Kết Hôn Cùng Nàng Phản Diện Trong Thế Giới Otome Game

Chương 17: Hẹn hò





Chiếc xe ngựa do tôi cải tiến di chuyển êm ái trên đường, đó là nhờ thêm bộ phận ma pháp đệm không khí mà tôi mới lắp ráp. Đây là cỗ xe được thiết kế riêng cho gia tộc, vì tôi muốn Carolina được thoải mái khi di chuyển đường dài.

Vương đô đã hiện lên trong tầm mắt, những bức tường thành lớn bao bọc thành phố. Và công trình cao nhất nhô lên tại trung tâm thành phố, cung điện hoàng gia có thể nhìn thấy từ đằng xa. Tên chính thức của nó là Helam, nhưng mọi người thường chỉ đơn giản gọi là 'vương đô'. Đó là một đô thành vĩ đại, thành phố lớn nhất vương quốc Fraencia, nơi ở của hoàng gia và tầng lớp tinh hoa. Cũng là nơi mà bối cảnh chính của trò chơi otome "St Lusiana Academy's Love Story" diễn ra.

Quay trở lại vương đô chỉ sau nửa năm, nhưng tôi cảm thấy như đã rất lâu rồi. Nhiều chuyện kì lạ đã xảy ra và giờ đây tôi có người vợ yêu quý của mình bên cạnh. Carolina tựa đầu vào vai tôi, ngủ ngon lành. Hương thơm từ mái tóc của cô ấy làm tôi thấy dễ chịu.

"Xe của gia tộc nam tước Dart đến dự tiệc cưới hoàng gia!"

Người đánh xe xướng tên và các lính gác nhanh chóng cho chúng tôi vào thành. Tiếng tăm của gia tộc Dart từ nơi hẻo lánh gần đây đã vang danh trong vương quốc, khi là thông gia với gia tộc công tước Partria, và là nơi sản xuất những sản phẩm ma pháp độc quyền.

Tôi liếc nhìn hai bên đường, khung cảnh không khác nhiều như khi tôi còn ở học viện. Đường phố sầm uất và náo nhiệt. Trong những ngày này, nhiều quý tộc đang đổ vể vương đô, là một dịp kinh doanh hiếm có cho những tiệm buôn.

Cỗ xe tiến vào trung tâm của thành phố. Chúng tôi lưu lại tại gian nhà dành cho khách của hoàng gia nằm liền kề cung điện. Tôi và Carolina cùng ở chung một phòng, trong khi Hans và Jean, hai hiệp sĩ hộ tống của chúng tôi ở phòng kế bên. Sau khi ổn định chỗ trú, tôi dự định thực hiện công việc của mình, nên ngỏ ý với Carolina.

"Carolina, anh sẽ xuống phố có chút công chuyện..."

"Không đời nào, chúng ta sẽ đi cùng." 

Ngay lập tức cô ấy đòi đi cùng khi tôi nói chưa dứt câu.

"Được rồi..."

Carolina nắm lấy tay tôi bước đi trên phố, giống như một buổi hẹn hò lãng mạn vậy. Tôi chợt nhận ra chúng tôi chưa từng trải nghiệm điều này! Dù đã kết hôn với nhau sáu tháng.

Tôi cảm thấy có lỗi với Carolina, đã vậy tôi sẽ phải bù đắp cho cô ấy. Tôi phải ưu tiên Carolina hơn công việc của mình.

Trên những con phố đông đúc của vương đô, có rất nhiều quý tộc cũng đang dạo bước. Cả những quý cô tiểu thư danh giá ăn mặc lộng lẫy, tuy nhiên vẻ đẹp của Carolina dễ dàng đánh bật tất cả bọn họ. Tôi không hề nói quá về điều đó.

"Những con nhỏ đó, sao cứ nhìn chằm chằm vào anh vậy! Thật là vô liêm sỉ."

Carolina tỏ ra tức giận, ôm chặt lấy cánh tay của tôi hơn.

"Ha ha, họ chỉ tò mò vì gia huy của nhà Dart trên ngực anh thôi, anh đâu phải là một quý ông nổi bật đâu."

"Điều đó không đúng!" Carolina thở dài. "Xem ra em sẽ không thể dời mắt khỏi anh được."

"Được rồi. Hãy cùng đến nơi nào đó để nghỉ chân nào."

Chúng tôi đến một tiệm bánh sang trọng, gọi những món tráng miệng và đồ uống. Sự xuất hiện của cửa hàng kiểu này thật không hợp thời đại. Tuy nhiên vì đây là thế giới game otome nên nó không phải vấn đề gì kỳ lạ.

"Bánh kem này ngon lắm. Em hãy dùng thử đi, Carolina."

Carolina nếm thử bánh, mặt tràn đầy hạnh phúc, những món ăn như vậy ít thấy ở vùng xa xôi như Ashville. Hừm, có lẽ tôi sẽ phải tuyển thợ làm bánh về cho lãnh địa của mình, miễn sao Carolina được vui.

Cô ấy dùng nĩa xiên một trái dâu có phết kem, đưa đến trước miệng tôi.

"A~ nào, Alviss."

Như thế này có hơi xấu hổ, nhưng tôi không thể từ chối cô ấy được.

Hừm, nó ngọt quá! Nhưng thậm chí nó còn ngọt hơn với tình yêu của Carolina.

Những người phục vụ trong quán đang cười tủm tỉm trước không khí ấm áp mà chúng tôi tạo ra.