ba tuổi bước lên vị trí top 1 người mẫu của

Thịnh Kinh, đến bây giờ đã chín năm trôi qua, trong

cái vòng luẫn quản này còn có gì mà tôi không biết

nữa? Cho nên tôi đã từng nghĩ người yêu và hôn

nhân là chỗ dựa của mình, nhưng mà hiện tại tôi mới

hiểu, chỗ dựa lớn nhất của tôi chính là bản thân

mình.” Đương nhiên, vẫn chưa tính đến đằng sau cô

vẫn còn có Mặc Đình.

“Cũng chưa chắc, có vài người, lăn lộn cả đời trong

cái vòng này không phải vẫn ngây thơ dại dột đấy thôi?”

“Đó là bởi vì bọn họ không gặp phải những tổn

thương và phản bội…” Đường Ninh chỉ rõ: “Mặc kệ thế

nào, hai người quay về sắp xếp hành lý, chuẩn bị tốt

để ngày mai bay đến Mĩ…”