Chương 589:
Cô thiên kim họ Hứa xem một trò hay đặc sắc, lại được Đường Ninh giúp lấy lại mặt mũi, lúc này mới cười với mọi người: “Từ lâu tôi đã nghe nói tam tiểu thư Đường rất thông minh, thật xứng với danh tiếng của cô ấy.”
“Đường thị có người lãnh đạo như vậy. Chẳng trách Đường thị sẽ càng ngày càng rực rỡ, tam tiểu thư Đường, tôi rất ngưỡng mộ cô.”
“Cô Hứa quá khen, đêm nay khiến cô ấm ức rồi.”
“Chuyện nhỏ này không có gì đâu.” Thiên kim họ Hứa hào sảng nói: “Nếu tam tiểu thư Đường không không phiền thì chúng ta có thể kết bạn hay không.”
Trước mặt nhiều người như vậy, Đường Ninh dứt khoát giải quyết một phen rắc rối của nhà họ Đường, điều này đương nhiên là thuyết phục được các nhân viên của Đường thị.
Vì vậy, nhìn cảnh họp tất niên trở lại bình tĩnh, ông Đường nhếch miệng nhẹ nhõm một hơi.
Nếu trên đời này còn có một người không thể chịu thua, thì người này chính là Đường Ninh.
Vì vậy, cuối cùng ông ấy cũng đặt người bạn cũ của mình xuống, đi qua những vị khách đến chỗ Đường Ninh và Mặc Đình, đột nhiên giơ tay phải của Đường Ninh lên.
“Nhân dịp này, tôi muốn thông báo một việc rất quan trọng…”
“Tôi tin rằng sẽ không có ai có mặt phản đối tôi, đó là… từ hôm nay… tôi sẽ từ bỏ chức tổng giám đốc Đường thị, cho đứa cháu gái thứ ba là Đường Ninh tiếp nhận.”
Nghe những lời này, tất cả mọi người có mặt đều sững sờ, cầm rượu đỏ nhìn nhau, lúc này người kích động nhất chính là Đường Huyên bật dậy khỏi ghé.
Vì thông báo quá đột ngột nên quả là bom tấn đối với Đường thị…
Ban đầu, các nhân viên không hưởng ứng, nhưng lúc này, Mặc Đình đột nhiên duỗi tay ra tán thưởng, sau đó, tất cả nổ ra tràng pháo tay rất nồng nhiệt.
“Đúng là rất tốt!”
“Tuyệt vời, oal”
Tại hiện trường không chỉ có tiếng vỗ tay, các nhân viên còn phần khích đến mức la hét vì Đường Ninh, bởi vì bọn họ bị Đường Ninh thuyết phục, biến thành người khác, họ sẽ không bao giờ chấp nhận điều đó một cách dễ dàng như vậy.
Đây là xứng đáng với cái tên, mọi người đều mong đợi!
“Tiểu Ninh, nhiều ánh mắt nhìn con như vậy, con còn từ chối sao? Ông nội không cần con tốn một trăm phần trăm công sức cho Đường thị, con chỉ cần nhìn nền tảng của nhà Đường mà truyền lại từ thế hệ này sang thế hệ khác là được, ông nội sẽ hài lòng.”
Đường Ninh liếc nhìn ông Đường, sau đó lại nhìn về phía Mặc Đình, cuối cùng, cô đặt ánh mắt về phía Đường Huyên đang gần như mắt kiểm soát, sau đó gật đầu: “Ông nội, tắt nhiên con sẽ có gắng hết sức.”
“Được rồi, quá tốt rồi.” Ông cụ hít sâu một hơi, coi như mắt đi mối bận tâm lớn nhất, Đường Ninh rốt cuộc tiếp quản Đường thị, từ nay về sau không cần lo lắng cho tương lai của Đường thị nữa.
Tuy nhiên, ngay khi mọi người biết ơn việc Đường Ninh lên làm chủ tịch của Đường thị, thì có tiếng hét từ đám đông, sau đó chỉ nghe thấy có người hét lên: “Máu… máu.”
“Đường thị thay đổi triều đại, Đường Ninh xưng bá, Đường Huyên sảy thai!”
“Hai chị em đang đầy lên một tầm cao mới. Đường Huyên đã ba lần bị đá khỏi nhà họ Đường. Cảm giác đau buồn và tức giận đã làm cô ta bị sảy thai!”
“Đường Ninh là người thắng trong cuộc đời, một tay quán quân phòng vé, một tay quản lý Đường thị.”
Trước thông tin nóng nhát ở Thịnh Kinh, Đường Ninh trở thành chủ tịch tập đoàn Đường thị còn Đường Huyên bị sảy thai phải nhập viện.
Đương nhiên, Đường Huyên chảy máu là đúng, nhưng đứa trẻ trong bụng cô ta, sau khi được bác sĩ dùng hết sức cứu sống, đã bình an vô sự.
Cuộc gặp mặt hàng năm của Đường thị là một cao trào, nhưng không ai nghĩ rằng nó sẽ kết thúc với việc Đường Huyên bị đưa vào bệnh viện.
Trong khu VIP yên tĩnh, Đường Huyên đang truyền nước, cả người yếu ớt dựa vào trên giường, sắc mặt tái nhọt, phờ phạc.
Ông Đường đang chống gậy ngồi bên giường cô ta, còn Hạ Ngọc Linh và trợ lý Hàn thì đứng ở bên kia giường, mặc dù có rất nhiều người trông coi Đường Huyên, nhưng không ai trong số họ là người cô ta muốn nhìn thấy.
“Ông nội, ông không nghĩ là ông quá tuyệt tình sao?” Một lúc sau, Đường Huyên đột nhiên khàn giọng nói với ông cụ Đường, nước mắt lưng tròng: “Con cũng là cháu gái của ông, tại sao ông lại yêu Đường Ninh nhiều như thế?”
“Ông cho Đường Ninh toàn bộ Đường thị, ngay cả một xu cũng không cho con…”
“Trong lòng con phải hận bao nhiêu?”
Nghe Đường Huyên nói xong, ông nội Đường trầm mặc suy nghĩ một chút, sau đó ngẳng đầu nhìn Đường Huyên nói: “Điều quan trọng nhất đối với con bây giờ là giữ cho cơ thể khỏe mạnh, bác sĩ nói rằng con suýt bị sẩy thai…”