Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 752



Chương 752:

 

“Không phải cha của chủ tịch Mặc cũng truyền tin Đường Ninh ngoại tình sao? Không ngờ phía sau nhà giàu lại lộn xộn như vậy…”

 

“Thật là một vở kịch lớn!”

 

“Tôi nghĩ là do Đường Ninh thiết kế, nhưng là, bị hãm hại oan ức thế này, làm lộ ra bộ mặt của Hoa Văn Phụng, thủ đoạn cũng không có gì xấu!”

 

Đột nhiên, vì đoạn video bị lộ mà bộ mặt thật của Hoa Văn Phụng khiến người dân ở Thịnh Kinh thực sự biết được thế nào là nham hiểm và độc ác.

 

Cuối video, người nghệ sĩ hy sinh bản thân cũng tung ra những bức ảnh mà cô ta đưa cho Hoa Văn Phụng…

 

Trên màn hình cực lớn, những tắm ảnh nhìn thấy được quả thực chỉ có Đường Ninh và An Tử Hạo, nhưng người tinh ý liền thấy được sự kỳ lạ.

 

“Này là photoshop đấy được không? Tôi cũng phục Hoa Văn Phụng. Trước đây có người dùng Đường Ninh photoshop thành vợ anh ta. Đây cũng là Đường Ninh ngoại tình sao?”

 

“Bị mẹ chồng hãm hại thế này, nếu tôi là Đường Ninh, tôi sẽ trực tiếp giết người!”

 

Hoa Văn Phụng không biết bên ngoài đã thay đổi, sau khi nói chuyện với cha Mặc liền trực tiếp gọi điện cho Mặc Đình: “Tiểu Đình, con có biết cha con vừa nhận được bức ảnh nào không?”

 

“Bằng chứng về việc Đường Ninh ngoại tình, bằng chứng về việc Đường Ninh và An Tử Hạo gian díu.” Hoa Văn Phụng lớn tiếng nói.

 

“Ò… thì sao?”

 

“Vậy nên con nhanh chóng ly hôn với loại phụ nữ này, cô ta như thế còn xứng đáng làm vợ của con trai mẹ?”

 

“Bà Hoa, bà đang nói về bức ảnh này?”

 

Mặc Đình ở bên kia điện thoại chậm rãi cong môi trực tiếp đăng lại bức ảnh gốc, nếu… người hâm mộ của Đường Ninh tinh ý sẽ phát hiện ra người đàn ông xuất hiện trong bức ảnh này chính là Mặc Đình! Đây là hình ảnh của Mặc Đình và Đường Ninh!

 

Mặc Đình trực tiếp gửi lại bản gốc của bức ảnh, Hoa Văn Phụng nhìn nó mà khó hiểu: “Tiểu Đình, không, không phải bức ảnh này…”

 

“Bức ảnh này là ảnh của tôi và Đường Ninh!”

 

Hoa Văn Phụng sững sờ trong chốc lát, nhất thời không hiểu ý của Mặc Đình.

 

“Rất nghi ngờ phải không? Đợi lát nữa sẽ hiểu rõ mọi chuyện.” Nói xong Mặc Đình liền cúp điện thoại, lúc này Hoa Văn Phụng lập tức nhận ra mọi chuyện có lẽ đã thay đổi, vì vậy lập tức rời khỏi khách sạn. Nhưng… khi bà ta vừa rời đi, một người qua đường đã nhìn thấy khuôn mặt của bà ta, ngay lập tức chỉ vào bà ta.

 

“Người đàn bà hung ác này dám lộ mặt…”

 

“Đúng là ác nhát là lòng dạ đàn bà.”

 

“Thật không biết xấu hổ, mong mẹ chồng tôi đừng bao giờ học theo bà ta.”

 

Dường như chỉ qua một đêm, tất cả mọi người đều tràn ngập sự chế nhạo và chửi bới Hoa Văn Phụng, thậm chí có người còn đập thẳng vào tay Hoa Văn Phụng một thứ gì đó: “Đúng là đồ cặn bãI”

 

Hoa Văn Phụng không biết chuyện gì, cho nên… muốn bắt taxi rời đi, nhưng lúc nãy khi xe taxi dừng lại, tài xế nhìn thấy bà ta liền từ chối: “Sao lại là bà vậy? Không chở, bà có thể đi taxi khác.”

 

“Tôi có thẻ hỏi lý do không?”

 

“Lý do? Bà có thể đến quảng trường Hoàn Cầu xem màn hình lớn. Tôi sống lâu như vậy mà còn có thể gặp một người độc ác như bà. Thật là mở rộng tầm mắt.” Sau đó, tài xế lái xe rời đi.

 

Hoa Văn Phụng bị thương ở cánh tay, không thể tự mình lái xe mà đi lấy xe, đành phải trồn.

 

Sau đó, trên mạng xuất hiện tin tức giải trí, việc làm vĩ đại của Hoa Văn Phụng hoàn toàn được đăng tải trên tất cả các trang lớn… thậm chí còn xuất hiện một đoạn tin nhắn ngắn.

 

Hoa Văn Phụng run run nhìn tên mình xuất hiện trên màn hình điện thoại, sau đó bà ta mới biệt rõ toàn bộ sự việc, thì ra là…

 

Thì ra là vậy….

 

Hoa Văn Phụng đột nhiên ngã quy ngồi trên nền đất lạnh lẽo, bởi vì lúc này, cả thế giới đều biết lòng dạ xấu xa của bà ta.

 

Hoa Văn Phụng nằm trên mặt đất không ngừng khóc, trong lòng đã hiểu tại sao dọc đường đều có người đi đường chỉ trỏ… Không, làm sao có thể?

 

Làm sao có thể như vậy?