Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 735



Chương 735:

 

Tuy nhiên…

 

Ngay khi mọi người nghĩ rằng vấn đề này nên được cập nhật, chủ nhân của bài đăng này đã không còn nữa. Trong vài ngày, danh sách tìm kiếm phổ biến đã thay đổi nhiều lần, nhưng bà ta không nhìn thấy bóng dáng của người kia. Không phải cô ta đến chỉ để chơi khăm sao?

 

Ngay cả Hoa Văn Phụng cũng dần buông lỏng tâm tư, lại bắt đầu công việc của viện nghiên cứu, dù sao điều tra ra kẻ sát nhân hay đối phó với Đường Ninh cũng không phải chuyện đơn giản.

 

Và những ngày này, Đường Ninh tiếp tục nghiên cứu kịch bản của “Ninh Phi”, không hiểu sao trong lòng cô luôn có linh cảm …

 

“Đình… người đó điều tra lâu như vậy mà không thấy, nhưng em nghĩ là vì mẹ không có gây ra chuyện nữa.”

 

Trong phòng làm việc, Mặc Đình đang cầm văn kiện ký tên, nghe Đường Ninh nói xong, không khỏi hỏi: “Chẳng lẽ muốn lập bẫy đối với chuyện tằm thường như vậy sao?”

 

“Đừng nói cho em biết, trong lòng anh không tò mò.”

 

Đường Ninh dựa lưng vào Mặc Đình cười: “Anh đang điều tra chuyện của mẹ. Bà ấy đã tới tìm ta hỏi rồi.”

 

“Không có gì bí mật.” Mặc Đình đáp.

 

“Hơn nữa, theo tính cách của mẹ, anh nghĩ em có cần phải tự mình sắp đặt tình huống của mình không? Hiện tại bà ấy cực kỳ ghét em, chờ xem, trong vòng ba ngày, bà ấy nhất định sẽ ra chiêu mới.” Đường Ninh tự tin nói.

 

“Anh không cần biết bà ấy sẽ giở trò gì tiếp theo, anh chỉ biết dù thế nào anh cũng chỉ có em.” Tiếng của Mặc Đình trầm và kiên định.

 

Điểm này, Đường Ninh chưa bao giờ nghỉ ngờ.

 

Từ khoảnh khắc cô được gả cho Mặc Đình, Mặc Đình chưa bao giò thất hứa với cô.

 

Khải Duyệt Đề Cảnh, biệt thự ven biển, đêm khuya: Một ngày ồn ào cuối cùng cũng qua đi……và khổ nhục kế ngã xước cánh tay của Hoa Văn Phụng chỉ mang lại lợi ích duy nhất chính là sự tin tưởng tuyệt đối và sự căm ghét vô cùng đối với Đường Ninh của cha Mặc.

 

Vì người mà Đường Ninh làm hại không phải là ai khác mà là vợ của ông!

 

Quan trọng nhất là, Đường Ninh vẫn là con dâu của ông và Hoa Văn Phụng!

 

Người phụ nữ làm nhiều việc xấu như Đường Ninh làm sao mà xứng đáng với con trai ông?

 

“Mặc Đình đúng là đã bị ma ám, loại phụ nữ này làm sao mà có thể lấy làm vợ? Phụ nữ trong làng giải trí làm sao mà tin tưởng được?”

 

Hoa Văn Phụng biết lời nói của mình ảnh hưởng sâu sắc Cha Mặc đến thế nào, do đó lại kích động bên tai ông: “Nói cũng có lý, hơn nữa trước đây Đường Ninh còn đi cùng người đàn ông khác, dựa vào Tiểu Mặc đi khắp nơi để có được vị trí ngày hôm nay, không biết đã lén lút sau lưng Tiểu Mặc tìm bao nhiêu đàn ông nữa……”

 

“Hừ, nhắc đến việc này anh lại tức!” Ông Mặc đứng chắp tay lạnh lùng nói với Hoa Văn Phụng: “Lúc sáng anh đi tìm Đường Ninh, phát hiện nó hoàn toàn không biết tránh sự nghỉ ngờ, bụng phưỡn ra rồi còn ở trong nhà bàn công việc với một người đàn ông……”

 

“Công việc gì chứ, cũng chỉ có Tiểu Mặc tin lời dối trá của nó……làm gì có người phụ nữ chân chính nào ở nhà một mình lại gọi một người đàn ông độc thân vào trong nhà sau lưng chồng mình?”

 

Hai vợ chồng cùng chung một ý, dường như tận sâu trong lòng họ có ấn tượng rằng Đường Ninh là loại phụ nữ không đoan chính.

 

Định kiến thâm căn cố đề nhiều năm như vậy, cho nên cha Mặc chịu ảnh hưởng sâu sắc bởi lời nói của Hoa Văn Phụng, không có bất cứ ấn tượng tốt nào đối với làng giải trí. Chỉ là bao nhiêu năm nay Mặc Đình chưa bao giờ bị ông ấy bó buộc, cũng chưa từng chịu sự quản giáo của ông ta, chính vì vậy ông ta không có lựa chọn nào khác ngoài mắt nhắm mắt mở cho qua.

 

Cho dù Mặc Đình nói anh ấy cưới một cô vợ làm người mẫu, ông ấy cũng không phản ứng gì lớn, vì ông ấy thấy rằng Mặc Đình mạnh mẽ như vậy, trong làng giải trí lại hành sự quyết đoán không thể nào có người lừa tình anh ấy được, nhưng.

 

Sự việc tới ngày hôm nay ông ta mới biết Đường Ninh hoá ra không phải là người phụ nữ đơn giản.

 

Lại có lòng dạ khó đoán như vậy.

 

“Mặc Đình muốn làm trong ngành giải trí, anh không có cách nào ngăn cản, dẫu sao mỗi người đều có tham vọng riêng, mà còn kế thừa sự nghiệp của ông nội nó, nhưng cái con bé Đường Ninh này, anh thực sự không khoan nhượng được, nó đã làm em bị thương.”

 

Hoa Văn Phụng cúi đầu xem vết thương ở cánh tay, giọng điệu đầy vẻ oan ức: “Chồng, chúng ta chỉ là dân thường, đấu không lại với quy tắc của làng giải trí đâu, cũng chỉ có anh mới tin là em bị Đường Ninh làm cho bị thương.”