Kết Hôn Cùng Nàng Phản Diện Trong Thế Giới Otome Game

Chương 45: Khai chiến





Sau khi nghe Carolina giải thích chiến lược, tôi quyết định làm theo lời vợ mình. Dù sao thì cô ấy cũng có nhiều kiến thức và kinh nghiệm hơn tôi. Là con gái của gia tộc Partria, hẳn cô ấy đã học được không ít từ người cha vĩ đại của mình.

"Được rồi, anh tin tưởng ở em, Carolina."

"Cảm ơn anh! Rồi mọi chuyện sẽ diễn ra như chúng ta mong đợi."

Tôi chuyển sự chú ý sang Sieg, người đang chờ lệnh, "Cho toàn quân tiến lên, quét sạch quân địch!"

"Rõ, thưa ngài!"

Sieg lập tức truyền lệnh cho các chỉ huy cấp dưới, và đoàn quân bắt đầu tiến về phía trước, hướng đến con đường nơi quân đội của Anjou đang trấn giữ.

...

Mặt trời đã đứng bóng, nhưng vẫn có những cơn gió nhè nhẹ thổi qua khiến cho thời tiết không quá khó chịu, nhưng tâm lý ngột ngạt trên chiến trường không thể bị xua tan bởi điều đó. 

Trên đoạn đường dẫn về thị trấn Proteus, hai đội quân đang đối mặt với nhau. Nơi đây là một địa hình trống trải, đồng cỏ rộng lớn và thỉnh thoảng chỉ có lác đác vài thân cây lớn đứng lẻ loi. Tuy vậy, quân Anjou đã chọn một đoạn đường dốc, và chiếm lĩnh vị trí có lợi ở trên đỉnh.

Tôi nhận định rằng vì địa hình trong thung lũng rộng lớn này không có những nút thắt cổ chai thuận lợi cho việc phòng thủ, nên quân địch đã quyết định chọn một chiến trường mở rộng để có thể tận dụng ưu thế về quân số. Bởi vì hai bên sườn không có những chướng ngại tự nhiên để bảo vệ như rừng cây hoặc vách núi, nên phe nào dàn quân rộng hơn sẽ có thể bao vây quân địch và chiếm lợi thế lớn.

Quân Anjou có khoảng 800 lính, nhiều hơn ước tính ban đầu, có lẽ là họ đã tập hợp thêm từ các ngôi làng quanh đây. Chủ yếu là nông nô được trang bị giáo và đinh ba, một lực lượng chiến đấu khá thô sơ, hàng ngũ của họ cũng không mấy chỉnh tề. Ngoài ra chỉ có một số ít hiệp sĩ cận vệ xung quanh hai nam tước Louis và Friedie, cờ hiệu của chúng được treo lên cao nên tôi có thể nhận diện rất dễ dàng.

Ở bên phía ngược lại, quân Ashville chỉ có tổng số là 500 lính, nhưng là một đội hình được huấn luyện bài bản và có kỷ luật. Lính súng được trang bị súng trường ma thuật, trong khi các lính đánh thuê được trang bị khiên, giáo và kiếm như thường lệ.

"Lord Alviss, tôi nên chỉ huy quân đánh thuê của mình như thế nào đây?" Một giọng nói hơi khó nghe, đậm chất phương ngữ vùng phía Bắc cất lên bên cạnh tôi. 

Tôi nhìn sang Joseph, thủ lĩnh của đội quân đánh thuê, một người đàn ông cao lớn có gương mặt góc cạnh trông rất rắn rỏi.  Anh ta là đồng đội cũ của Jean và Hans, vì hai người họ đã đảm bảo Joseph là một người dũng cảm và đáng tin cậy, nên tôi không ngần ngại để anh ta trực tiếp chỉ huy lính của mình.

"Joseph, dẫn lính của anh bảo vệ hai cánh, đừng để bọn chúng lợi dụng quân số đông bao vây quân ta." Tôi đưa ra mệnh lệnh.

"Đã hiểu, thưa ngài!" 

Nói rồi anh ta nhanh chóng cưỡi ngựa di chuyển ra bên cánh. Và tôi truyền lệnh xuống những chỉ huy còn lại:

"Quân tiên phong sẽ do chỉ huy Sieg dẫn đầu, bao gồm đại đội số 2 và số 3 sẽ tiến công trước, còn đại đội số 1 do ta trực tiếp chỉ huy sẽ là quân tiếp ứng phía sau. Mục tiêu là tiêu diệt đám quân ngay trước mặt hai nam tước, cố gắng bắt sống hai tên đó."

"Đã rõ!"

"Trận chiến này là để trừng phạt hầu tước Anjou, bảo vệ lãnh địa Ashville, ta mong các vị hãy chiến đấu hết mình!"

"Chúng tôi sẽ không làm ô danh cái tên của gia tộc mình! Quyết chiến!"

"QUYẾT CHIẾN!!!!"

Thôi thúc bởi tiếng hô của các chỉ huy, toàn quân Ashville cũng thét lớn theo, khí thế đang sôi sục dữ dội.

Chỉ còn tôi và Carolina đứng giữa đại đội quân số 1 và các hiệp sĩ cận vệ, bên dưới lá cờ trận mang biểu tượng của gia tộc Dart, là một con chiến mã trắng trên nền đen. Các chỉ huy còn lại nhanh chóng vào vị trí của mình, sẵn sàng khai trận.

"Đại đội số 2 và số 3 nghe lệnh. Mở khóa, lên nòng!"

Hai trăm lính súng thuộc hai đại đội nhanh chóng làm theo lệnh Sieg, hành động đều tăm tắp như khi diễn tập.

"Gác súng lên vai, tiến về phía trước!"

"HA!!"

Với một tiếng đồng thanh hô lớn, hàng trăm tay súng bắt đầu bước đều bước, dần dần di chuyển về phía trước, tiến lên con dốc. Nhận thấy động tĩnh từ quân Ashville, bên phía quân địch cũng lập tức hành động, cờ hiệu của chỉ huy quân địch được phất lên, và tiếng trống thúc quân rền vang.

"Tấn công! Tấn công!"

"TẤN CÔNG!!!!"

Kèm với tiếng hô xung trận kéo dài, từ trên đỉnh dốc, hàng trăm quân lính Anjou bắt đầu tràn xuống, trận chiến chính thức được khai màn.